Ngô Thường Long lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn Hứa Thâm, trong lòng đầy mờ mịt.
Trên thực tế, năng lực của gã vốn không phải khí cầu bạo tạc, mà là nổ mạnh!
Khí cầu chỉ là thứ mà gã dùng để ngụy trang và che giấu mà thôi, tựa như ở thời thơ ấu, gã thường tới công viên giải trí ở khu thành thị chơi đùa, những quả khí cầu kia sẽ che khuất bóng dáng cha mẹ gã...
Bởi vậy, khí cầu là một loại ngụy trang xuất sắc.
Còn năng lực chân chính của gã là khư lực bạo tạc.
Loại năng lực này có thể tác dụng lên kiếm phong, hoặc bất cứ một bộ phận, nào trên thân thể, thậm chí nó còn có thể ngưng lại ở một vị trí xác định bên ngoài cơ thể, cho phép gã kíp nổ năng lực bất cứ lúc nào.
Thử nghĩ một chút, dưới tình huống loại công kích viễn trình như khí cầu bạo tạc bị phá, bất cứ ai cũng sẽ tỏ ra không chút đề phòng mà lao tới giao thủ cận chiến với gã.
Nhưng một khi kiếm phong lần lượt va chạm vào nhau, lại phát sinh một vụ nổ mạnh kịch liệt truyền đến, đủ để nổ bay cổ tay của đối phương, thậm chí còn nổ nát cả một cánh tay hoàn chỉnh.
Kể cả khi đối thủ có chiến giáp phòng hộ vô cùng tốt, lực trùng kích của vụ nổ mạnh kia cũng đủ để đánh lệch hướng chiêu thức của người ta, lộ ra khoảng trống, mà đây chính là sơ hở trí mạng.
Nhưng... vụ nổ mạnh như vậy, tác động lên trên kiếm của đối phương, lại chẳng khác gì một quả rắm.
Uy lực quá nhỏ!
Làm sao có thể?
Trong lúc Ngô Thường Long đang vô cùng mờ mịt, bên tai chợt truyền đến âm thanh tuyên bố kết quả của Nạp Sắt Phân Ny.
Hứa Thâm đã thu hồi kiếm phong, liếc mắt nhìn đối phương một cái, không thể không nói, đây đúng là một loại năng lực rất mạnh, tính sách lược và cận chiến đều không tồi.
Chỉ tiếc...
Năng lực của Liễu cục rất khó giải quyết đó.
Ngô Thường Long khiêu chiến thất bại, mà năng lực của gã cũng bại lộ, đương nhiên, trải qua lần giao phong này, năng lực của Hứa Thâm cũng bị người khác nhìn ra càng nhiều hơn.
Hiển nhiên những thân vệ đang có mặt ở đây đều không phải thằng ngốc, lúc trước, một màn kiếm phong của Hứa Thâm bị đánh lệch khỏi quỹ đạo một cách quái dị, cộng thêm tiếng nổ tung mỏng manh, đã có người đoán ra năng lực của Ngô Thường Long.
Nhưng dạng năng lực bạo liệt này lại bị áp chế, dựa trên tình huống này, có thể suy đoán ra, dường như năng lực của Hứa Thâm có một loại tác dụng áp chế nào đó.
Giao chiến càng nhiều, con bài chưa lật cũng bị vạch trần càng nhiều, nhưng vì tranh cử đội trưởng, đây hoàn toàn là chuyện không thể làm khác được.
Hứa Thâm cũng không để ý lắm, năng lực của Liễu cục rất mạnh. Phải biết rằng lúc trước, kể cả khi năng lực này bị vạch trần, hắn cũng không tìm ra biện pháp giải quyết nó.
Cái này gọi là khó giải.
Tựa như năng lực của Tiết Hải Ninh, có tinh thần, có khống chế, có đặc tính bùng nổ vân vân… dù bị người khác biết được, thì khi thực sự bùng nổ chiến đấu, đối phương cũng bó tay không biện pháp, chỉ có thể trốn đi.
Ngô Thường Long bại lui, kế tiếp là vị thứ hai...
Trong nháy mắt, nửa khắc (7 phút rưỡi) đã đi qua.
Hứa Thâm liên tục đánh bại bốn người, chỉ còn một đối thủ cuối cùng.
Trong cả bốn lần chiến đấu, Hứa Thâm đều lộ ra tư thái bình tĩnh, trầm ổn, mang lại cho người ta cảm nhận rằng thanh niên này vô cùng đáng sợ.
Bọn họ cũng nhìn ra, ngoại trừ cảm nhận và tinh thần lực rất mạnh, tựa như năng lực của Hứa Thâm còn mang theo một loại hiệu quả áp chế nào đó.
Nạp Sắt Phân Ny cũng vô cùng kinh ngạc. Tuy cô đã giao tư liệu cho Hứa Thâm từ trước, nhưng trong lòng cũng không nắm chắc Hứa Thâm có thể chiến thắng, dù sao hắn cũng chỉ là một năng lực giả hệ cảm giác mà thôi.
Theo lẽ thường, năng lực chiến đấu của hệ cảm giác vô cùng yếu kém, nhưng dựa vào biểu hiện của Hứa Thâm, vô cùng có khả năng hắn là năng lực giả hệ đặc chất.
Và cảm nhận chỉ là một trong những đặc tính của loại năng lực này mà thôi.
"Anh rất mạnh."
Người khiêu chiến cuối cùng khá trẻ tuổi, nhưng thoạt nhìn dáng người to mọng, vẻ mặt phúc hậu, tuy người này có mặc chiến giáp thân vệ, nhưng trên phần cổ lại có thêm một cái vòng vàng to lớn, trên bao tay cũng có không ít nhẫn.
Phú quý bức người!
"Nhưng tôi càng mạnh hơn." Người trẻ tuổi này cười dài nhìn Hứa Thâm, rồi chậm rãi lấy ra một xấp tiền mặt từ trong túi tiền, nói: "Cho anh tiền này, hãy tặng vị trí đội trưởng này cho tôi đi."
Lúc trước, Phùng Thanh đã bị người này dùng tiền thu mua, bởi vậy cũng khiến cho gã bị không ít người thổn thức lên án.
Nhìn thấy hành động của người trẻ tuổi béo lùn này, sắc mặt Phùng Thanh đang đứng trong đám người khẽ biến, chỉ có gã mới biết lúc trước đã xảy ra chuyện gì, tiền này... chính là giấy bạc ma quỷ đó!
"Hả?" Hứa Thâm nhìn thấy đối phương đưa tiền ra, đang lúc kinh ngạc, bỗng nhiên trong lòng hắn dâng lên một loại xúc động muốn đáp ứng.
Hắn thầm rùng mình, lại có chút nghi hoặc, rõ ràng là khoản tiền kia không nhiều lắm, nhưng không biết vì sao... nó lại thật mê người!
Đội trưởng kia chỉ là một vị trí mà thôi, chỉ là một vị trí bỏ trống mà thôi, trong khi đây chính là tiền đó!
Còn là tiền mặt cơ!
Tiền thơm thật...
Hả?
Trong đầu không ngừng trào ra những suy nghĩ khó hiểu, khiến cho Hứa Thâm chợt giật mình tỉnh táo lại, ánh mắt hắn biến đổi, rồi không chút do dự phóng thích năng lực lấy nhỏ đổi lớn, bao phủ trong phạm vi bốn mét xung quanh thân thể của mình.
"Còn chưa đủ sao? Tôi còn có thể cho thêm nha." Người trẻ tuổi béo lùn kia cười cười, lại lấy ra thêm một xấp tiền.
Còn thêm nữa?
Thiệt nhiều tiền mặt nha... Thật muốn...
Hứa Thâm kinh ngạc nhìn những xấp tiền này, trong lòng trào dâng một loại xúc động mãnh liệt muốn đáp ứng, nhưng rất nhanh sắc mặt hắn lại thay đổi, trong đầu nhanh chóng hiện ra tư liệu mà Nạp Sắt Phân Ny đưa cho.
Một vị năng lực giả trong đó, chính là người trước mắt này.
Tên gã là Quách Bằng, năng lực chính là... Tiền tài!
Một dạng năng lực hệ đặc chất cực kỳ quỷ dị.
Sắc mặt Hứa Thâm biến đổi, và khiến cho hắn cảm thấy vô cùng hoảng hốt chính là, khi đối phương phát động năng lực, rõ ràng hắn đã thông qua năng lực lấy nhỏ đổi lớn để ngăn cản, nhưng vẫn không thể phòng bị được!
Tựa như loại năng lực này... không hề truyền tới bất cứ một loại công kích thực chất nào, nhưng lại thực sự ảnh hưởng tới rồi hắn.