Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 635 - Chương 635. Năng Lực Phù Văn Mệnh Lệnh!

Chương 635. Năng Lực Phù Văn Mệnh Lệnh! Chương 635. Năng Lực Phù Văn Mệnh Lệnh!

"... Hai đội sát nhập, xin các đội chọn lựa ra một người mà bản thân cho rằng có thể đảm nhiệm chức vị đội trưởng. Người được chọn bước ra khỏi hàng." Nạp Sắt Phân Ny nói.

Lâm Hiểu và Lâu Hải Âm cùng nhìn về phía Hứa Thâm, Lâu Hải Âm biết có Hứa Thâm ở đây, khẳng định là chức vị đội trưởng ấy vô duyên với mình rồi, suy cho cùng, Uông đội chết cũng vì gã cản trở con đường thăng tiến của Hứa Thâm.

Mà Tịch Trường Lâm kia... Cô hoài nghi rằng đối phương cũng cùng chung số phận.

Nhưng Tịch Trường Lâm chết, cô lại không có gì tiếc hận, bản thân cô cũng không vừa mắt với tên kia.

"Hứa Thâm, vậy chức vị này giao cho cậu đi, tôi nhàn hạ quen rồi." Lâm Hiểu vỗ vỗ bả vai Hứa Thâm, thẳng thắn sảng khoái nói.

Hứa Thâm gật gật đầu.

Lâu Hải Âm liếc nhìn Lâm Hiểu một cái, anh đang dò xét biên giới địa ngục sao?

Bên kia, bốn người còn sót lại của phiên đội 2 đối diện lẫn nhau, dưới lời thúc giục của Nạp Sắt Phân Ny, hai người trong đó đều mở miệng, bọn họ tự tiến cử chính mình.

Nạp Sắt Phân Ny thấy tình huống như vậy, vẻ mặt cũng không thay đổi, lại bình tĩnh nói: "Một khi đã như vậy, coi như hai người quyết thắng bại trước đi, sau đó sẽ tiến hành đọ sức cùng Hứa Thâm của đội lục phiên."

Hai người liếc nhau nhìn nhau, đều nhìn ra sát ý trong mắt đối phương.

"Anh không nên tranh cướp với tôi."

"Thật có lỗi, tôi chỉ nghĩ rằng bản thân nên làm càng nhiều chuyện hơn cho điện hạ."

"Tôi cũng muốn."

Hai người cũng không khách khí, sau khi nghe Nạp Sắt Phân Ny tuyên bố trận chiến bắt đầu, hai người lập tức trốn vào trong Khư giới, rất nhanh đã chiến đấu kịch liệt cùng một chỗ.

"Thì ra trong phiên đội 2 cũng không đoàn kết như tưởng tượng." Lâm Hiểu thấp giọng nói.

Lâu Hải Âm khẽ gật đầu: "Dù sao cũng là chức vị đội trưởng, địa vị của đội viên và đội trưởng chênh lệch như trời với đất mà."

Hứa Thâm cũng lĩnh ngộ được sâu sắc chuyện này rồi, đãi ngộ của hắn khi đảm nhiệm chức vị đại đội trưởng và đội viên ở cục Khư Bí, cũng hoàn toàn khác biệt.

Rất nhanh, sau một phen chiến đấu kịch liệt, rốt cuộc hai người bọn họ cũng phân ra thắng bại, một người trong đó thắng hiểm.

Nạp Sắt Phân Ny thấy vậy, lập tức tuyên bố người chiến thắng rồi gọi quan trị liệu tới, trị liệu khôi phục cho hai người.

Nhưng sau đó, Nạp Sắt Phân Ny không có nóng lòng để cho người chiến thắng vừa nãy giao chiến cùng Hứa Thâm, mà lập tức hướng ánh mắt nhìn về phía những phiên đội khác.

"Ai muốn tranh cử chức vị đội trưởng đội lục phiên, xin mời bước ra khỏi hàng." Lời nói của Nạp Sắt Phân Ny vang vọng khắp phòng, thanh thúy trong trẻo.

Đám người của các phiên đội khác đều đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng cũng có bảy, tám người đứng thẳng lên, bọn họ đều cho rằng thực lực của bản thân vượt trội hơn hai người vừa giao thủ.

Nạp Sắt Phân Ny gật đầu, lại khiến cho tám người lần lượt giao thủ cùng người thất bại trong trận khiêu chiến lúc trước.

Hiển nhiên, người cạnh tranh thất bại kia được coi là bậc cửa thứ nhất, nếu ngay cả đối phương cũng không thể đánh bại, đương nhiên sẽ không có tư cách khiêu chiến người chiến thắng.

Rất nhanh, tám người luân phiên thay nhau ra trận.

Chiến đấu giằng co chừng một tiếng rưỡi mới chấm dứt.

Trong tám người thì có bảy người thắng lợi.

Mà người cạnh tranh thất bại kia lại liên tục bại thêm bảy lần, liên tục chịu bảy lần bị thương nặng và bạo kích, cộng thêm đả kích do cạnh tranh thất bại, có thể nói là ngoại thương nội thương chồng chất lên nhau.

"Hiện tại, mời hai người đi lên quyết đấu." Vẻ mặt Nạp Sắt Phân Ny vẫn lạnh nhạt, nói: "Dựa theo quy củ lúc trước người thất bại sẽ lần lượt đọ sức cùng bảy người kia."

Hứa Thâm nhìn về phía thanh niên phiên đội 2 kia.

Loại năng lực mà đối phương bày ra lúc trước thuộc hệ thao túng. Dựa theo tin tức được ghi lại trong phần tư liệu được Nạp Sắt Phân Ny cung cấp, tên gọi của loại năng lực này là phù văn mệnh lệnh.

Thông qua quá trình chiến đấu lúc trước của đối phương, Hứa Thâm cũng được tận mắt chứng kiến loại năng lực này rồi. Nó khá là tương tự với năng lực hệ khôi lỗi của Trần Lỗi, chủ yếu là loại phù văn được phóng ra sẽ vô hình, trên mặt có khắc mệnh lệnh.

Một khi bị phù văn nọ dán lên người, hoặc là va chạm vào, đối phương nhất định phải chấp hành mệnh lệnh được viết bên trên.

Cùng loại với điều khiển khôi lỗi. Nhưng khác với điều khiển khôi lỗi chính là, Trần Lỗi phải tự mang theo khôi lỗi, cũng có thể dùng thân thể người bên cạnh mình làm khôi lỗi, nhưng cần tiến hành "Kết nối " trước, hơn nữa số lượng điều khiển hữu hạn, từ ba tới sáu là số lượng điều khiển chuẩn xác nhất, nếu vượt qua 6 con, lực lượng của khôi lỗi sẽ suy giảm.

Nhưng phù văn mệnh lệnh của đối phương lại có thể phóng ra mấy chục tới hơn trăm tấm, cũng có thể đồng thời tiến hành khống chế trên phạm vi lớn.

Nhưng chỗ thiếu hụt là, chỉ có thể khắc một mệnh lệnh đơn giản trên mỗi phù văn, khôi lỗi không thể hoàn thành mệnh lệnh phức tạp.

Ví dụ như đi lại, ca xướng, ăn cơm, nhảy tại chỗ vân vân...

Nới một cách đơn giản, khi tác chiến cùng đối phương, phải tránh va chạm vào những phù văn mệnh lệnh này.

Người bị đối phương đánh bại lúc trước, vừa vặn là năng lực giả điều khiển hệ lôi, lại biết rõ năng lực của đối phương, bởi vậy ngay từ đầu vẫn luôn cẩn thận tránh né, dựa vào lực lượng hệ lôi, còn suýt chút nữa đã viễn trình bắn chết đối phương rồi.

Chỉ tiếc, người nọ lại bị tấm phù văn mệnh lệnh được đối phương mai phục ngay dưới chân va chạm vào, bị mệnh lệnh ảnh hưởng, sau đó trở thành đồ chơi trong tay đối thủ của mình.

Nếu bất ngờ không kịp đề phòng, coi như năng lực này khá quỷ dị dũng mãnh.

Và rất có khả năng, đối phương cũng thuộc dạng tồn tại gần với Tịch Trường Lâm trong phiên đội 2.

Phùng Thanh, năng lực giả sở hữu phù văn mệnh lệnh, nhìn thấy ánh mắt của Hứa Thâm, cũng nhàn nhạt quét tầm nhìn tới, trong mắt mang theo một tia miệt thị và hờ hững, Tịch Trường Lâm biến mất quá đột ngột, nhưng chỉ có thể tính là vận khí của gã xui xẻo mà thôi.

Trên đời này kiểu gì cũng có người phải chết, và mục đích chính là nhường lại chỗ trống cho người phía sau.

"Cậu khẳng định là bản thân sẽ giao thủ với tôi ư?" Phùng Thanh nhàn nhạt nhìn Hứa Thâm.

Vẻ mặt Hứa Thâm rất bình tĩnh, hắn không có đáp lời.

Lâu Hải Âm cũng âm thầm cười khổ, Phùng Thanh này còn không biết bản thân đang đối mặt với một con quái vật như thế nào đâu.

Nhưng cô cũng không biết ở trước mặt Nghĩ Hậu, Hứa Thâm có thể tiếp tục ngụy trang hay không?

Nếu không ngụy trang ... Phỏng chừng hắn sẽ làm mọi người tại hiện trường, đều kinh ngạc tới rớt cả cằm mất!

Bình Luận (0)
Comment