Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 558 - Chương 558. Tôi Sẽ Dẫn Cậu Đi Gặp Một Tiểu Nhân Vật!

Chương 558. Tôi Sẽ Dẫn Cậu Đi Gặp Một Tiểu Nhân Vật! Chương 558. Tôi Sẽ Dẫn Cậu Đi Gặp Một Tiểu Nhân Vật!

Trong vòng hai ngày Hứa Thâm ở nhà nghỉ ngơi, hắn đều dành thời gian chăm sóc Hắc Tuyết, đồng thời vẫn tiếp tục rèn luyện.

Ngoài quá trình luyện kiếm, hắn cũng để ca ca của Mặc Hải Minh tiến vào, đi lang thang trong sương mù.

Dù bọn họ đã thăm dò xong khu vực sương mù gần nhà, nhưng để bản thân ở trong sương mù cũng là một loại rèn luyện.

Đô đô.

Dụng cụ truyền tin vang lên.

Hứa Thâm cầm lấy, vừa nhìn thấy cái tên trên màn hình, trong lòng đã thầm than một tiếng.

Chuyện nên tới, cuối cùng vẫn phải tới.

Hai ngày... Quả nhiên đối phương rất kiên nhẫn.

“Ca ca, anh lại muốn ra ngoài sao?” Hắc Tuyết rất thông minh, mỗi lần cô nhìn thấy Hứa Thâm cầm dụng cụ truyền tin, liền biết hắn muốn ra ngoài.

Hứa Thâm gật gật đầu, đi tới sờ sờ lên tóc cô ấy, dịu giọng nói: “Nghe lời, em cứ ngoan ngoãn ở nhà một lúc nhé.”

“Em có thể đi theo anh không?” Hắc Tuyết ủy khuất nói.

Ánh mắt Hứa Thâm khẽ động, nói: “Nếu lại gặp phải cô gái nguy hiểm lúc trước, em có chắc sẽ không để cô ta phát hiện ra không?”

Hắc Tuyết có chút chần chờ, rồi cẩn thận nói: “Nếu như ca ca để em tiến vào trong thân thể anh, hẳn là cô ta sẽ không chú ý tới.”

“Trốn trong cơ thể anh?” Hứa Thâm nhìn về phía cô ấy: “Hiện tại em đã nguyện ý để ca ca ăn rồi sao?”

Hắc Tuyết lắc đầu: “Không phải để cho ca ca ăn luôn, mà là em sẽ dùng một bộ phận trong thân thể mình, chui vào trong thân thể ca ca. Như vậy, dù ca ca ở đâu em cũng có thể cảm giác được, giống như trước kia vậy.”

Nói xong, cô ấy nhanh chóng dính lên vai Hứa Thâm một sợi tơ mảnh màu đen.

Hứa Thâm lập tức hiểu ra.

Giống hệt thủ đoạn truy tung lần trước, chỉ khác ở chỗ, lần này “Thêm lượng”.

Thị trấn Tây Lam nằm ở vùng ngoại ô khu Hắc Quang, và chỉ có hai con đường để đi thẳng từ khu thành thị tới đây, ven đường cỏ dại mọc um tùm, điều kiện đường xá có chút cũ nát, lâu ngày không người sửa chữa.

Hứa Thâm lái xe đến trước trấn nhỏ, nhìn trong trấn nhỏ có vụ dân đang dắt bò, theo Đạo Manh tác gian nan đi lại.

Hứa Thâm nhìn thấy hai vết lốp xe rõ ràng trên mặt đất. Căn cứ theo dấu vết để lại, có vẻ như từng có một chiếc xe đi ngang qua nơi này.

Hắn lập tức nghiến lên dấu vết bánh xe để lại ấy, rồi chạy vào trong trấn nhỏ.

Rất nhanh, Hứa Thâm đã nhìn thấy một chiếc xe dừng ở trước cửa một quán rượu trong trấn nhỏ hỗn loạn này.

Hắn tắt máy xuống xe, vén rèm đi vào trong quán rượu, rồi nhanh chóng bắt gặp một bóng dáng đang ngồi trên quầy bar, còn có ông chủ đang pha rượu phía sau quầy bar.

Gọi là ông chủ mà không phải là nhân viên phục vụ, là bởi vì người kia đeo một chiếc đồng hồ màu vàng, bụng phệ, trong lúc pha rượu còn ngậm một điếu thuốc lá, ăn mặc có không chuẩn mực ngược lại còn làm việc tùy ý như vậy, không thể nào là nhân viên phục vụ được.

Nhưng khá đáng tiếc là, trên cổ tay đối phương lại có một vết dấu chữ thập màu đen.

Đôi mắt Hứa Thâm híp lại, hắn lập tức đi tới phía trước quầy bar, ngồi bên cạnh bóng người trung niên vừa trông thấy.

“Cậu muốn uống gì?” Giọng nói nhã nhặn truyền đến, Liễu cục hơi nghiêng đầu nhìn về phía Hứa Thâm, trên mặt mang theo nụ cười như nhìn người bạn cũ.

“Nước trắng.” Hứa Thâm nói với ông chủ phía sau quầy bar.

“Có muốn nếm thử Huyết Tinh Hải Đảm (cầu gai tanh máu) đặc trưng ở nơi này của chúng tôi không?” Ông chủ cười nói, lộ ra vẻ hào phóng.

“Nước trắng.”

“Được rồi.”

Một ly nước trắng đưa tới trước mặt Hứa Thâm, hắn không uống ngay, chỉ dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ lên ly nước, tựa như đang thưởng thức, rồi tùy ý hỏi: “Liễu cục, chỗ này có khư sao?”

“Không có khư.” Liễu cục mỉm cười nói: ‘Chỉ có người thôi.”

“Vậy tại sao ngài lại tới đây?” Hứa Thâm nhìn ly nước thủy tinh bị hắn gõ nhẹ vào đã xuất hiện tầng tầng gợn sóng nhỏ, thấp giọng hỏi.

“Muốn đến gặp một người.” Liễu cục uống xong ly cocktail trong tay, liền đưa chiếc ly cho ông chủ, nhẹ giọng khen một câu: “Hương vị thật không tệ.”

“Cám ơn.” Ông chủ mỉm cười, sau đó nhanh nhẹn, cầm lấy chiếc ly bên cạnh mang đi rửa.

“Đi thôi.” Liễu cục đưa mắt nhìn ly nước của Hứa Thâm. Ông ấy biết hắn sẽ không uống, cho nên cũng dứt khoát đứng dậy rời đi.

Nhưng Hứa Thâm lại cầm lấy ly nước, uống một ngụm, sau đó cũng đưa ly nước nọ cho ông chủ, rồi mới đứng dậy, nói: “Hương vị không tồi, rất ngọt ngào.”

“Ha ha, nước trắng có thể sinh ra hương vị gì chứ?” Ông chủ nở nụ cười.

“Vậy phải xem cách ông thưởng thức ly nước.” Nói dứt lời, Hứa Thâm liền xoay người đi tới.

Liễu Tích Xuyên có chút thâm ý liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, rồi khoát tay áo với ông chủ, cũng đi ra khỏi quán rượu.

“Chúng ta đi đâu đây?” Hứa Thâm đứng ở cửa, tùy ý nhìn hai bên, hỏi: “Nơi này có đại nhân vật sao?”

“Chỉ có tiểu nhân vật thôi.” Liễu Tích Xuyên đi ra, dường như nụ cười trên gương mặt có thêm vài phần an ủi: “Theo tôi tiến vào trong Khư giới, tôi dẫn cậu đi gặp một tiểu nhân vật.”

“Ồ?” Hứa Thâm có chút kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi lại.

Có đôi khi thời gian sẽ tự cho bạn đáp án, mà không cần phải đặt quá nhiều câu hỏi.

Hai người bước vào trong Khư giới, Liễu Tích Xuyên lập tức đi thẳng về phía trước, xuyên qua một dãy thùng nước và đống rác bẩn thỉu bên ngoài quán rượu, nhưng cả người không nhiễm một chút bụi trần.

Khi đặt mình vào trong Khư giới, hết thảy hiện thực đều thành hư ảo.

Hứa Thâm cũng theo sát phía sau.

Hai người xuyên qua dãy kiến trúc bên trong thị trấn, rồi đi bộ dọc theo con đường thẳng tắp hướng về phía trước.

“Trấn nhỏ này thực hoang vắng.” Suốt cả đoạn đường, hết thảy những gì Hứa Thâm nhìn thấy chỉ là một vài vụ dân ít ỏi.

Hai người bọn họ đã đi xuyên qua không ít kiến trúc, nhưng bên trong đều trống không. Hơn nữa, ở trên vách tường và sàn nhà của một số kiến trúc bên đường, đều dính vết máu, nhưng không có bất cứ dấu hiệu được lau chùi nào cả.

Thật rõ ràng, đã rất lâu rồi ở nơi này vốn không có người sinh sống.

“Cách đây không lâu, nơi này vừa trải qua sự kiện khư thú, sau đó, nó dần dần trở nên hoang phế.” Liễu Tích Xuyên nói: “Chỉ còn lại một số ít người sống sót vẫn còn nán lại nơi đây.”

Hứa Thâm gật gật đầu, thông tin này cũng trùng khớp với những gì hắn cảm nhận được.

Với loại tình cảnh trước mắt, đúng là nơi này từng bị khư thú gây hại nặng nề.

Bình Luận (0)
Comment