Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 633 - Chương 633. Tôi Cảm Thấy Bản Thân Rất Thích Hợp!

Chương 633. Tôi Cảm Thấy Bản Thân Rất Thích Hợp! Chương 633. Tôi Cảm Thấy Bản Thân Rất Thích Hợp!

Rất nhanh, Hứa Thâm đã thấy được Lâm Hiểu và Lâu Hải Âm ở trong cung điện.

"Nghe thủ vệ ở cửa nói cánh tay cậu bị người ta bẻ gãy rồi, là ai làm vậy?" Lâm Hiểu vội vàng hỏi.

Hứa Thâm nhướng mày, thoạt nhìn Lâm Hiểu này rất thô lỗ, nhưng tâm tư lại khá là nhẵn nhụi, gã còn biết qua tìm hiểu tin tức từ chỗ thủ vệ bên kia.

Lâu Hải Âm thoáng sửng sốt, ánh mắt đang nhìn về phía Hứa Thâm lập tức hiện lên một chút kỳ quái.

Cánh tay của cậu ta cũng bị gãy sao? Chẳng lẽ cậu ta cứng đối cứng cùng con khư kia?

"Bị Tịch Trường Lâm công kích." Hứa Thâm nói.

“Tôi biết ngay mà!" Lâm Hiểu bày ra vẻ mặt quả nhiên là thế, nếu gặp được khư, khẳng định là thương thế trên người Hứa Thâm sẽ không chỉ đơn giản là cánh tay bị thương như vậy đâu, chỉ khi gặp người tập kích mới thế thôi: "Đám người phiên đội 2, không một tên nào tốt lành cả. Tôi đã sớm đề phòng bọn họ rồi, lúc trước khi chạy trốn, nhìn thấy tên nào tôi cũng mặc kệ."

Lâu Hải Âm nhìn Hứa Thâm hai cái, chợt phát hiện vẻ mặt của hắn luôn khó mà nắm bắt được, trong lòng cũng có chút nói thầm.

Cô cũng không biết nhiều lắm về năng lực của Tịch Trường Lâm kia, tuy Hứa Thâm rất mạnh, nhưng chuyện hắn bị đối phương đánh gãy một cánh tay cũng không phải không thể xảy ra.

Chẳng qua điểm mấu chốt nhất lại không nằm ở chuyện hắn bị thương hay không mà là...

"Tịch Trường Lâm kia đâu?" Cô hỏi.

"Bị khư công kích rồi, hẳn là không về được." Hứa Thâm nói.

Lâu Hải Âm lập tức sửng sốt, rồi không nói gì thêm nữa.

Nghĩa là hắn dùng một cánh tay của mình để đổi lấy mạng của Tịch Trường Lâm sao?

Người nọ chính là đội trưởng phiên đội 2 nha. Trong toàn bộ các phiên đội thân vệ thuộc cung Tuyết, chiến lực của đối phương cũng có thể xếp vào năm người đứng đầu!

"Xứng đáng, cái này gọi là ác nhân đều có khư đến trị!" Lâm Hiểu vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

"Sao hai người lại trở về muộn như vậy?" Hứa Thâm nhìn về phía hai người.

Lâm Hiểu sửng sốt rồi ho nhẹ một tiếng: "Thì chúng tôi sợ trở về sớm, sẽ bị Nghĩ Hậu trách tội đó, sợ người nào đó lại nói chúng tôi lâm trận bỏ chạy, dù sao cũng phải giả vờ một chút..." Nói xong, gã lại nhìn ngó bốn phía, tựa như đang sợ Nghĩ Hậu sẽ nghe được.

Hứa Thâm cười cười, ý tưởng này rất dễ hiểu được nha.

Lâu Hải Âm nghi hoặc liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, bọn họ cũng có thể nghĩ ra nên kéo dài một chút hãy trở về, nhưng Hứa Thâm lại trực tiếp chạy trở về, chẳng lẽ hắn ngốc như vậy sao?

Nhưng ở trong ấn tượng của cô, Hứa Thâm tuyệt đối không phải là kẻ ngu ngốc.

Hay cô nghĩ sai rồi?

Lâu Hải Âm nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn cảm thấy bản thân không cần thiết phải suy nghĩ sâu xa thêm.

Mấy người bọn họ đang nghỉ ngơi hồi phục trong cung điện, chờ mấy ngày kế tiếp lại lần lượt nghe được một chút tin tức.

Bên trên đã phái quân đội đi trấn thủ biên cảnh phía Tây thành rồi.

Có vẻ như con khư và khô lâu du thi từng công kích bọn họ lúc trước, đều đã biến mất, và cụ thể là chúng đi nơi nào, lại không một ai nắm được tin tức, khoa Tình Báo bên kia lại dùng lý do cần phải giữ bí mật để từ chối mọi lời hỏi thăm.

5 ngày sau, những đội thân vệ khác đều chạy tới cung Tuyết.

Hứa Thâm đang nghỉ ngơi hồi phục trong cung điện, bỗng nhiên có người đến thăm, là nữ trợ lý bên người Nghĩ Hậu, tên là Nạp Sắt Phân Ny (Naselfini).

Gương mặt của cô ấy có chút tương tự với Ngả Lâm Na, đều thuộc một vài loại huyết thống ít ỏi còn sót lại.

Ngày thường tất cả mọi người đều gọi cô ấy là tiểu thư Phân Ny, tỏ ra cực kỳ cung kính với cô ấy.

Bởi vì Nghĩ Hậu cực kỳ yêu thích cô gái này, cô ấy cũng là người tâm phúc bên cạnh Nghĩ Hậu.

"Anh theo tôi qua bên này một chút." Nạp Sắt Phân Ny gọi một mình Lâm Hiểu đi ra ngoài.

Hứa Thâm và Lâu Hải Âm liếc nhau, Lâu Hải Âm nghi hoặc nói: "Tình huống gì đây? Tiểu thư Phân Ny tới truyền lệnh thay điện hạ sao?"

Ánh mắt Hứa Thâm chớp động, nhưng hắn không nói gì.

Không lâu sau đó, Lâm Hiểu trở về, Lâu Hải Âm lại được gọi một mình ra ngoài.

Lại qua thêm một lát, Lâu Hải Âm trở về, vẻ mặt đầy kỳ quái, đến lượt Hứa Thâm được gọi ra ngoài, cô dùng thoáng ánh mắt ra hiệu cho hắn.

Hứa Thâm nhìn thấy vẻ mặt của cô, lập tức hiểu ra, tình huống lúc này không quá khác biệt so với những gì hắn đã dự đoán.

Hứa Thâm ra bên ngoài, gặp được Nạp Sắt Phân Ny, sau đó đối phương mời hắn cùng tiến vào Khư giới.

Hứa Thâm nghi hoặc hỏi: "Tiểu thư Phân Ny, có chuyện gì vậy?"

"Tịch Trường Lâm, người từng tập kích cậu lúc trước vẫn chậm chạp không trở về, hoặc là hắn đã chết, hoặc là hắn làm phản rồi, tới hiện tại vị trí đội trưởng phiên đội 2 đã bị bỏ trống. Hơn nữa, trải qua điều tra, đội trưởng Uông Thành của đội lục phiên các cậu cũng mất tích, khả năng cao là đã chết rồi..."

Nạp Sắt Phân Ny cất giọng tùy ý nói, sau khi cô nói xong, ánh mắt lại lặng lẽ đánh giá người trẻ tuổi trước mắt.

Chỉ thấy vẻ mặt Hứa Thâm biến đổi nhanh chóng, khi thì kinh ngạc, khi thì thoải mái, cuối cùng còn có một tia lén lút mừng thầm nho nhỏ.

Tất cả những sắc thái này đều rơi cả vào trong mắt Nạp Sắt Phân Ny.

Khóe miệng cô thoáng nhếch lên, nhưng hành động này rất bí mật, tựa như chỉ là ảo giác mà thôi, ngược lại, vẻ mặt cô vẫn rất bình tĩnh nhìn về phía Hứa Thâm: "Hiện tại hai vị trí đội trưởng đều bị bỏ trống, Nghĩ Hậu cần chọn lựa người mới lên đảm nhiệm vị trí này. Trong đội lục phiên các cậu, cậu cảm thấy được ai là thích hợp cho vị trí đội trưởng?"

Hứa Thâm thoáng sửng sốt, sau đó hắn chợt trở nên do dự: "Chuyện này..."

"Cứ mạnh dạn nói đi." Nạp Sắt Phân Ny mỉm cười nói.

Tựa như Hứa Thâm cố lấy dũng khí nói ra: "Tôi! Tôi cảm thấy bản thân rất thích hợp!"

Nạp Sắt Phân Ny sửng sốt, sau đó, cô tỏ ra rất có hứng thú hỏi: "Thật sao? Là ai cho cậu dũng khí này?"

"Tôi hy vọng bản thân có thể chia sẻ với điện hạ càng nhiều phiền não hơn!" Hứa Thâm nói.

Nạp Sắt Phân Ny không khỏi nở nụ cười, rõ ràng là muốn thượng vị, lại nói dõng dạc như vậy, ngược lại là một tiểu khả ái.

"Cậu cảm thấy được năng lực của mình hơn những đồng đội kia sao?"

"Tôi cảm thấy như vậy." Hứa Thâm nói.

Nạp Sắt Phân Ny cười nói: "Cậu thực tự tin nha, không đọ sức qua làm sao biết được?"

"Tôi không sợ khiêu chiến." Hứa Thâm nói.

Bình Luận (0)
Comment