Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 509 - Chương 509. Mọi Quân Vương Đều Không Có Tình Cảm…

Chương 509. Mọi Quân Vương Đều Không Có Tình Cảm… Chương 509. Mọi Quân Vương Đều Không Có Tình Cảm…

Mai Phù đang ngồi trên xích đu, lập tức hướng ánh mắt nhìn cô ấy, trong mắt lộ ra ý cười.

“Đúng vậy.” Hứa Thâm gật đầu.

Hắn cũng không lo lắng Mai Phù sẽ lầm tưởng rằng Mặc Tiểu Tiểu có thể nhìn thấy cô, dù sao Mặc Tiểu Tiểu cũng từng nói những lời này ở trước mặt Mai Phù không chỉ một lần.

“Không chỉ là một vài con đâu.” Mặc Tiểu Tiểu khẽ nhíu mày, nói: “Bình thường cậu vẫn chung sống cùng một chỗ với bọn họ như vậy sao?”

“Ừm.” Hứa Thâm gật đầu: “Dù sao bọn học cũng không làm thương tổn tôi.”

Sắc mặt Mặc Tiểu Tiểu trở nên cổ quái, cô khẽ gật đầu nói: “Điều này cũng đúng, khư còn an toàn hơn người nhiều.”

Hứa Thâm lại hỏi tình hình của cô ở trong cục, biết được cô vẫn đang lăn lộn ở biên đội số 17, cuộc sống tương đối ổn định, hắn cũng yên tâm hơn.

“Tôi đã đưa Vinh Vinh đến trường học, để con bé đọc sách, làm như vậy trong tương lai nó cũng có thể tự lực cánh sinh. Suy cho cùng, chúng ta không thể nuôi con bé cả đời được.” Mặc Tiểu Tiểu nhắc tới con gái của Chu đội.

Hứa Thâm gật gật đầu: “Ý tưởng không tồi, nhưng hình như con bé mắc chứng hay quên, có thể học hành được không?”

“Loại triệu chứng này đang chậm rãi thuyên giảm. Tôi cũng đã tìm bác sĩ tới khám rồi. Người ta nói rằng trong đầu con bé từng bị thương, nhưng theo quá trình dậy thì, đến hiện tại vết thương đã chậm rãi khép lại rồi, về sau Vinh Vinh sẽ khôi phục thành một người bình thường.” Mặc Tiểu Tiểu nói.

Hứa Thâm khẽ thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Xin lỗi đã để cho cô chăm sóc con bé một mình, tôi lại không thể giúp được gì, nên tôi sẽ bỏ tiền ra.”

“Về vấn đề tiền bạc, đương nhiên tôi sẽ không khách khí với cậu, dù sao bây giờ cậu cũng là người có tiền rồi.” Mặc Tiểu Tiểu hừ nhẹ.

Hứa Thâm cười cười, trong đầu hắn chợt nghĩ đến Tô Sương, không biết hiện tại cuộc sống của cô ấy ở nội thành như thế nào rồi.

“Nghe nói hiện tại cậu là thân vệ của Nghĩ Hậu. Cậu phải thật cẩn thận, quân vương vốn không dễ ở chung như vậy đâu.” Mặc Tiểu Tiểu nói.

“Ồ?”

“Nếu là hình thái thứ hai, gần như người nào cũng có tố chất thần kinh, tâm tính hoặc có chút bệnh trạng hoặc khá vặn vẹo, nhưng quân vương lại khác.” Mặc Tiểu Tiểu nói.

“Càng vặn vẹo hơn sao?” Hứa Thâm hỏi.

Mặc Tiểu Tiểu lắc đầu.

“Tâm tình quân vương rất ổn định.” Mặc Tiểu Tiểu nói: “Nhưng về cơ bản, mọi quân vương đều không có tình cảm.”

“Không có... Tình cảm?” Hứa Thâm giật mình.

Mặc Tiểu Tiểu nói: “Kể cả quân vương trong cao tộc, khi đối xử với tộc nhân của mình, cũng không chút lưu tình, vì vậy, tôi khuyên cậu không nên có ý đồ lấy lòng quân vương, hoặc là cảm thấy quân vương nở nụ cười với cậu, thì cho rằng đối phương sủng hạnh cậu. Tuyệt đối không phải như vậy. Bởi vì một khi cậu xúc phạm đến lợi ích của quân vương, quân vương sẽ không chút lưu tình mà gạt bỏ cậu.”

Hứa Thâm nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô, bỗng nhiên hắn ý thức được, có lẽ mục đích mà cô ấy tới đây, chính là để dặn dò hắn.

Đó là sự quan tâm của bạn bè.

“Tôi biết rồi.” Hứa Thâm nói.

Hắn hồi tưởng lại quá trình tiếp xúc cùng số một, số hai, còn có số bốn nữa, ở không gian Linh Bí, nếu so sánh với những vị quân vương hắn từng nhìn thấy thì Nghĩ Hậu có vẻ không khác gì người bình thường, nhiều nhất là có thêm vài phần uy nghiêm thôi.

Nhưng Hứa Thâm sẽ không hoài nghi lời nói của Mặc Tiểu Tiểu.

“Không có tình cảm, chỉ có lợi ích thôi sao...” Hứa Thâm thì thào tự nói.

Hắn lại tán gẫu cùng Mặc Tiểu Tiểu thêm một lát nữa, sau đó, cô ấy đứng dậy nói lời tạm biệt.

Tới chạng vạng, Hứa Thâm lái xe đi vào hội Truy Quang.

“Cậu còn biết xuất hiện sao?” Mộc Vương vừa nhìn thấy Hứa Thâm, đã tức giận quát.

Hứa Thâm vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh, bây giờ hắn đã là thân vệ của Nghĩ Hậu, nên lúc đối diện với Mộc Vương cũng không cần phải quá mức cẩn thận nữa. Suy cho cùng, nơi này vẫn là thành Bạch Nghĩ, mà không phải nội thành.

“Tư liệu đâu?” Hứa Thâm kéo ghế ra, ngồi xuống trước mặt Mộc Vương.

Mộc Vương lấy ra một phần văn kiện từ trong ngăn kéo, ném tới trước mặt Hứa Thâm: “Đây là một tập đoàn phú hào ở khu Dạ Oanh bên kia. Lúc trước bọn họ từng có quan hệ hợp tác cùng một tập đoàn cấp dưới của hội chúng ta, nhưng bỗng nhiên lại giở quẻ, tựa như đã tìm được một chỗ dựa vững chắc khác rồi. Tôi có sai người đi điều tra qua, nhận được tin tức bọn họ có chút quan hệ với hội Hải Đường Huynh Đệ bên khu Dạ Oanh kia.

“Hội Hải Đường Huynh Đệ?” Hứa Thâm nhướng mày, cái tên này nghe thực quen tai, dường như lúc trước đối phương từng đưa thiệp mời tới cho hắn.

“Đúng vậy, hội Hải Đường Huynh Đệ ở khu Dạ O anh bên kia là thế lực rất lớn, cũng không kém hơn bang Bạch Trú lúc trước là bao, thậm chí còn mạnh hơn, trong hội có ít nhất năm hình thái thứ hai, còn có che gấu hay không thì chưa biết.” Mộc Vương nhìn về phía Hứa Thâm: “Nhưng để xử lý loại chuyện này, không cần mâu thuẫn gay gắt cùng hội Hải Đường Huynh Đệ. Đối với hội Hải Đường Huynh Đệ, tập đoàn phú hào kia cũng chỉ là một cái túi tiền lớn, một con chó biết nghe lời mà thôi. Đánh chó thì đánh chó, đừng tranh đấu kịch liệt cùng chủ nhân người ta làm gì. Tóm lại, giải quyết như thế nào, tự cậu xem mà xử lý đi.”

Hứa Thâm cầm lấy tư liệu lật xem.

Một lát sau, hắn thu hồi tư liệu lại, nhìn Mộc Vương trước mặt, bỗng nhiên nói: “Hẳn là anh có không ít Tịnh Khư Tề cao cấp? Tôi nói rồi, chuyện trong hội tôi sẽ giải quyết, muốn hội phát triển tốt, phải cần hai chúng ta hợp tác với nhau, cho nên có thứ gì tốt, cũng nên cùng nhau chia sẻ mới đúng.”

Mộc vương ngẩn ra, lại tức giận nói: “Cậu có ý gì? Đang nói điều kiện với tôi sao? Cậu chỉ một lần đã giết nhiều thống lĩnh như vậy? Loại cục diện rối rắm này, vốn nên là cậu đi thu thập, không, là cậu phải thu thập, nếu cậu không thu thập được, tôi sẽ thu thập cậu. Bây giờ cậu còn đàm phán điều kiện với tôi sao?”

Ánh mắt Hứa Thâm trở nên lạnh lùng, tiếp tục nói: “Anh nhầm rồi, chúng ta không phải quan hệ cấp trên cấp dưới, mà là quan hệ hợp tác. Anh phụ trách ứng phó nội thành, tôi phụ trách quản lý công tác trong hội, đây mới là cục diện đôi bên cùng có lợi. Nếu như anh tự cho mình là lão đại, tôi chỉ là thủ hạ, rất có khả năng kết quả sẽ không phải là thứ mà anh muốn nhìn thấy đâu, có lẽ là cùng thua, hoặc có lẽ là anh thua, tôi thắng!”

Bình Luận (0)
Comment