Hứa Thâm không dám dừng ánh mắt lại trên xấp tiền trong tay gã nữa, sắc mặt hắn trở nên âm trầm, khi xem tư liệu hắn cũng không để ý tới loại năng lực này, nhưng không ngờ nó lại quỷ dị như thế.
"Tôi không cần tiền của anh!" Hứa Thâm lạnh lùng nói.
"Còn ngại ít?" Quách Bằng kinh ngạc, trong mắt hiện lên một chút dị sắc, có thể ngăn cản được sự hấp dẫn của 5000 đồng?
Sắc mặt Hứa Thâm khẽ biến, hắn không muốn cho đối phương có cơ hội tiếp tục nói chuyện, bởi vì hắn cũng không biết nếu đối phương tiếp tục tăng giá lên, mình có bị ảnh hưởng bởi loại tăng thêm này mà đáp ứng hay không.
Hắn nhanh chóng ra tay, xiềng xích sợi khư bắn mạnh ra ngoài.
"Tôi cho anh tiền, đừng công kích tôi." Quách Bằng lập tức rút 1000 đồng tiền mặt từ bên trong ra.
"Được." Hứa Thâm liền nhận lời theo bản năng rồi, đồng thời xiềng xích cũng nhanh chóng co rút trở về.
Mà tờ tiền mặt kia cũng bỗng nhiên biến mất, ngay sau đó, nó trực tiếp xuất hiện trong tay hắn.
Con ngươi trong mắt Hứa Thâm co rụt lại, hắn có chút kinh hãi, cúi đầu nhìn tờ tiền mặt trong tay.
Năng lực này...
"Tôi lại cho anh thêm tiền, tặng luôn tư cách này cho tôi đi." Quách Bằng nói, đồng thời lại bỏ tiền ra.
Sắc mặt Hứa Thâm khẽ biến, hắn vội vàng ra tay.
Điều duy nhất mà hắn có thể nghĩ đến và làm được ở hiện tại, chính là hạn chế không cho đối phương lấy tiền ra.
Từng sợi xiềng xích cấp tốc bắn tới, cùng lúc đó, Hứa Thâm đạp chân lên, như một tia chớp lao về phía đối phương.
"Đừng công kích tôi, tôi cho anh tiền." Quách Bằng nhìn thấy Hứa Thâm vọt tới, lại vội vàng nói, đồng thời tay trái tiếp tục rút ra một xấp tiền mặt.
"Được!" Hứa Thâm nhìn thấy mệnh giá tiền vừa được rút ra, ma xui quỷ khiến thế nào lại nhận lời ngay rồi, đồng thời thân thể cũng ngừng lại.
Rõ ràng hắn đã phóng năng lực lấy nhỏ đổi lớn ra, nhưng vô dụng!
Đây là lần đầu tiên Hứa Thâm gặp được một loại năng lực quỷ dị mà lấy nhỏ đổi lớn hoàn toàn không thể ảnh hưởng đến.
Sau đó, xấp tiền mặt kia lại biến mất trong tay Quách Bằng, xuất hiện trong tay Hứa Thâm.
Sắc mặt Hứa Thâm càng trở nên khó coi, hắn lại vội vàng phóng đi.
"Tôi cho anh tiền..."
"Được!"
"Tôi cho anh tiền..."
Hứa Thâm vội vàng triển khai quá trình công kích vừa đi vừa ngừng, trong khi Quách Bằng lại không ngừng lấy ra tiền mặt. Thoạt nhìn một màn trước mắt cực kỳ quỷ dị, nhưng tới lúc này, những thân vệ khác cũng nhìn ra được manh mối, tựa như đó chính là năng lực của Quách Bằng.
Chỉ cần gã lấy tiền ra, Hứa Thâm sẽ đáp ứng một điều kiện nào đó của gã.
Năng lực thật đáng sợ...
Còn khoa trương hơn phù văn mệnh lệnh của Phùng Thanh. Phù văn mệnh lệnh cần phải đánh trúng mục tiêu mới có thể khống chế được, mà loại tiền tài này chỉ cần Quách Bằng lấy ra là được.
Hứa Thâm càng lúc càng tiếp cận, trên trán Quách Bằng cũng rịn ra một chút mồ hôi, bỗng nhiên gã dùng hai tay lấy túi tiền ra, khư lực cả người bùng nổ, gầm nhẹ nói: "Tất cả tôi đều cho anh, tặng tư cách ấy lại cho tôi đi! !"
Một đống lớn tiền mặt được gã lấy từ trong ngực ra, số lượng nhiều tới mức cả hai tay cũng không thể tóm chặt được, có không ít tờ rơi xuống mặt đất.
Căn cứ theo mệnh giá tiền mặt, cộng lại cũng được chừng hai, ba vạn.
Hứa Thâm giật mình, cái miệng của hắn “Ba” một tiếng run rẩy, cơ bắp trên mặt cũng kịch liệt co quắp theo.
Hắn gắt gao cắn chặt răng, nhưng khóe môi lại nhếch mở, đầu tiên là từ môi, sau đó là răng nanh cũng chầm chậm buông lỏng ra.
Hứa Thâm vẫn dốc hết toàn lực cắn chặt tới, thoạt nhìn sẽ thấy hàm răng hắn đang run lập cập.
"Này... cũng không được!" Bỗng nhiên giọng nói của Hứa Thâm từ gian nan bắt đầu chuyển thành lạnh như băng.
Tăng!
Kiếm phong chợt chém ra, nháy mắt đã dán lên mặt Quách Bằng.
Mũi kiếm sắc bén, khiến cho Quách Bằng cảm nhận được chút rát bỏng như da thịt trên mặt vừa bị cắt nát, khư binh ẩn dưới lớp da mặt gã cũng đang rục rịch muốn hiện ra, nhưng bị gã nhanh chóng áp chế xuống.
Quy củ của hồi độ sức này đã nói rõ, không được dùng khư binh, toàn bộ đều dựa vào năng lực bản thân.
"Sao, làm sao có thể..." Quách Bằng quan sát ánh mắt lạnh lùng đang treo từ trên cao nhìn xuống của Hứa Thâm, trong mắt đầy vẻ sửng sốt, không dám tin tưởng.
Rõ ràng gã đã lấy ra toàn bộ của cải của mình rồi, vậy mà hắn... Không đồng ý?
Đây chính là... Tiền nha! !
Hứa Thâm hờ hững thu hồi thanh kiếm, trong lòng cũng ngấm ngầm buông lỏng một hơi, xem ra năng lực lấy nhỏ đổi lớn cũng không hoàn toàn mất đi hiệu lực, ít nhất là trong phạm vi 4 mét của hắn, năng lực của đối phương đã suy yếu rõ ràng.
Sức hấp dẫn của tiền tài cũng thoáng buông lỏng, Hứa Thâm có thể xem nhẹ chúng.
Nạp Sắt Phân Ny kinh ngạc liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, chợt mỉm cười vỗ tay nói: "Tốt lắm, tranh cử chấm dứt, xem ra cuối cùng là Hứa Thâm của chúng ta đạt được tư cách đội trưởng lần này, coi như là thực chí danh quy [1], hẳn là mọi người không có ý kiến chứ?"
Toàn trường im lặng.
Các đội thân vệ đều im lặng, trải qua tầng tầng sàng chọn, Hứa Thâm đã dùng thực lực mạnh mẽ để khẳng định địa vị của mình.
Vài vị đội trưởng đội thân vệ còn đang nghiêm túc đánh giá Hứa Thâm, trong lòng thầm suy xét tới thủ đoạn của thanh niên này, nếu đối phương chạm trán với mình, bản thân có thể nắm chắc bao nhiêu phần?
Lại nói, quá trình tấn chức phiên hiệu của đội thân vệ, là thông qua đội trưởng phiên đội dưới khiêu chiến đội trưởng phiên đội trên để sắp xếp thứ tự, bởi vậy, hiện giờ Hứa Thâm đã có tư cách khiêu chiến bọn họ, một lần nữa điều chỉnh lại phiên hiệu.
Nạp Sắt Phân Ny nhìn thấy toàn trường im lặng, lập tức mỉm cười nói với Hứa Thâm: "Từ hôm nay trở đi, cậu chính là đội trưởng phiên đội sáu trực thuộc đội thân vệ của điện hạ, văn kiện nhậm chức và chiến giáp của cậu, sẽ được gửi tới trong vòng ba ngày, cậu có thắc mắc gì không?"
"Không, tạ ơn điện hạ." Hứa Thâm quỳ một gối hành lễ, sau đó đứng lên.
Lúc này, bầu không khí căng thẳng trong hội trường cũng dần dần dịu xuống.
Tựa như tranh cử chấm dứt, mối quan hệ đối địch giữa bọn họ đã được điều hòa.