Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 566 - Chương 566. Đừng Đứng Xem Kịch Nữa!

Chương 566. Đừng Đứng Xem Kịch Nữa! Chương 566. Đừng Đứng Xem Kịch Nữa!

Theo từng bước chân của Liễu Tích Xuyên không ngừng đi tới, hàng đống sợi khư vốn đang lan tràn khắp nơi của Hứa Thâm lại nhanh chóng mất đi cảm giác, nhanh chóng bị tan chảy, tựa như tuyết đọng gặp phải lửa nóng, không thể ngăn cản được.

Ánh mắt Hứa Thâm trở nên ngưng trọng.

Từ trước đến nay, vẫn chưa một ai biết được năng lực của Liễu Tích Xuyên.

Thậm chí nếu không có cuộc hành trình ra bên ngoài bức tường lúc trước, còn không một ai hay biết, vị cục trưởng cục Khư Bí cả ngày đều ngồi trong văn phòng này, lại là một vị trảm khư giả hình thái thứ hai có chiến lực vô cùng dũng mãnh!

Theo bước đi của ông ấy, những sợi khư trước mắt Hứa Thâm nhanh chóng trở nên suy yếu, hắn không thể ngăn cản được nữa, đành phải để cho ca ca của Mặc Hải Minh đang ở bên cạnh mình trực tiếp phát động công kích.

Sưu!

Bóng dáng ca ca của Mặc Hải Minh nhoáng lên một cái, tựa như mũi tên sắc nhọn bắn thật nhanh tới, cấp tốc vọt về phía Liễu Tích Xuyên.

Nhưng một màn không thể tin nổi lại xuất hiện.

Ngay khi ca ca của Mặc Hải Minh tiếp cận Liễu Tích Xuyên trong phạm vi 5 mét, đột nhiên thân thể gã co rút lại, bóng dáng vốn cao một mét tám, lại biến thành một mét bảy.

Sau đó là một mét sáu.

Một mét năm…

Một mét bốn…

Chờ tới lúc gã vọt tới trước mặt Liễu Tích Xuyên, chiều cao chỉ còn lại chưa tới một mét, tựa như một đứa trẻ con!

Cùng lúc ấy, có vẻ như Liễu Tích Xuyên đã nhận ra điều gì đó, ông nhanh chóng rút ra một cây kim từ trong túi áo.

Nhìn qua cây kim nọ rất bình thường, chỉ như một cây kim may vá quần áo!

Ông ấy lập tức cong tay bắn nó ra.

Cây kim lao về phía trước, xuyên thấu thân thể ca ca của Mặc Hải Minh. Cùng với quá trình bắn tới, đột nhiên cây kim nọ lại trở nên to lớn, tốc độ cũng nhanh chóng tăng vọt, chờ sau khi nó vượt qua khoảng cách năm mét, tầm mắt của Hứa Thâm đã không thể nắm bắt được hình dáng của nó nữa.

Nghĩa là tốc độ của nó đã vượt qua tốc độ bắn của viên đạn súng bắn tỉa!

Hứa Thâm kinh hãi, đây là loại năng lực gì?

Hắn vội vàng kích phát mặt nạ Quỷ Nguyệt, đồng thời kích hoạt tất cả khư binh trên người.

Tuy nhiên, ngay tại khoảnh khắc mặt nạ Quỷ Nguyệt xuất hiện, dựa vào nó, Hứa Thâm cũng chỉ có thể nắm bắt được một tia tàn ảnh cực mỏng manh thôi.

Sợi khư trên người hắn bị đâm thủng, cây kim ban đầu đã trở nên thô to như ngón tay. Nó bắn thẳng vào mặt nạ Quỷ Nguyệt, mặt nạ bị đánh trúng liền lõm vào.

Vị trí bị lõm của mặt nạ đâm vào trán Hứa Thâm.

Mũi nhọn của cây kim cộng thêm lực va chạm khủng bố, làm Hứa Thâm cảm thấy mi tâm đau nhức, đại não xuất hiện một chút mê muội choáng váng.

Nhưng để tạo nên một đòn công kích này, Liễu Tích Xuyên bên kia chỉ dùng vẻn vẹn một cái búng tay mà thôi!

Trong lòng Hứa Thâm thầm kinh hãi, tuy hắn đã có suy đoán Liễu Tích Xuyên rất mạnh, nhưng thực lực của ông ấy vẫn vượt xa dự liệu của hắn.

Năng lực của đối phương quá mức khủng bố và quỷ dị, trước nay chưa từng thấy!

Cùng lúc đó, ca ca của Mặc Hải Minh cũng nhảy lên, nâng tay đánh ra chưởng thứ hai về phía đầu của Liễu Tích Xuyên.

Gã là lực lượng tâm linh, trừ khi kẻ địch cũng có tinh thần lực mạnh mẽ, nếu không tuyệt không thể nhìn thấy được.

Và hiển nhiên, Liễu Tích Xuyên cũng không thể nhìn thấy ca ca của Mặc Hải Minh đang ở ngay trước mắt mình, nhưng đừng quên ca ca của Mặc Hải Minh vẫn đang chịu ảnh hưởng của quá trình thu nhỏ. Bởi vậy, chờ tới khi thân thể gã vượt qua khoảng cách còn lại giữa hai người, bàn tay chạm vào đầu ông ấy kia, chỉ còn lại kích cỡ bằng với bàn tay của đứa trẻ bốn, năm tuổi.

May mắn thay, dù là bàn tay của một đứa trẻ, nhưng đâm vào đại não con người, vẫn có thể gây ra một chút tổn thương.

Nhưng đôi bàn tay này vừa chạm tới mục tiêu, bỗng nhiên dừng lại, không thể đâm xuyên qua đầu Liễu Tích Xuyên, tựa như nó đã bị một thứ gì đó ngăn cản lại.

Khư binh!

Hơn nữa còn là loại khư binh phòng ngự tinh thần!

Sắc mặt Hứa Thâm khẽ biến.

“Sưu” một tiếng.

Cô gái lúc trước lại lao đến tập kích.

Là thừa dịp lực chú ý của hắn bị phân tán, lại một lần nữa lao đến tập kích.

Thanh đoản đao lúc trước đã được chuyển qua một bàn tay khác, chỉ trong nháy mắt, công kích đã như điện quang bắn tới, tốc độ đột tiến vượt xa mức bình thường, cho phép cô thoải mái thu gặt đầu người trong quần chiến.

Nhưng đòn công kích nọ còn chưa chạm được vào Hứa Thâm, bỗng nhiên một giọng nói trầm thấp vang lên: “Không được làm thương tổn con trai tao…”

Thân thể cô gái nọ còn đang lơ lửng giữa không trung đã bị một cái chân nhện khủng bố quét bay.

Cô gái nọ sợ muốn chết, bởi vì rõ ràng thân thể trúng công kích như hai mắt lại không thể thấy rõ rút cuộc là thứ gì vừa đánh trúng mình.

Nhưng đau đớn kịch liệt và lực lượng đánh thẳng vào bụng, đã khiến tràng vị trong cơ thể cô gái kia sôi trào như sông cuộn biển gầm, cả người như bộ khung giá vừa bị tháo rời.

Không nhìn thấy nhưng cô có thể cảm nhận được thứ vừa tập kích mình kia chính là một cái gì đó rất thô ráp, hơn nữa khi bản thân va chạm vào vật kia, bên tai cô còn nghe thấy một thứ âm thanh trầm thấp nào đó.

Đó là ai vậy?

Là ai đang bảo vệ cậu ta?

Lông măng toàn thân cô gái dựng đứng lên, ánh mắt nhìn người thanh niên đang đứng giữa chiến trường kia với nỗi kinh hoàng không thể giấu giếm.

“Tôi sẽ thay Tiểu Ly thu hồi chiếc mặt nạ này, lấy thế cục ở nội thành hiện giờ, có chiếc mặt nạ này trong tay, nhất định có thể khuấy động lên không ít chuyện thú vị…” Liễu Tích Xuyên mỉm cười.

Ông ấy rút ngón tay từ trong túi tiền ra, mỗi đầu ngón tay đều có bảy tám cái kim nhọn, rồi tiện tay ném chúng đi.

Đống kim nhọn nhanh chóng biến to, cũng liên tục tăng tốc, chỉ trong nháy mắt đã vượt qua phạm vi năm mét, gia tốc đến mức tận cùng.

Vượt qua cả tốc độ của súng bắn tỉa!

Đồng tử Hứa Thâm co rút lại, hắn muốn né tránh, nhưng đàn ong độc đang bao vây bên người, nếu hắn chạm phải những con ong độc này, tình huống cũng cực kì tồi tệ.

“Đừng đứng xem kịch nữa!” Hứa Thâm cắn răng nói.

Liễu Tích Xuyên hơi giật mình.

Ngay sau đó, một màn quỷ dị xuất hiện. Ông lập tức trông thấy đống kim châm vừa được mình ném ra ngoài kia, lại đột ngột dừng giữa không khí.

Nói chính xác, chúng nó đã bị từng sợi tóc đen mảnh khảnh quấn quanh lấy, rồi cố định ở giữa không trung.

Bình Luận (0)
Comment