"Cô cũng ra ngoài đi." Hứa Thâm nhìn Lâu Hải Âm vẫn còn ở lại trong phòng, bình thản nói.
Lâu Hải Âm hơi ngơ ngác, cô liếc mắt nhìn Hạ Tĩnh Tương một cái, rồi cũng không nhiều lời, gật gật đầu liền đi ra ngoài.
Mà Hạ Tĩnh Tương cũng lập tức ý thức được, có vẻ như địa vị của nữ thân vệ này, có chút khác biệt so với những thân vệ khác.
"Năng lực của cô là cái gì?" Chờ khi trong phòng chỉ còn lại một mình Hạ Tĩnh Tương, Hứa Thâm thẳng thắn mở lời hỏi.
Năng lực là riêng tư, bại lộ năng lực cũng tương đương với vạch tim ra ngoài.
Bởi vậy Hứa Thâm mới cần giữ bí mật thay Hạ Tĩnh Tương, dù các cô ấy đều hiệu lực cho hắn.
Đồng thời đây cũng là một lần khảo nghiệm hắn dành cho Hạ Tĩnh Tương.
"Tôi gọi nó là 'Gia đình bỏ phiếu quyết định'." Hạ Tĩnh Tương không chút do dự, lập tức ngẩng đầu nhìn thẳng vào Hứa Thâm, nhẹ giọng nói: "Tôi sẽ kéo mục tiêu vào 'Gia đình' của tôi, sau đó tiến hành bỏ phiếu quyết định, nếu bao gồm cả tôi cùng với mục tiêu và người nhà của tôi, đều cho rằng đối phương là trói buộc, như vậy đối phương sẽ trực tiếp biến mất..."
Hứa Thâm ngẩn ra.
"Năng lực của cô là hệ đặc chất?" Hứa Thâm hỏi.
Hạ Tĩnh Tương tự hỏi một lát rồi nói: "Tôi từng đi tìm hiểu chuyện này từ trong tư liệu của cục, và hình như là vậy."
Hứa Thâm nhẹ nhàng gõ ngón tay lên bàn, cân nhắc hồi lâu mới nói: "Năng lực chính là một chọi một sao?"
"Ừm." Hạ Tĩnh Tương nói: "Tuy năng lực của tôi cũng có tính quần thể, có thể kéo một đám đông vào trong phạm vi năng lực của mình, nhưng một khi tiến vào trong phạm vi năng lực, mỗi người trong số bọn họ đều có thể đạt được một phiếu. Người nhà của tôi lại có chút công chính, bởi vậy mới có thể đưa ra lựa chọn chính xác nhất, nhưng mục tiêu tính quần thể, lại rất dễ đưa ra số lượng phiếu nhất trí, mà như vậy ngược lại đã trở thành uy hiếp với tôi."
"Nếu số lượng phiếu có khuynh hướng nghiêng về phía đối phương, tình huống sẽ như thế nào?"
"Thì tôi sẽ biến mất..." Hạ Tĩnh Tương im lặng một lát rồi nói.
Hứa Thâm không khỏi nhìn cô ấy một cái, đúng là năng lực này không chết tức thương nha.
"Có đồng phiếu không?"
"Có." Hạ Tĩnh Tương nói: "Một khi phát động năng lực, cả tôi cũng không có quyền hủy bỏ nó, bởi vì tôi cũng chỉ là một phần tử trong gia đình. Nói cách khác, tôi chỉ có thể đại diện cho một phiếu của bản thân mà thôi. Bởi vậy, nếu không muốn liều mạng với đối phương, tôi có thể lựa chọn khuyên bảo người nhà của mình, tiến hành đồng phiếu."
Có thể khuyên bảo người nhà... Cái này không thể gọi là công chính đâu...
Nhưng Hứa Thâm biết, người nhà mà cô ấy nói hẳn là tồn tại do năng lực của cô ấy biến hóa mà thành... Khác với hắn.
"Nhà của cô có bao nhiêu người?"
"Ba ba, ma ma, em trai, và tôi." Ánh mắt Hạ Tĩnh Tương hơi lóe sáng, tựa như cô ấy đang nhớ lại một điều gì đó.
Nói như vậy chính là 4 phiếu...
Ánh mắt Hứa Thâm cũng tỏa sáng, nếu chiến đấu một chọi một, đây có thể là một loại năng lực mang tính nghiền áp, nó rất mạnh mẽ.
Bỗng nhiên Hứa Thâm nghĩ tới năng lực "Dùng tiền tài mua" của Quách Bằng kia, nếu hai người bọn họ giao thủ, Quách Bằng sử dụng dùng tiền tài mua... không biết gã có thể thu mua được phiếu trong tay người nhà cô ấy hay không?
Hứa Thâm nghĩ đến sức hấp dẫn đáng sợ của năng lực dùng tiền tài mua kia, ánh mắt hắn lại hơi biến hóa một chút.
"Có thể cho tôi thử xem hay không?" Hứa Thâm hỏi Hạ Tĩnh Tương.
Hạ Tĩnh Tương thoáng giật mình, sau khi chần chờ một chút, cô ấy lập tức gật đầu nói: "Được."
Sau đó, Hứa Thâm liền nhìn thấy bên người Hạ Tĩnh Tương xuất hiện ba bóng dáng, có vẻ như hai bóng dáng một nam một nữ khổng lồ đứng ngay sau lưng cô ấy là một đôi vợ chồng trẻ tuổi.
Bọn họ đang nắm tay một bé trai chừng sáu, bảy tuổi, cũng đứng bên người Hạ Tĩnh Tương, thoạt nhìn... Gia đình này thật sự hòa thuận và hạnh phúc.
Ngay sau đó, Hứa Thâm nhìn thấy Hạ Tĩnh Tương nâng tay lên, tiếp theo, đột nhiên tầm nhìn trước mắt hắn thay đổi, bản thân đã tiến vào đến một gian phòng tăm tối.
Trong phòng chỉ có một cái đèn chiếu rọi lên đỉnh đầu, trước mắt là một chiếc bàn dài.
Chung quanh là hắc ám vô biên.
Hạ Tĩnh Tương cùng người nhà của cô ấy đang đứng phía đối diện cái bàn, còn Hứa Thâm lẻ loi một mình.
"Hứa Thâm, hiện tại anh là một thành viên trong gia đình chúng tôi. Bây giờ chúng ta sẽ tiến hành công tác thống kê về khoản tiền cả gia đình đã tiêu trong tháng này và bỏ phiếu, ai tiêu nhiều tiền nhất, người đó chính là trói buộc!" Giọng nói của Hạ Tĩnh Tương đã trở nên lạnh lùng hơn vài phần.
Hứa Thâm có chút kinh ngạc, lựa chọn bỏ phiếu về khoản tiền đã tiêu?
Là không còn lựa chọn nào khác? Hay đây là điều kiện cần phải thiết lập trước để kích hoạt năng lực?
"Trong tháng này tôi chỉ cần 3289 Lô Tạp tệ." Hạ Tĩnh Tương nói.
Hứa Thâm muốn nói hắn chỉ cần một đồng tiền, nhưng ngay khi mở miệng, hắn lại nói rằng: "Trong tháng này, tôi đã tiêu 12 vạn 9 ngàn."
Hứa Thâm giật mình.
Hắn lại tiêu nhiều tiền như vậy?
Vì sao hắn lại không nhớ rõ?
Chẳng lẽ là bản ghi chép trong tiềm thức?
Trong lúc Hứa Thâm đang cẩn thận cân nhắc, mấy người nhà bên cạnh Hạ Tĩnh Tương đã nâng tay lên, cặp cha mẹ trẻ tuổi của cô ấy đều chỉ ngón tay về phía Hứa Thâm.
Mà Hạ Tĩnh Tương lại lựa chọn chỉ vào chính mình.
Hứa Thâm có một loại xúc động muốn nâng tay lên chỉ vào mình, nhưng nhìn thấy cách Hạ Tĩnh Tương lựa chọn, hắn đã hiểu, đối phương muốn chấm dứt bằng phương án đồng phiếu.
Bởi vậy, hắn cũng phải chỉ vào Hạ Tĩnh Tương, và một khi làm như vậy, dựa trên kết quả, cũng tương đương với hắn đã phớt lờ sự thật.
Nhưng bên cạnh vẫn còn một cậu em trai nữa.
Hứa Thâm nhìn về phía cậu bé bên cạnh.
Cậu bé ấy lại lựa chọn giơ lên hai tay, rồi nhìn về phía chị gái của mình.
Dừng như động tác này có nghĩa là... bỏ quyền (hoặc phiếu trống)?
Ngay sau đó, mảnh hắc ám chung quanh đã rút đi, cái bàn dài biến mất, khoảng cách giữa người một nhà Hạ Tĩnh Tương cũng dần dần rời xa hắn, Hứa Thâm đã trở về hiện thực.
Tựa như hết thảy mọi chuyện đều chưa từng xảy ra.
Hứa Thâm có chút ngạc nhiên, nhìn về phía Hạ Tĩnh Tương: "Cô có thể thay đổi vấn đề đưa ra khi bắt đầu bỏ phiếu hay không? Vì sao tôi lại nhớ rõ bản thân đã tiêu bao nhiêu tiền?"