Sợi khư bắt đầu cô đọng lại, chúng dần dần dựng nên một mảnh mạng nhện có bán kính nửa mét bên cạnh người Tiết Hải Ninh. Sợi khư rất nhỏ, giống như sợi tóc vậy. Để duy trì trạng thái này, tinh thần lực của cô đang tiêu hao rất nhanh, khư lực cũng tiêu hao rất nhiều, bởi vậy, cứ cách một đoạn thời gian, cô lại phải bổ sung một lần.
Chớp mắt đã qua một đêm.
Vẻ mặt Tiết Hải Ninh lộ rõ trạng thái mệt mỏi.
Hôm nay cô không tiếp tục đi tìm Hứa Thâm, trong lòng cảm thấy, những gì nên nắm giữ, bản thân đã nắm giữ cả rồi, chỉ còn lại vấn đề thuần thục nữa thôi.
Và muốn thuần thục, chỉ có cách đóng cửa miệt mài tu luyện.
...
...
"Bẩm đại thống lĩnh, trong tổ chức hội Hải Đường Huynh Đệ thuộc khu Dạ Oanh, có sáu vị hình thái thứ hai. Bọn họ chính là thế lực hạng nhất ở khu Dạ Oanh, hình như sau lưng cũng có người trong nội thành làm chỗ dựa vững chắc." Bên trong dụng cụ truyền tin, Đại Lỵ Lỵ báo cáo tình hình đã điều tra được lúc trước cho Hứa Thâm.
"Hội Hải Đường Huynh Đệ kinh doanh nhiều thứ, nhưng phần lớn đều là vật phẩm trái với quy định, như độc dược tê liệt, bột đen vân vân… Bọn họ chuyên môn thu hoạch túi tiền của những phú nhị đại kia."
Hứa Thâm khẽ gật đầu, đây là một tổ chức có khuynh hướng về hoạt động ngầm.
Cái loại thế lực như hội Truy Quang và bang Bạch Trú, đều thuộc về thế lực hắc bạch đều ăn, vừa có tư cách kinh doanh, buôn bán chính quy, lại bí mật mang theo hàng lậu.
Mà hội Hải Đường Huynh Đệ bên kia, thuần túy là hoạt động ngầm, nhưng mặt ngoài cũng có đại nhân vật yểm hộ.
Và sở dĩ bọn họ đến tìm tới hắn, khả năng cao cũng là muốn mượn thân phận thân vệ Nghĩ Hậu của hắn làm yểm hộ.
Hứa Thâm nghe xong toàn bộ tình báo về các thế lực lúc trước đến tặng quà cho mình, trong lòng cũng có tính toán.
Trong những thế lực này, đều không có bên nào đáng giá để hắn đặc biệt để ý tới, tuy địa vị của bọn họ đều rất mạnh, thậm chí có một vài thế lực còn không thua kém hội Truy Quang, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.
Kể cả khi nhận được lời từ chối, bọn họ cũng sẽ không dám gây xích mích gì với hắn. Suy cho cùng, những thế lực này cũng không phải dạng tồn tại còn trái pháp luật hơn và bí mật hơn thế giới ngầm như Phản Nội Quân.
Hứa Thâm kết thúc liên lạc, lại vùi đầu tiếp tục luyện kiếm.
Không lâu sau đó, dụng cụ thông tin lại vang lên, hắn cầm lên quan sát, là Lý Mỹ Na gọi đến.
Hứa Thâm tiếp nhận, biết được là cục trưởng có việc. Hắn hơi thăm dò hướng gió một chút, dường như chuyện lần này cũng có liên quan đến cuộc hẹn lần trước.
Hứa Thâm có chút bất đắc dĩ, nhưng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể mặc quần áo đi qua.
Liễu Tích Xuyên nhìn thấy Hứa Thâm, lập tức tỏ ra cực kỳ nhiệt tình, mở miệng cười hỏi hắn vài câu về chuyện lần trước, chủ yếu là hỏi ấn tượng của Hứa Thâm đối với Ngả Lâm Na thế nào.
Hứa Thâm cũng không có ấn tượng gì xấu về cô bé kia, ngược lại ấn tượng cũng không tệ lắm.
Chỉ là… hắn hiểu con đường mà mình phải bước, nhất định sẽ đi ngược lại với cuộc sống của một cô gái đơn thuần như vậy.
Hắn không muốn dính bùn nhơ trên người mình tới quá nhiều người khác xung quanh.
Liễu Tích Xuyên nghe được ấn tượng của Hứa Thâm đối với Ngả Lâm Na cũng không tệ lắm, lập tức cười mời hắn ra ngoài thêm một lần nữa. Theo lời ông ấy nói, lần này ông muốn hắn cùng mình đi tham gia một bữa tiệc rượu.
Trong tiệc rượu sẽ có không ít đại nhân vật… Hứa Thâm vốn định từ chối, nhưng nghe nói là mở rộng nhân mạch, cuối cùng cũng nhận lời.
"Mang đến đây nào." Liễu Tích Xuyên ra hiệu cho Lý Mỹ Na.
Lý Mỹ Na lấy một bộ lễ phục tây trang từ trong ngăn tủ bên cạnh ra, đưa cho Hứa Thâm.
"Cậu mặc vào đi. Chúng ta tham gia tiệc rượu, cũng không thể cứ mặc một chiếc áo khoác rách rưới như vậy được." Liễu Tích Xuyên cười nói, y như một người cha hiền lành.
Hứa Thâm thầm than trong lòng, bất đắc dĩ phải đưa tay nhận lấy bộ tây trang kia, mặc vào, nhưng bên trong vẫn có trang phục tác chiến, khiến cho hình ảnh hắn mặc bộ tây trang này vẫn có chút kỳ quái, không quá vừa người, chỉ có thể cởi cúc áo khoác.
"Chúng ta đi tham gia tiệc rượu, không phải đi đánh nhau, cậu có thể cởi trang phục tác chiến ra được rồi." Liễu Tích Xuyên cười nói.
Hứa Thâm vẫn kiên quyết giữ lại điểm mấu chốt, dứt khoát lắc đầu từ chối.
Liễu Tích Xuyên thấy vậy, cũng chỉ có thể mặc kệ hắn mà thôi.
Ba người đi vào tiệc rượu, bên trong có rất nhiều hào phú và một vài lãnh đạo của các tổ chức khác nhau.
Những người này vừa nhìn thấy Liễu Tích Xuyên, đã cười cười tiến lên chạm cốc đón ý nói hùa, Liễu Tích Xuyên cũng kéo Hứa Thâm ra ngoài, giới thiệu hắn với đám người bọn họ.
Những người kia vừa biết được Hứa Thâm chính là đại đội trưởng của cục Khư Bí Hắc Quang, lại mới vinh dự thăng chức thành thân vệ của Nghĩ Hậu, ánh mắt nhìn Hứa Thâm lập tức trở nên nóng bỏng, thậm chí còn nóng bỏng hơn khi nhìn về phía Liễu Tích Xuyên.
Hứa Thâm cũng được mở mang kiến thức, ít nhất là hắn hiểu khi bước vào một buổi tiệc xã giao chân chính, không cần phải cúi đầu khom lưng với bất cứ người nào, ngược lại, chỉ cần đứng ở nơi đó, sẽ có hành đống danh thiếp và khuôn mặt tươi cười tiến lại gần, tiếp mãi không hết.
Trong bữa tiệc rượu, Hứa Thâm lại gặp được Ngả Lâm Na.
Lần này cô mặc một bộ lễ phục váy dài màu tím nhạt, nhìn qua như con bướm trong bụi hoa, sạch sẽ mà xinh đẹp. Ba ba của cô cũng được mời đến, lúc này ông ấy đang hàn huyên nói chuyện với Liễu Tích Xuyên. Liễu Tích Xuyên dặn dò Ngải Lâm Na dẫn Hứa Thâm đi làm quen với mọi người trong tiệc rượu, coi như sáng tạo cơ hội cho hai người bọn họ.
Hứa Thâm cũng có chút bất đắc dĩ khi chứng kiến Liễu Tích Xuyên ra sức vun vào cho hai người bọn họ như thế, nhưng nhìn thấy dáng vẻ đơn thuần của Ngả Lâm Na, hắn lại không đành lòng từ chối, chỉ có thể cùng cô đi dạo khắp nơi trong tiệc rượu.
"Ngả Lâm Na, đây là bạn bè của cô sao, sao ăn mặc kỳ quái như vậy?"
Trong tiệc rượu, đại nhân vật có vòng tròn của đại nhân vật, tiểu bối có khu hoạt động của tiểu bối, Ngả Lâm Na mang theo Hứa Thâm đi tới bên cạnh bạn bè của mình, cách ăn mặc của Hứa Thâm lập tức hấp dẫn sự chú ý của những người này.