Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 529 - Chương 529. Kiếm Đã Hỏng Thành Như Vậy, Còn Tới Trảm Khư?

Chương 529. Kiếm Đã Hỏng Thành Như Vậy, Còn Tới Trảm Khư? Chương 529. Kiếm Đã Hỏng Thành Như Vậy, Còn Tới Trảm Khư?

Hứa Thâm nói tình báo này cho ba người Tiết Hải Ninh bên cạnh. Tiết Hải Ninh khẽ gật đầu: “Đi, hiện tại chúng ta có thể ra tay rồi, nhưng đừng có sơ suất, loại thiết bị kiểm tra đo lường này chưa chắc đã cho ra kết quả chuẩn xác đâu, có một vài con khư sẽ dùng khư lực để che giấu dao động, có lẽ nó là cấp A, nhưng chỉ có thể kiểm tra đo lường ra số liệu chuẩn cấp A. Chúng ta nhất định phải luôn luôn cẩn thận.”

Vương Cảnh đưa mắt nhìn sư phụ của mình.

SSừng thấy sắc mặt cô luôn lạnh nhạt, nhưng cô nói với Hứa Thâm nhiều như vậy, rõ ràng là ấn tượng với người này không tệ.

“Đi!” Hứa Thâm khẩn cấp xuống xe, bóng dáng bốn người nhanh chóng tiến vào trong Khư giới.

Có người đi ngang qua đường nhìn thấy bốn người này đột nhiên biến mất trong không khí, lập tức phát ra tiếng thét hoảng sợ chói tai.

Bốn người bọn họ lướt qua xe cộ và người dân bên đường, dung nhập đến con đường bên cạnh.

Hứa Thâm mang theo ba người Tiết Hải Ninh đi tới trước mặt Sở Bạch.

“Lão Sở.”

Sở Bạch nghe được giọng nói của hắn lập tức quay đầu nhìn lại, vừa thấy là Hứa Thâm, trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng ngay lập tức, gã cũng không khỏi âm thầm tức giận.

Tình báo vừa có, hắn đã xuất hiện, xem ra đúng là Hứa Thâm đã đến từ sớm, chẳng qua hắn vẫn một mực ẩn nấp không ló đầu ra thôi.

Thằng nhóc này, càng học càng giảo hoạt.

“Ba vị này là?” Sở Bạch nhìn về phía ba người đứng bên cạnh Hứa Thâm, phát hiện tất cả bọn họ đều là hình thái thứ hai.

“Bạn bè ở tổng cục bên kia.” Hứa Thâm giới thiệu đơn giản một câu, lại hỏi: “Tình huống hiện tại là gì?”

Chính cậu không nhìn thấy sao?

Cơn tức giận trong lòng Sở Bạch có chút khó mà kiềm chế được. Gã đã biết tin Hứa Thâm trở thành thân vệ, nhưng không ngờ, hắn còn ở cùng một chỗ với mấy hình thái thứ hai của tổng bộ bên kia, nhìn qua quan hệ giữa hai bên cũng không tệ.

Nhân mạch như thế, làm cho gã có chút âm thầm đố kỵ, nhưng ngoài mặt lại lộ ra vẻ gian nan khổ cực, ngưng trọng nói: “Tình hình rất không lạc quan, Hứa huynh đệ, bên kia vừa truyền đến tình báo, đây là đại khư chuẩn cấp A, chúng ta không thể ứng phó được, nhưng nếu cứ để nó tiếp tục như vậy thì thương vong quá lớn. Đợi lát nữa tôi lên trước, các cậu phối hợp tác chiến với tôi, thế nào?”

“Để tôi xung phong đi, anh phải ở lại chỉ huy, , để cho mấy người tới tiếp ứng hiệp trợ tôi cũng được.” Hứa Thâm lập tức nói.

Sở Bạch hơi há miệng, còn muốn nói thêm, Tiết Hải Ninh lại phất tay nói: “Không cần phải phiền toái như vậy, chúng ta cùng nhau xông lên là được.”

Sở Bạch không khỏi nhìn về phía cô gái lạnh lùng này, liền thấy người kia kéo áo khoác xuống, lộ ra cơ thể với vòng eo lung linh như rắn nước được bao phủ bởi một bộ khôi giáp cực kỳ vừa người, phối hợp với gương mặt lạnh như băng của cô, lập tức lộ ra vài phần khí khái hiên ngang.

“Được.” Hứa Thâm đồng ý, rồi nhanh chóng rút kiếm ra.

Trên kiếm phong của hắn đầy rẫy những lỗ hổng so le, hiển nhiên sau khi giao chiến cùng đại khư kia lúc trước, còn chưa kịp sửa chữa, kiếm Trảm Khư mới vẫn chưa rèn xong.

Mấy người khác nhìn thấy kiếm phong của Hứa Thâm, đều lộ ra vẻ sửng sốt, không khỏi đưa mắt nhìn chằm chằm vào hắn.

Kiếm đã hỏng thành như vậy, còn tới trảm khư?

Tiết Hải Ninh tức giận nói: “Cậu định dùng cái thứ rách nát này tới luận bàn với tôi sao?”

“Cũng chỉ là luận bàn, chuyện này không ảnh hưởng.” Hứa Thâm cười cười.

“Đồ ngốc.” Tiết Hải Ninh hừ lạnh, chợt nói: “Hai người các cậu đi theo tôi, cậu ở bên cạnh phối hợp tác chiến, dùng sợi khư của cậu bảo vệ bọn họ, thuận tiện cho cậu chứng kiến thành quả của tôi.”

Tuy không có cơ hội luận bàn cùng Hứa Thâm, nhưng cô không ngại nhân cơ hội này triển lộ thành quả tu luyện của mình.

Theo gợn sóng màu vàng mạnh mẽ xuất hiện, thân ảnh của cô nhanh chóng lao ra. Ngay khi người còn ở giữa không trung, phòng hòa tấu màu vàng đã được kích hoạt.

Khư lực màu vàng bện thành nhạc công violin, nhạc công cello ở giữa hư không, bọn họ nhanh chóng vờn quanh bên người Tiết Hải Ninh.

“Nếu thật sự là khư thú chuẩn cấp A, tôi sẽ cho cậu chứng kiến một màn đơn sát.” Trong giọng nói của Tiết Hải Ninh lộ ra sự tự tin mãnh liệt, khí thế trên người cô cao ngạo y như lúc tập luyện võ nghệ trước mặt Nghĩ Hậu.

Hứa Thâm nhìn thấy ngạo khí không chút che giấu trên mặt cô ấy, trong lòng đầy bất đắc dĩ, không nói nên lời, cô nhóc này thật là kiêu ngạo.

Cùng với tần suất rung động của dây đàn do nhạc công violin diễn tấu, bốn phía trong hư không chợt nổi lên sát khí, từng lưỡi dao sắc bén vô hình bắn ra bên ngoài.

Đao gió chém nát tầng sương mù xung quanh, rồi chạy theo từng quỹ tích khác nhau, nhưng trong nháy mắt, toàn bộ đều đâm tới khư thú.

Con đại khư đang mải phá hủy kiến trúc bốn phía, thôn phệ người đi đường, chợt quay đầu nhìn lại.

Đúng lúc ấy, đao gió xẹt qua, cắt đứt một mảnh lông tơ trắng trên lưng nó.

Những sợi lông tơ này vốn không phải là lông thật, trên thực tế, chúng chính là những sợi xúc tu cực kì nhỏ bé, nhúc nhích như tảo biển.

“Khí tức thật ngon...” Trên đỉnh đầu của đại khư giống hệt con nai kia có một cái đầu người bình thường, một thanh niên rất tuấn tú, nhưng làn da của gã tái nhợt lại cộng với biểu hiện cuồng nhiệt đến cực hạn, nhìn qua có chút bệnh hoạn.

Gã đang tham lam nhìn chằm chằm vào Tiết Hải Ninh đang nhanh chóng lao tới từ trên không trung, ánh mắt đầy hưng phấn: “Cô thật đẹp nha...”

Từ phần bụng trên thân thể con nai phía dưới người gã thanh niên này, chợt kéo dài ra từng nhánh xúc thể. Chúng bắn ra ngoài hệt như những con mãng xà, nhưng ngay khi tiến tới giữa không trung, lại đột nhiên kéo dài thẳng tắp, trở thành bén nhọn như trường thương, muốn đâm thủng cô gái trước mắt.

Vẻ mặt Tiết Hải Ninh vẫn rất ung dung, ngay khi thân thể đang lơ lửng giữa không trung, cô đột nhiên chuyển hướng, thì thầm nói: “Nhạc dạo!”

Nhạc công violin như hình với bóng ở phía sau lưng cô, đột nhiên thay đổi sắc mặt, trở nên nghiêm túc mà trang trọng, thủ pháp diễn tấu rất nhanh.

Ngay lập tức, khúc nhạc vừa nãy đã biến hóa.

Nhạc khúc lần này ẩn chứa sát khí mãnh liệt, chẳng những đánh ra từng lưỡi dao sắc bén vô hình, còn có thêm tác dụng đánh thẳng vào sâu trong linh hồn.

Bình Luận (0)
Comment