Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 646 - Chương 646. Phớt Lờ Sự Thật!

Chương 646. Phớt Lờ Sự Thật! Chương 646. Phớt Lờ Sự Thật!

"Khi ở trong gia đình, trí nhớ của anh sẽ cho ra đáp án chính xác." Hạ Tĩnh Tương nói.

Hứa Thâm giật mình.

"Tôi có thể hoán đổi vấn đề để bầu bằng phiếu thành bất cứ điều gì. Ví dụ như anh là đàn ông, vấn đề của tôi có thể là số lần động lòng với phụ nữ... Như vậy khẳng định là đáp án của anh sẽ nhiều hơn tôi."

"Lại hoặc là, người cường tráng nhất trong nhà sẽ là trói buộc. Ừm thường là khi gặp được người mà tôi cảm thấy đối phương có thực lực mạnh mẽ, tôi sẽ lựa chọn đặt câu hỏi dạng này." Hạ Tĩnh Tương nói.

Hứa Thâm “Ách” một tiếng, cường tráng là trói buộc?

Loại đặt câu hỏi này thực sự là phớt lờ sự thật, thậm chí còn là không thèm quan tâm tới tính logic ở hiện thực.

Nói cách khác, chỉ cần Hạ Tĩnh Tương có thể nhận ra điểm phương khác biệt rõ ràng giữa mình và đối phương, cô ấy có thể đưa ra câu hỏi và phán quyết đối lập nhau, thậm chí còn có thể khống chế phiếu của người nhà mình.

Thật sự là một nhà dã man nha...

Hứa Thâm thầm cảm khái trong lòng, bỗng nhiên hắn lại nghĩ đến, nếu vừa rồi hắn để mấy người "Ma ma" cũng tham dự vào... hắn có thể nắm thêm được rất nhiều phiếu hay không?

Hứa Thâm không thử nghiệm loại suy nghĩ ấy, chỉ nhanh chóng dẫn theo Hạ Tĩnh Tương rời đi.

Lâu Hải Âm đang đứng bên ngoài văn phòng, lại không dám nghe trộm, chỉ ngoan ngoãn canh giữ chung quanh.

Chờ Hứa Thâm và Hạ Tĩnh Tương bước ra, cô cũng yên lặng đi tới.

Hứa Thâm mang theo các cô tìm được đám người Lâm Hiểu. Sau khi nắm được tình hình hiện giờ trong cục, hắn lại phân phó Lâm Hiểu và Phùng Thanh mang đội, đi giải quyết một sự kiện cấp B ở gần nơi này trước.

Về phần Hạ Tĩnh Tương và Lâu Hải Âm, Hứa Thâm dự định sẽ dẫn theo hai cô ấy đến giáo hội Hắc Quang.

Ngay khi hắn vừa an bài thỏa đáng, chuẩn bị lên đường xuất phát, đột nhiên dụng cụ thông tin vang lên. Hắn cầm lên quan sát, là Đại Lỵ Lỵ gọi đến.

Hứa Thâm ném cho Lâu Hải Âm một ánh mắt, Lâu Hải Âm hiểu ý, lập tức kéo Hạ Tĩnh Tương rời đi, giám thị khu vực chung quanh.

Còn một mình Hứa Thâm, hắn lập tức nối máy với Đại Lỵ Lỵ.

"Có chuyện gì?" Hứa Thâm hỏi.

"Thống lĩnh, gần đây thủ lĩnh vẫn luôn tìm ngài, muốn thúc giục ngài đi giải quyết vấn đề mấy khu lúc trước..." Đại Lỵ Lỵ cất giọng thân thiết lại mang theo một chút cẩn thận nói.

Cô đã thay Hứa Thâm làm rất nhiều chuyện, cũng âm thầm nghiêng về phía Hứa Thâm bên này rồi.

Hứa Thâm nghĩ đến một xấp văn kiện lúc trước, chợt nhướng mày, nói: "Tôi sẽ giải quyết mấy vấn đề này, cô cứ bảo anh ta không cần lo lắng. Còn nữa, tôi đều sẽ đền bù gấp bội đòi những khoản tổn thất của hội trong khoảng thời gian này."

Đại Lỵ Lỵ nhỏ giọng nói: "Thống lĩnh, gần đây trong hội nhận được một chút tin tức, tựa như khu Mẫu Hoàng có hành động gì đó, sẽ gây nên ảnh hưởng đến các khu. Cho nên Mộc Vương hi vọng ngài sẽ giải quyết xong những vấn đề kia trước khi sự kiện này bùng nổ, mặt khác, dường như thủ lĩnh còn cần ngài đi làm chút chuyện gì đó, nên muốn gọi ngài quay về trước...".

Hứa Thâm hơi nhướng mày, xem ra Mộc Vương cũng nhận được một chút tình báo.

"Cụ thể là chuyện gì?" Hứa Thâm hỏi.

Đại Lỵ Lỵ thấp giọng nói: "Dường như là nội thành bên kia có mệnh lệnh, nhưng cụ thể là gì tôi cũng không rõ lắm."

Ánh mắt Hứa Thâm khẽ động, hắn thầm suy tính một chút, lập tức đã hiểu được, sau đó, bình tĩnh nói: "Tôi lập tức đi qua."

"Vâng."

Hứa Thâm dừng cuộc gọi, ánh mắt khẽ động. Hắn cất dụng cụ truyền tin đi, lên tiếng gọi Lâu Hải Âm một tiếng, rồi đưa hai cô gái lên xe, nhanh chóng rời đi.

Hạ Tĩnh Tương phụ trách lái xe, Hứa Thâm báo địa chỉ.

"Không phải nơi này chính là tổng bộ của hội Truy Quang kia sao?" Lâu Hải Âm có chút kinh ngạc, không khỏi liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái.

Nhưng với thân phận địa vị của Hứa Thâm, chuyện hắn có qua lại tới thế lực như hội Truy Quang này, cũng không quá khó hiểu.

"Ừm." Hứa Thâm tựa vào lưng ghế dựa, nhẹ nhàng vuốt mũi mình. Hắn đang tự hỏi bản thân có nên mạo hiểm hay không.

Không bao lâu sau, chiếc xe rời khỏi khu Hắc Quang, đi tới tổng bộ của hội Truy Quang, rồi dừng lại dưới lầu. Hứa Thâm cùng hai cô gái xuống xe.

Hắn đưa mắt nhìn tòa cao ốc của hội Truy Quang, rồi chậm rãi đi qua.

Những người đang đứng ngoài cửa vừa nhìn thấy gương mặt Hứa Thâm, đã nhanh chóng đi lên nghênh đón, còn lập tức cúi đầu khom lưng chào hỏi.

"Thống lĩnh?"

Đôi mắt Lâu Hải Âm và Hạ Tĩnh Tương khẽ động, có chút giật mình nho nhỏ.

Rất nhanh, cả ba người đã tiến vào tòa cao ốc nọ. Ven đường có không ít người nhìn thấy Hứa Thâm đều vội vàng ngừng chuyện đang làm, để đứng thẳng tại chỗ, rồi chủ động lên tiếng chào hỏi. Chờ cho Hứa Thâm đi qua rồi, bọn họ mới tiếp tục bận rộn làm việc của mình.

Hai cô gái đều cảm nhận được uy vọng của Hứa Thâm ở nơi này, Rất nhanh, thang máy đã đến, Đại Lỵ Lỵ đã đứng bên trong thang máy chờ đợi từ lâu.

Rõ ràng là Đại Lỵ Lỵ hơi sửng sốt một chút khi nhìn thấy hai cô gái đang đi bên cạnh Hứa Thâm, nhưng ngay sau đó, cô cũng cảm nhận được khí tức nguy hiểm như có như không từ trên người hai cô gái này, trong lòng chợt trở nên căng thẳng.

Ánh mắt cô nhanh chóng nhìn lướt qua vóc dáng thon thả trên người hai cô gái kia, rồi cung kính chào hỏi Hứa Thâm.

"Gần đây, không phải mấy người Viên Viên đang làm việc sao? Chẳng lẽ bọn họ không làm thỏa đáng?" Hứa Thâm hỏi.

Đại Lỵ Lỵ vội vàng nói: "Mấy người Chu phó thống lĩnh cũng đang xử lý vấn đề, nhưng trong hội có khá nhiều vấn đề, bọn họ không xử lý kịp."

“Động tác quá chậm." Hứa Thâm nói.

Ánh mắt Đại Lỵ Lỵ thoáng run rẩy.

Rất nhanh, thang máy đã mở ra, Hứa Thâm tùy ý phân phó Đại Lỵ Lỵ: "Đưa các cô ấy đến phòng nghỉ, tôi đi tìm Mộc Vương trước.

"Vâng."

Hứa Thâm lập tức đi vào văn phòng của Mộc Vương.

Lúc này, Mộc Vương đang ở trong văn phòng, cho một con chim nhỏ màu đen ăn uống.

Trên bộ lông của con chim nhỏ ấy có một vài sợi màu vàng. Nó đang nhìn ngó xung quanh, tư thế khá là oai hùng.

Sự xuất hiện của Hứa Thâm không đủ để khiến Mộc Vương phải ngẩng đầu. Chờ đến khi Hứa Thâm kéo một chiếc ghế dựa tới ngồi xuống ngay trước mặt gã, Mộc Vương mới ngẩng đầu, liếc nhìn Hứa Thâm một cái, lạnh nhạt hỏi: "Gần đây có vẻ cậu ung dung vui vẻ quá nha, đã quên tất cả những chuyện tôi bàn giao rồi?"

Bình Luận (0)
Comment