Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 494 - Chương 494. Coi Mắt Bí Mật???

Chương 494. Coi Mắt Bí Mật??? Chương 494. Coi Mắt Bí Mật???

Mẹ Ngả Lâm Na đã mất khi sinh đứa con thứ hai, cô ấy còn một cậu em trai nữa, ba ba cô ấy là một vị lãnh đạo nhỏ của cục Thuế Kim, dù mấy năm nay chức vụ tăng lên rất chậm, nhưng vẫn có chút an ổn.

Cô ấy còn có bà ngoại, nhưng nghe nói nhà ngoại của cô ấy ở nội thành, và bọn họ rất ít khi gặp mặt bà.

Chỉ nói dăm ba câu, Hứa Thâm đã nắm được tình huống đại khái của gia đình bọn họ.

Sau đó, gần như đã tới lúc nên trở về rồi, hắn liền theo Ngả Lâm Na đi xuống dưới lầu.

Liễu Tích Xuyên nhìn thấy hai người bọn họ đã quen thuộc hơn rất nhiều, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười, nói: “Xem ra hai người nói chuyện khá hòa hợp.”

Hai má Ngả Lâm Na ửng đỏ, cô ấy ngại ngùng đến bên cạnh ba ba.

Ba ba cô ấy cũng mỉm cười quan sát Hứa Thâm.

Vốn dĩ bọn họ còn muốn giữ hai người Hứa Thâm ở lại ăn cơm trưa, nhưng Liễu Tích Xuyên từ chối, sau đó, ông và Hứa Thâm trở lại trong xe.

“Tiểu Hứa, xem ra cậu rất được các cô gái hoan nghênh nha.” Sau khi lên xe, Liễu Tích Xuyên lập tức mở miệng trêu ghẹo.

Hứa Thâm nhìn thấy ánh mắt quái dị của đối phương, hơi nghi hoặc hỏi: “Không phải Liễu cục cố ý dẫn tôi tới đây chứ?”

Liễu Tích Xuyên bật cười, nói: “Sao có thể gọi là cố ý được? Kỳ thật cậu nghĩ như vậy cũng chẳng sao, suy cho cùng tuổi tác của cậu cũng không còn nhỏ nữa, dù muốn hưởng lạc, tới cuối cùng vẫn phải lấy vợ thôi.”

Hứa Thâm có chút bất đắc dĩ, khó trách…. Hắn cứ có cảm giác ánh mắt ba ba Ngả Lâm Na nhìn mình hơi quái dị, hóa ra hai người bọn đã lên kế hoạch cho một buổi coi mắt bí mật rồi?

“Tôi vẫn còn trẻ…” Hứa Thâm nói.

“Theo lẽ thường, khi người ta trưởng thành đến năm 18, đã nên đón dâu rồi.” Liễu Tích Xuyên liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái nói: “Cậu không còn trẻ nữa đâu.”

Hứa Thâm không còn lời nào để nói.

Lý Mỹ Na che miệng cười khẽ, nói: “Ngả Lâm Na là một cô gái tốt, nếu cậu thật sự thích cô ấy, đừng phụ lòng người ta. Cậu có ra ngoài tìm phụ nữ cũng không sao, nhưng đừng để người ta biết là được.”

Hứa Thâm có chút không biết nên nói cái gì, tốt xấu gì cô cũng là phụ nữ, sao không giúp đồng loại của mình nói chuyện chứ?

Trên đường trở về, ba người bọn họ đi qua một con hẻm nào đó, bên trong truyền ra tiếng quát mắng.

Mấy người Hứa Thâm nhìn qua, lập tức phát hiện có hai tên côn đồ đang ức hiếp một thiếu nữ vụ dân.

Sắc mặt Liễu Tích Xuyên hơi trầm xuống, ông ấy phất tay bảo Lý Mỹ Na đi xử lý.

Chuyện bên dưới được giải quyết rất nhanh, hai tên côn đồ đã bị đánh đến bầm tím mặt mũi, rồi bị Lý Mỹ Na cưỡng chế đuổi đi.

Liễu Tích Xuyên khẽ lắc đầu, nhưng không nói gì, hiển nhiên ông đã sớm không còn thấy ngạc nhiên khi trông thấy loại chuyện này rồi.

Ba người trở lại trong cục, Liễu Tích Xuyên cũng không còn chuyện gì khác nữa, Hứa Thâm liền nói lời tạm biệt với đối phương.

Trên đường trở về chỗ ở của mình, trong đầu Hứa Thâm nghĩ đến cái gì đó, hắn liền lái xe đến một cửa tiệm tạp hóa.

Chờ sau khi Hứa Thâm về đến căn phòng nhỏ của mình, hắn lập tức lấy chiếc xích đu ra, dùng khư lực rót vào sợi dây, buộc nó lên trần nhà, sau đó rút khư lực bên trong ra ngoài…

Rất nhanh, một chiếc xích đu đã được cố định trong phòng.

Hứa Thâm giữ chặt sợi dây thừng trên bàn đu dây, hơi hơi lay động một chút.

Mai Phù cười hì hì ngồi xuống xích đu, bàn đu dây nọ lập tức chuyển động không ngừng theo động tác lắc lư của Hứa Thâm.

"Đã vững chắc rồi..." Hứa Thâm lẩm bẩm.

Hắn lại tiếp tục lắc lư thêm vài cái, dường như đang thử thăm dò độ vững chắc của chiếc xích đu kia, sau đó mới buông nó ra, trở về bên giường.

Hắn lấy một ống Tịnh Khư Tề cao cấp, tiêm vào cơ thể, sau đó kiểm tra chung quanh phòng một chút, xác nhận không có người nào đang âm thầm theo dõi mình, mới bắt đầu luyện kiếm trong phòng.

Kiếm tốc “tằng tằng” tăng lên, bóng kiếm hối hả đuổi theo nhau…

Hứa Thâm vẫn đang cố gắng làm cho bóng kiếm trọng điệp, nhưng giữa chúng vẫn có độ chênh lệch không nhỏ.

Ngày hôm sau, hắn lại nhận được tin tức của Tiết Hải Ninh, cô ấy hỏi về chuyện tu luyện.

Hứa Thâm thoáng cân nhắc một chút, hôm nay hắn cũng không có chuyện gì cần phải làm, lập tức ước hẹn địa điểm sẽ gặp mặt đối phương.

Không lâu sau đó, một chiếc xe đắt tiền chạy đến dưới lầu nhà Hứa Thâm.

Hứa Thâm nhận được tin nhắn, nhanh chóng xuống lầu đón tiếp, lập tức nhìn thấy Tiết Hải Ninh bước xuống từ chiếc xe đắt tiền nọ.

"Vị này là?"

Trương Lệ Dao luôn chờ ở dưới lầu, cũng nhìn thấy vị mỹ nữ được Hứa Thâm bước xuống nghênh đón kia, toàn thân có chút ngơ ngẩn.

Cô gái trước mắt lạnh như băng sương, mang theo một loại khí tức trong trẻo lạnh lùng, từ chối người ở ngoài ngàn dặm, khẳng định phải có địa vị phi phàm.

Trong lòng Trương Lệ Dao có một chút ghen tỵ, đồng thời cũng sinh ra một loại cảm giác nguy cơ.

Tuy Hứa Thâm đã từ chối cô ấy rất nhiều lần, nhưng ít nhất là bên cạnh hắn vẫn chưa từng xuất hiện bất cứ một người phụ nữ nào khác, khiến trong lòng cô luôn ôm hy vọng, bản thân vẫn còn cơ hội thượng vị…

Nhưng tới hiện tại, ngay khi một mỹ nữ khác xuất hiện, bỗng nhiên cô ý thức được, khoảng cách giữa mình và Hứa Thâm, quá mức xa xôi.

Một khi đối phương bước vào cái vòng luẩn quẩn phù hợp với địa vị của mình, sẽ có cơ hội tiếp xúc với rất nhiều những cô gái xuất sắc khác...

"Là bạn của tôi." Hứa Thâm nói đơn giản một câu, rồi mời Tiết Hải Ninh lên lầu.

Trương Lệ Dao cắn môi, đứng lặng nhìn theo bóng lưng hai người ấy rời đi, sau đó chỉ có thể âm thầm dậm chân bực bội.

Chờ sau khi cả hai tiến vào phòng, Tiết Hải Ninh liếc mắt đánh giá xung quanh một cái, chợt nói: "Đây là chỗ ở của cậu sao?"

“Ừm." Hứa Thâm tùy ý nói: "Chúng ta vào trong Khư giới tu luyện đi, đừng phá hủy phòng của tôi.”

Vẻ mặt Tiết Hải Ninh vẫn lạnh nhạt như cũ, hiển nhiên cô ấy vốn không để ý đến những chi tiết nhỏ nhặt này, đã theo Hứa Thâm cùng nhau bước vào trong Khư giới rồi.

"Bắt đầu đi." Tiết Hải Ninh nhìn Hứa Thâm.

Hứa Thâm cũng không nói nhiều.

Thực ra hai người bọn họ đều là người ít nói, cứ đi thẳng vào vấn đề sẽ tốt hơn.

Bình Luận (0)
Comment