Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 510 - Chương 510. Nếu Không, Anh Cứ Thử Xem?

Chương 510. Nếu Không, Anh Cứ Thử Xem? Chương 510. Nếu Không, Anh Cứ Thử Xem?

Mộc Vương nheo mắt lại, lập tức hướng ánh mắt âm trầm qua đánh giá Hứa Thâm: “Cậu đừng được một tấc lại muốn tiến lên một thước. Cậu nên hiểu rằng, tôi để cậu ở lại trong hội là vì chuộc tội, chẳng lẽ cậu còn muốn tiến vào nội thành một lần nữa sao?”

“Phanh” một tiếng, cái bàn làm việc dưới tay Hứa Thâm đột nhiên nứt ra.

Hứa Thâm vẫn giữ nguyên sắc mặt bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại sắc bén như đao: “Vào thêm một lần nữa thì thế nào? Anh sẽ đi cáo trạng sao? Lần này giáo hội Nguyệt Quang sẽ lấy tội danh gì để giam giữ tôi đây? Lần trước tôi có thể rời khỏi, thì lần này, tuyệt đối sẽ không tiếp tục đi vào, anh có thể thử xem!”

Mộc Vương nhìn thấy ánh mắt đầy áp lực của Hứa Thâm phóng thẳng tới mình, trong lòng thầm trở nên nghiêm nghị.

Lại nói, sau khi sự việc trước kia kết thúc, gã từng đi điều tra nội thành bên kia, thông qua các mối quan hệ hỏi thăm, cuối cùng gã cũng nắm được một chút tin tức. Nghe nói ngày đó, Hứa Thâm được một vị cao tầng trong giáo thả ra.

Chuyện này khiến hình ảnh của Hứa Thâm lập tức trở nên khó mà nắm bắt trong mắt gã.

Nhưng từ tư liệu trong hội thu thập được, rõ ràng thân phận của Hứa Thâm cực kỳ đơn giản, hắn chỉ xuất thân từ một tiểu vụ dân bình thường mà thôi…

Nhưng tới hiện giờ, tựa như tầng thân phận này lại bị bao phủ bởi một mảnh sương mù mờ mịt.

“Dù không có nội thành, tôi vẫn có thể thu thập cậu!” Mộc Vương lạnh lùng nói.

“Nếu không, anh cứ thử xem?” Hứa Thâm nheo mắt, nói: “Anh cứ suy nghĩ kỹ lưỡng đi, trong hội không có người làm việc, anh cũng không thể báo cáo kết quả công tác lên trên.”

“Cậu cảm thấy có thể dùng chuyện này uy hiếp tôi sao?” Mộc Vương cười lạnh hỏi.

Hứa Thâm từ chối cho ý kiến.

Hai người bọn họ chăm chú nhìn nhau, cuối cùng, biểu cảm căng thẳng trên mặt cả hai đều dần dần bình thản xuống.

Trong cuộc chiến bằng ánh mắt, hai người đều lựa chọn lui về phía sau một bước.

“Chỉ cần cậu có thể thu thập tốt những chuyện này, tôi sẽ để tùy cậu xử lý những chuyện khác, nhưng cậu đừng tưởng rằng, trong hội không có cậu, tôi sẽ không có biện pháp báo cáo kết quả công tác với nội thành. Nếu cậu thật sự nghĩ như vậy, thì quá mức buồn cười rồi.” Mộc Vương hừ lạnh nói.

Hứa Thâm lạnh nhạt nói: “Vẫn là câu nói kia. Anh phụ trách ứng phó nội thành, tôi sẽ giải quyết mọi chuyện trong hội, nhưng anh phải nhớ kỹ, giữa chúng ta là quan hệ hợp tác.”

Mộc Vương hừ lạnh một tiếng, nhưng không nói gì thêm.

Hứa Thâm cũng không tiếp tục nhiều lời vô nghĩa nữa, hắn nhanh chóng cầm lấy tư liệu rồi xoay người rời đi.

Mộc Vương nhìn chiếc bàn làm việc đã vỡ vụn trước mắt, trong lòng có chút tức giận.

Gã cảm thấy đôi cánh của Hứa Thâm càng ngày càng cứng rồi, xem ra về sau gã phải tìm biện pháp ổn định lại, cũng nhân tiện tìm cơ hội thu thập đối phương một chút, để cho cậu ta biết, dù không có nội thành, bản thân gã cũng có thể trấn áp cậu ta, nhất định phải làm cho cậu ta phục tùng!

Sau khi Hứa Thâm rời khỏi văn phòng, hắn lập tức lái xe đến khu Dạ Oanh.

Giờ phút này, gương mặt hắn đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh vốn có.

Qua cuộc nói chuyện với Mộc Vương vừa nãy, Hứa Thâm phát hiện ra Mộc Vương vẫn chưa nắm được tin tức hiện tại hắn đã là thân vệ của Nghĩ Hậu.

Dù sao thân phận trong hội của hắn hiện giờ chỉ đứng sau Mộc Vương, có vẻ như Mộc Vương có chút cố kỵ mà không dám công khai dùng tài nguyên trong hội tới điều tra tình hình của hắn.

“Xem ra, vẫn phải bồi dưỡng một ít tâm phúc trong hội...” Đôi mắt Hứa Thâm chớp động, nếu hiện giờ giao thủ cùng Mộc Vương, hắn cũng không dám nắm chắc phần thắng, xem ra vẫn cần phải tranh thủ thời gian tu luyện nhiều thêm.

Không lâu sau đó, chiếc xe đi vào khu Dạ Oanh, rồi dừng lại bên ngoài một tập đoàn phú hào.

Đây là tòa kiến trúc cao nhất trong khu, trên tấm bia bên cạnh nơi này có khắc mấy chữ tập đoàn Minh Đăng.

“Cậu tìm ai?” Người bảo vệ ở cửa ngăn Hứa Thâm lại.

Nhưng bóng dáng Hứa Thâm nhoáng lên một cái, đã bước vào trong Khư giới, rồi thản nhiên tiếp tục đi tới, bỏ lại người bảo vệ kia vẫn còn sững sờ đứng tại chỗ không ngừng dụi mắt.

Lúc này, bởi vì Hứa Thâm tới gần, khiến cho thiết bị cảnh báo khư thú ở bên trong tòa nhà vang lên, hiển nhiên nó kiểm tra đo lường phát hiện có khư lực xâm nhập.

Hứa Thâm tiến vào bên trong tòa nhà, nhìn từ phía Khư giới, tòa kiến trúc trước mắt lập tức trở nên hư ảo. Hắn trông thấy tình huống của các nhân viên ở những tầng trên dưới, nơi này còn có khá nhiều bảo vệ là trảm khư giả giai đoạn đầu.

Bọn họ đang đứng bên cạnh các thiết bị phá khư được lắp đặt ngay tại tầng trệt, tiến hành cảnh giới.

Bóng dáng Hứa Thâm di động rất nhanh, rồi đột nhiên hắn nhảy dựng lên.

Thân ảnh của hắn trực tiếp xuyên qua từng tầng của tòa nhà cao ốc nọ, trực tiếp nhảy tới độ cao của tầm bốn, năm tầng.

Rồi trong nháy mắt khi hắn rơi xuống đất, đã hoán đổi sang hiện thực, cuối cùng mới đặt chân bên trong hàng hiên của tòa nhà cao ốc nọ.

Trong hàng hiên tầng này không có người, đây cũng là tầng mà Hứa Thâm lựa chọn nó làm nơi đặt chân để khống chế lực đạo.

Trong nháy mắt khi rơi xuống đất, hắn lại nhảy lên, rồi ngay khoảnh khắc bàn chân rời khỏi mặt đất, thân thể hắn lại nhanh chóng trốn vào trong Khư giới.

Cứ nhảy bốn lần liên tục như vậy, Hứa Thâm đã đi tới tầng cao nhất của tòa nhà.

Lúc này, mặt hắn không đỏ, mũi không thở gấp, biểu cảm vẫn rất tự nhiên, đi vào trong một văn phòng trên tầng cao nhất.

Khi nhìn kiến trúc tầng lầu này thông qua Khư giới, mọi thứ đều trở nên hư ảo, toàn bộ diễn biến của các nhân viên từ tầng cao xuống tầng dưới đều lộ ra hoàn toàn rõ ràng.

Hứa Thâm tự nhiên như ở nhà của mình, kéo một chiếc ghế dựa tới, và ngồi bên cạnh chiếc bàn lớn trong văn phòng.

Hiện giờ hắn đã trở về trong hiện thực, và thiết bị cảnh báo động khư thú ở bên ngoài cũng chỉ tiếp tục kéo dài thêm chừng mấy phút nữa, rồi yên tĩnh trở lại.

Chỉ còn những người bảo vệ vẫn đang bận rộn chạy chung quanh tòa nhà. Lúc này bọn họ cũng thông qua thiết bị phá khư, tiến vào trong Khư giới rồi, cả đám đang dò xét khắp xung quanh, muốn tìm kiếm tung tích của khư thú vừa lần mò tới phụ cận… Nhưng không có gì cả.

Bình Luận (0)
Comment