Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 648 - Chương 648. Năng Lực Của Mộc Vương!

Chương 648. Năng Lực Của Mộc Vương! Chương 648. Năng Lực Của Mộc Vương!

Lâu Hải Âm nghe được tiểu tinh linh khe khẽ nói nhỏ bên tai, ánh mắt không khỏi nhìn thoáng qua Hứa Thâm, rồi nhẹ nhàng trấn an tiểu tinh linh dữ tợn đang đứng trên bả vai mình một chút.

Hạ Tĩnh Tương không nhìn thấy tiểu tinh linh nọ, chỉ nhìn thấy hành động của Lâu Hải Âm, đôi mắt cô khẽ động, nhưng cũng không nhiều lời.

Cả ba người che giấu khí tức xong, Hứa Thâm cũng không tiếp tục dừng lại thêm nữa, đã mang theo hai người tiến vào tiểu khu bỏ hoang nọ.

Ba người bọn họ bước vào Khư giới, tầm nhìn xuyên thấu qua tầng tầng kiến trúc ben ngoài. Những con tiểu tinh linh vốn đang vờn quanh bên người Lâu Hải Âm cũng nhanh chóng phân tán ra ngoài, tìm kiếm chung quanh. Rất nhanh đã có tiểu tinh linh đi vòng trở về, sau đó ríu ra ríu rít chỉ phương hướng cho Lâu Hải Âm.

Lâu Hải Âm gật đầu, ngay lúc cô muốn báo cho cho Hứa Thâm, lại thấy hắn đã đi theo phương hướng tiểu tinh linh kia chỉ rồi, trong lòng không khỏi sửng sốt. Nhưng sau đó, cô chợt nhớ tới khả năng cảm nhận khủng bố của Hứa Thâm, cuối cùng chỉ biết cười khổ một tiếng, cũng nhanh chóng đi theo.

Mọi người lập tức bước lên con đường mà tiểu tinh linh nọ vừa chỉ. Không bao lâu sau, cả nhóm đã nhìn thấy Mộc Vương đang đứng trên phần mái của một tòa nhà trong hiện thực, còn đưa mắt nhìn khắp nơi xung quanh.

Hứa Thâm lập tức dừng lại, hắn cùng hai cô gái nhanh chóng ẩn nấp ở phía sau một gốc Khư Thụ, trừ phi trảm khư giả có thể bước vào tầng càng sâu hơn trong Khư giới, mới có thể xuyên qua gốc Khư Thụ nọ, nhìn thấy bọn họ.

Rất nhanh sau đó, đột nhiên có một bóng người từ một nơi khác lặng yên đi đến. Người này bước trên bầu trời trong Khư giới, cũng đặt chân lên mái nhà bên kia.

Đối phương mặc trường bào màu đen, đeo mặt nạ, nói chuyện cùng Mộc Vương vài câu, mới kéo chiếc mặt nạ trên mặt xuống.

Hứa Thâm nhìn thấy một gương mặt thanh niên xa lạ, nhưng trắng nõn, biểu cảm lạnh lùng.

"Có thể nghe được bọn họ đang nói cái gì không?" Hứa Thâm hỏi Lâu Hải Âm.

Lâu Hải Âm thấp giọng nói: "Để tôi cho tiểu tinh linh đi tìm hiểu một chút xem."

Tiểu tinh linh bên người cô lập tức bay vút qua.

"Cẩn thận một chút, đừng đả thảo kinh xà." Hứa Thâm nói.

Lâu Hải Âm khẽ gật đầu, con tiểu tinh linh kia vừa bay đi kia đã cúi thấp người xuống, nhẹ nhàng xuyên qua giữa rừng khư, chậm rãi tiếp cận đến bên cạnh đối phương, cẩn thận nghe trộm.

Tuy Hứa Thâm có thể nhìn thấy, cũng có thể nghe được những thứ tồn tại ở tầng sâu trong Khư giới, nhưng thị giác và thính giác của hắn đều nằm trong phạm vi bình thường, đương nhiên không thể nhìn xuyên qua những chướng ngại vật trong Khư giới.

Bởi vậy hắn cũng không thể nghe lén ở loại cự ly xa như thế này... Trừ phi cho Mặc Vệ ra mặt.

Nhưng Mặc Vệ cũng không được tính là tồn tại đặc biệt bí mật, nếu gã lại gần trảm khư giả có tinh thần lực khá cao, vẫn có thể bị đối phương phát hiện.

Một lát sau, Hứa Thâm nhìn thấy Mộc Vương đưa cho người mặc hắc bào kia một cái rương. Sau đó, hai người bọn họ lại nói chuyện với nhau thêm vài câu, rồi xoay người rời khỏi.

Rất nhanh, con tiểu tinh linh ẩn núp ở một bên kia, đã đi vòng trở về, nói nhỏ bên tai Lâu Hải Âm.

Lâu Hải Âm cẩn thận nghe xong, mới quay sang Hứa Thâm nói: "Bọn họ giao nhận một thứ gì đó, người mặc hắc bào kia thuộc nội thành, tựa như là cấp trên của hắn. Nhưng cụ thể là hai người bọn họ bàn chuyện gì, nó lại không cẩn thận lắng nghe."

Nói đến này, cô lập tức lườm con tiểu tinh linh ham chơi kia một cái.

Tiểu tinh linh có chút ủy khuất, nhưng vẻ bề ngoài dữ tợn xấu xí kia lại biến biểu cảm ủy khuất của nó trở thành cực kỳ âm trầm.

Ánh mắt Hứa Thâm khẽ động, thời gian này gần như trùng khớp với những gì hắn suy đoán. Hắn hướng ánh mắt nhìn về phía Mộc Vương vừa rời đi, suy tư hồi lâu lại nói với Lâu Hải Âm: "Cô đi theo người mặc hắc bào kia, đừng để mất dấu hắn, đợi lát nữa, chúng ta sẽ hội hợp."

Lâu Hải Âm nghi hoặc hỏi: "Cậu muốn đi đâu ư?"

Hứa Thâm không trả lời, chỉ dẫn theo Hạ Tĩnh Tương rời khỏi.

Phản ứng như vậy lập tức làm Lâu Hải Âm giật mình tỉnh lại, cô biết bản thân không nên lắm miệng hỏi nhiều.

Bọn họ đi rồi, cô cũng nhanh chóng phân phó tiểu tinh linh, cẩn thận theo dõi người mặc hắc bào kia.

Con tiểu tinh linh ham chơi lúc trước kia tỏ vẻ chần chừ, lập tức bị Lâu Hải Âm răn dạy một phen, lại tiềm hành đi tới.

...

Sưu!

Bóng dáng Mộc Vương cấp tốc xuyên qua tầng lầu của tiểu khu cũ nát. Những kiến trúc trong hiện thực cũng không tạo thành trở ngại cho thân thể gã.

Mộc Vương hồi tưởng lại những lời nói khép nép phát ra từ miệng mình trong cuộc gặp gỡ lúc trước, gã thầm hừ lạnh một tiếng, chờ xử lý xong chuyện ở nơi này, gã sẽ xin điều đến nội thành.

Còn cái nơi quỷ quái này, ai thích ở thì ở.

Phốc!

Mộc Vương đang mải suy tư, đột nhiên một tiếng xé gió ập tới. Trong nháy mắt, một cây phi châm lao đến, phá tan mảnh lá cây cản đường, làm Mộc Vương kinh hãi, giật mình tỉnh lại từ trong suy nghĩ, tóc gáy dựng thẳng lên.

Gần như là theo bản năng, gã lập tức phát động năng lực.

“Tăng” một tiếng.

Cây phi châm kia bắn thẳng tới mi tâm của gã. Nhưng ngay tại thời điểm, khoảng cách giữa nó và gã chỉ còn chừng nửa mét, cây phi châm kia đột ngột chuyển hướng, thay đổi quỹ tích, gấp khúc bắn nghiêng xuống, cắm thẳng vào mặt đất.

Mộc Vương lập tức ngẩng đầu, nhìn theo phương hướng phi châm bay tới, mở miệng quát lớn: "Ai!"

Sưu sưu! Lại là mấy cây phi châm phóng tới.

Lần này, Mộc Vương đã có chuẩn bị. Gã để mặc cho phi châm tới gần, nhưng dưới ảnh hưởng của năng lực vờn quanh thân thể, mỗi một cây phi châm tới gần gã trong phạm vi nhất định đều thay đổi quỹ tích, phân tán đến bốn phía.

Có vẻ như chung quanh thân thể Mộc Vương có tồn tại một cái lồng năng lượng vô hình nào đó.

Một bóng dáng bước ra từ phía sau gốc cây phụ cận, đúng là Hứa Thâm.

Tất cả công kích lúc trước đều mất đi hiệu lực, khiến cho Hứa Thâm ý thức được một điều, nếu hắn không hiện thân chắc chắn không thể giải quyết được người này.

"Là cậu? !" Mộc Vương nhìn thấy gương mặt Hứa Thâm, lập tức trở nên sửng sốt, nhưng rất nhanh, gã lại có chút tức giận.

Thằng nhóc này dám theo dõi, còn không kiêng nể gì tập kích gã ư? !

Bình Luận (0)
Comment