Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 647 - Chương 647. Vậy Anh Muốn Tôi Nói Như Thế Nào?

Chương 647. Vậy Anh Muốn Tôi Nói Như Thế Nào? Chương 647. Vậy Anh Muốn Tôi Nói Như Thế Nào?

Hứa Thâm liếc mắt nhìn con chim nhỏ bên cạnh: "Không phải, gần đây tôi rất bận rộn, đâu có được nhàn hạ thoải mái như anh. Tôi sẽ không quên những chuyện đã nhận lời với anh lúc trước, nếu dám để cho trong hội có tổn thất, tôi sẽ đòi lại gấp bội.”

"Tôi không muốn nghe cậu nói suông." Mộc Vương tức giận, tựa vào trên ghế, lạnh lùng nói: "Phía nội thành đang thúc giục, định mức và thành quả nộp lên trong năm nay đều giảm xuống. Mà kết quả của chuyện này là sao? Là tôi bị bên trên trách móc, không phải cậu."

"Không thể tạm thời lấy ra khoản tích lũy trong hội từ lúc trước, để bù vào một chút sao?" Hứa Thâm hỏi lại. Hắn tin tưởng Mộc Vương sẽ tích góp được một chút tiền từ trước, và hiện tại gã trách móc hắn, hơn phân nửa là vì bản thân cảm thấy khó chịu mà thôi.

"Năm nay có thể bù vào, nhưng sang năm thì sao? Thời gian qua rất nhanh. Hơn nữa, cậu có tiền, cậu tới đền bù cho tôi đi." Mộc Vương tức giận nói.

Hứa Thâm nói: "Năm nay nhất định sẽ giải quyết xong, anh cứ yên tâm."

"Lúc trước cậu cũng nói với tôi như vậy, nhưng tới hiện tại, kết quả ra sao?" Mộc Vương hỏi lại.

Hứa Thâm nhìn gã: "Vậy anh muốn tôi nói như thế nào?"

"Tôi muốn nhìn thấy thực tế!" Mộc Vương tức giận nói: "Ngoại trừ chuyện của khu Vô Miên và khu Dạ Oanh, cậu đã giải quyết xong, còn lại đều chưa động tới. Cậu nghĩ xem, thời gian lâu như vậy, cậu mới chỉ giải quyết xong có hai vấn đề thôi!"

Hứa Thâm nói: "Nhưng hai chuyện này đã đủ để cứ vãn tổn thất lớn cho hội rồi, còn lại đều là việc nhỏ."

Mộc Vương đập tay lên mặt bàn, nói: "Cậu cũng biết, gần đây khu Mẫu Hoàng xuất hiện một chút bất ổn. Thậm chí tôi còn nghe nói, kế tiếp thành Bạch Nghĩ sẽ phát sinh vài chuyện gì đó mà không thể đoán trước được. Đến lúc ấy, gió lớn đến đây, tình cảnh kinh doanh của chúng ta sẽ càng thêm gian nan, nếu hiện tại không củng cố địa bàn, đến lúc đó lập tức bị ném đi rồi!"

Hứa Thâm nhìn gã một cái, nhanh chóng gật gật đầu: "Tôi sẽ mau chóng xử lý."

"Không phải mau chóng, là lập tức, tranh thủ thời gian đi!" Mộc Vương vỗ bàn nói: "Đừng nói tôi không cho cậu cơ hội. Tôi muốn nhìn thấy kết quả trong vòng một tuần!"

Đôi mắt Hứa Thâm khẽ nheo lại, hắn gật gật đầu, rồi đứng dậy rời đi.

Nhưng ngay lúc vừa ra đến cửa, bỗng nhiên Hứa Thâm nghĩ đến cái gì, hắn quay đầu lại nói: "Thời gian gấp gáp như vậy, dù tiền có tới tay, cũng phải chờ tới sang năm mới giao được, chẳng lẽ vừa rồi người nội thành mới đến thúc giục?"

"Đây không phải chuyện cậu nên quản lý." Mộc Vương không kiên nhẫn phẩy tay nói.

Hứa Thâm nhìn gã một cái, cũng không nói thêm nữa, đã xoay người đi ra khỏi văn phòng.

"Hừ!" Mộc Vương nghe được tiếng đóng cửa, chợt hừ lạnh một tiếng.

Gã đưa sợi thịt cho con chim nhỏ, nhưng nó không ăn, bỗng nhiên bàn tay gã chộp tới, xuyên qua cái lồng, bóp nát con chim nhỏ bên trong thành tương.

Hứa Thâm rời khỏi tổng bộ, Đại Lỵ Lỵ đưa tiễn ra bên ngoài cao ốc, hắn chợt thấp giọng nói: "Giúp tôi chú ý hành động gần đây của Mộc Vương."

Đại Lỵ Lỵ đã quen với chuyện Hứa Thâm luôn gọi trực tiếp tên của thủ lĩnh, nhưng vừa nghe hắn nói như thế, sắc mặt cô khẽ biến, vội vàng hướng ánh mắt đầy kinh hãi, nghi ngờ nhìn hắn.

Hứa Thâm chỉ ném lại cho cô một ánh mắt, cũng không nhiều lời, đã dẫn theo hai cô Lâu Hải Âm và Hạ Tĩnh Tương, rồi xoay người bước lên người xe.

Lái xe đi được một đoạn, đột nhiên Hứa Thâm nói với Lâu Hải Âm: "Hẳn là tiểu tinh linh bên cạnh cô biết được dáng vẻ của vị thủ lĩnh hồi nãy?"

Lâu Hải Âm gật gật đầu: "Vừa nãy nó mới miêu tả với tôi."

"Để cho chúng nó lưu ý đối phương chặt chẽ một chút. Cô hãy ở lại gần nơi này, bất cứ lúc nào cũng phải giám sát hành động của hắn ta." Hứa Thâm nói.

Lâu Hải Âm nghi hoặc nói: "Cậu muốn nắm được tư liệu bí mật của hắn?"

Hứa Thâm khẽ lắc đầu, cũng không giải thích, chỉ nói đơn giản: "Bất cứ khi nào hắn rời khỏi nơi này, hoặc là có hình thái thứ hai khác tới gần, cũng phải thông báo cho tôi biết."

"Được." Lâu Hải Âm không tiếp tục hỏi nhiều.

Hứa Thâm phân phó Hạ Tĩnh Tương dừng xe lại, cho Lâu Hải Âm xuống, rồi hai người bọn họ tiếp tục tới giáo hội Hắc Quang, nhưng hai người mới đi được nửa đường đã nhận được tin từ Lâu Hải Âm, Mộc Vương vừa rời khỏi tổng bộ hội Truy Quang.

Hứa Thâm lập tức để Hạ Tĩnh Tương dừng xe, rồi trực tiếp chuyển hướng ngay trên đường, quay đầu trở về.

Rất nhanh, hắn đã căn cứ theo thông tin của Lâu Hải Âm, để tìm được vị trí của cô.

Lâu Hải Âm vừa lên xe liền giữ vị trí chỉ huy, Hạ Tĩnh Tương lập tức lái xe đi theo.

Không bao lâu sau, mấy người bọn họ đã nhìn thấy biển số xe của Mộc Vương.

Chiếc xe nọ chạy đến vùng ngoại thành, rồi dừng lại bên ngoài một tiểu khu cũ nát.

Mộc Vương vừa xuống xe đã nhìn ngó khắp nơi xung quanh, Hứa Thâm cũng dẫn theo hai cô gái cùng xuống xe, ẩn núp ở một bên trong Khư giới.

Chờ sau khi bọn họ nhìn thấy Mộc Vương tiến vào tiểu khu bỏ hoang này, ánh mắt Hứa Thâm chớp động, lúc này hắn mới dẫn theo hai cô gái chậm rãi tới gần.

"Tôi có một con tiểu tinh linh, nó có thể che giấu mùi của chúng ta." Lâu Hải Âm nói.

Từ sau khi Lâu Hải Âm giải quyết xong Công Chúa tiên sinh của hội Hải Đường Huynh Đệ, tựa như mối quan hệ và địa vị của cô với đám tiểu tinh linh bên cạnh đã xảy ra một loại biến hóa nào đó, dường như cô càng có hiểu biết sâu hơn về chúng.

"Được." Hứa Thâm gật đầu.

Rất nhanh sau đó, hắn đã nhìn thấy một con tiểu tinh linh vốn đang dừng trên bờ vai Lâu Hải Âm chợt đi tới gần bọn họ. Đầu tiên, tiểu tinh linh này vờn quanh bên người Hạ Tĩnh Tương một vòng, tiếp theo cái miệng nhỏ nhắn giống như ác ma của nó phụt ra một chút nước miếng.

Ít nước miếng này dính lên người Hạ Tĩnh Tương, khiến cho khí tức bản thân cô ấy trở nên mỏng manh hơn rất nhiều.

Sau đó, con tiểu tinh linh nọ nhanh nhẹn bay tới trước mặt Hứa Thâm, nhưng tựa như bay hơi gần một chút, nên nó vội vàng phanh lại, do dự hồi lâu, con vật này mới lượn vòng và phun nước miếng lên người Hứa Thâm.

Làm xong mấy chuyện này, nó lại vội vàng lùi về phía sau Lâu Hải Âm.

Bình Luận (0)
Comment