Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 649 - Chương 649. Thứ Bọn Họ Cần Chỉ Là Một Con Chó Biết Nghe Lời Mà Thôi…

Chương 649. Thứ Bọn Họ Cần Chỉ Là Một Con Chó Biết Nghe Lời Mà Thôi… Chương 649. Thứ Bọn Họ Cần Chỉ Là Một Con Chó Biết Nghe Lời Mà Thôi…

Lúc trước Hứa Thâm một hơi chém giết 6 vị thống lĩnh trong hội, khiến cho lửa giận trong lòng gã muốn dâng ngập trời, nhưng về sau, gã cân nhắc thấy Hứa Thâm vẫn còn giá trị lợi dụng mới giữ hắn lại, thật không nghĩ tới, thằng nhóc này càng ngày càng lớn gan, ngay cả gã cũng dám phục kích!

"Cậu chán sống rồi sao?"

"Có lẽ là vậy." Vẻ mặt Hứa Thâm vẫn bình thản, hắn chậm rãi đi về phía Mộc Vương, lạnh nhạt nói: "Dường như tôi vẫn không quá quen với chuyện bản thân phải nghe lệnh người khác, cho nên, chỉ muốn tự bản thân mình làm chủ mà thôi."

"Cậu muốn vị trí của tôi?"

Mộc Vương bị lời nói của Hứa Thâm chọc cho tức điên lên mà nở nụ cười. Gã cười lạnh nói: "Vậy phải nhìn xem cậu có bản lĩnh này hay không, đừng tưởng rằng cậu có thể giải quyết những kẻ dưa vẹo táo nứt kia, thì có thể tới khiêu khích tôi. Lúc trước, tôi dễ dàng tha thứ cho cậu, chỉ thuần túy là muốn lợi dụng phế vật mà thôi."

"Tôi đã sớm biết anh là trảm khư giả hình thái thứ hai cực hạn, hơn nữa còn đạt đến giai đoạn này thật nhiều năm rồi, nhưng đáng tiếc, anh vẫn không có dũng khí đánh sâu vào quân vương. Suy cho cùng, anh cũng chỉ là một tên nhu nhược mà thôi." Hứa Thâm nói.

Mộc Vương cười nhạo, nói: "Cả thành Bạch Nghĩ này có mấy người đạt tới hình thái thứ hai cực hạn? Vì sao tôi lại phải theo đuổi cái thứ hư vô mờ mịt kia để rồi mang tánh mạng của chính mình ra đánh bạc? Đây không phải yếu đuối, là thức thời, là biết tiến thối!"

Hứa Thâm nhẹ giọng nói: "Người mặc hắc bào tiếp xúc với anh lúc trước, chính là cấp trên tại nội thành? Là người của giáo hội Nguyệt Quang?".

Mộc Vương nheo mắt nói: “Cậu đã thấy được rồi, mà còn dám ra tay với tôi? Chưa nói tới chuyện cậu có thể thắng được không, cứ cho là cậu thắng được đi, cậu cảm thấy mình có thể thay thế vị trí của tôi sao?"

"Vì sao lại không thể?" Hứa Thâm vừa nói vừa tới gần: "Thứ bọn họ cần chỉ là một con chó biết nghe lời mà thôi, chỉ cần con chó này có thể giữ nhà hộ viện, anh sẽ để ý tới chủng loại của nó sao? Nói cách khác, nếu không thể giữ nhà hộ viện, dù giống nòi có tốt đến mấy, cũng sẽ bị xử lý thôi."

"Cậu muốn làm con chó này, nhưng đáng tiếc, vẫn còn không xứng!" Mộc Vương cười lạnh.

Gã cũng cảm thấy lời nói của Hứa Thâm rất chói tai, nhưng lại không thể phản bác được.

Bởi vì bản thân gã vốn hiểu rất rõ, trên cổ mình có một xích chó, nhưng sớm muộn gì, gã cũng sẽ thoát khỏi nó thôi. Chẳng qua tới hiện giờ không đợi gã thoát khỏi nó, Hứa Thâm lại vội vàng đến tranh đoạt. Chuyện này làm gã cảm thấy vừa buồn cười vừa mỉa mai.

"Đúng là tôi không thể tranh đoạt với anh được." Hứa Thâm mỉm cười nói: "Suy cho cùng, anh cũng bị thuần phục trở nên rất nghe lời rồi."

"Câm miệng!" Mộc Vương chẳng buồn nhiều lời vô nghĩa với hắn nữa, đột nhiên, gã lấy ra một khẩu súng lục từ trong túi tiền, rồi nhanh chóng lao về phía Hứa Thâm.

Tuy súng Phá Khư không thể uy hiếp đến hình thái thứ hai, nhưng nhỡ đâu nó vẫn có thể bức ra năng lực của Hứa Thâm thì sao?

Lại nói, năng lực của gã chỉ có hiệu quả khi tới gần người, nhưng lúc trước, khi gã còn đang nhiều lời vô nghĩa nói chuyện cùng Hứa Thâm, chợt phát hiện Hứa Thâm cũng muốn tới gần người mình, bởi vậy ôm thái độ cẩn thận, gã quyết định thử đối phương trước đã.

Những viên đạn liên tiếp phóng tới, bóng dáng Hứa Thâm nhẹ nhàng lắc lư, cùng lúc ấy, một chiếc mặt nạ ác quỷ xuất hiện trên mặt, cho phép hắn có thể rõ ràng nhìn thấy quỹ tích của viên đạn.

Hắn biết Mộc Vương đang kiêng kị điều gì, bởi vậy không dùng năng lực đi ngăn cản.

Mộc Vương nhìn thấy mặt nạ Quỷ Nguyệt của Hứa Thâm, vẻ mặt thoáng thay đổi một chút, ánh mắt càng thêm thâm trầm, nói: "Hóa ra lúc trước cậu có thể rời khỏi nơi kia, là dựa vào Giang gia, hừ!"

"Dù sao cũng không phải dựa vào anh." Hứa Thâm nói.

Bóng dáng hắn vẫn đang không ngừng tiếp cận.

Mộc Vương lại thong thả lui về phía sau, nhưng ngay khi tốc độ của Hứa Thâm tăng lên, Mộc Vương chợt cười lạnh một tiếng, gã dứt khoát ném súng đi, rút dao ra, rồi không lùi mà tiến tới, đột nhiên lao thẳng về phía Hứa Thâm.

Dù gã có nhìn ra năng lực của Hứa Thâm cũng chỉ phát huy tác dụng khi cận chiến, nhưng trong lòng vẫn tin tưởng năng lực của bản thân càng mạnh hơn hắn!

Lại nói, gã cũng không quá để ý tới năng lực hệ cảm giác mà Hứa Thâm từng để lộ ra trong hội. Suy cho cùng, lúc trước khi Hứa Thâm liên trảm 6 vị thống lĩnh kia, thân pháp và tốc độ của hắn, cũng không phải năng lực giả hệ cảm giác có thể khái quát được.

"Hả? !"

Nhưng vừa tới gần, sắc mặt cả hai người đều biến đổi.

Hứa Thâm cảm nhận được một loại lực trường vô hình tồn tại trước mặt Mộc Vương, đang lôi kéo mình, khiến cho thân thể của hắn không tự chủ được, muốn xoay tròn chung quanh đối phương, ngay cả bước chân cũng có chút mất khống chế.

Về phần năng lực lấy nhỏ đổi lớn của hắn, nó lại bị thứ lực trường vô hình kia ngăn cản ở bên ngoài, không thể thẩm thấu vào trong được.

Có vẻ như cả năng lực cũng muốn xoay tròn quanh người Mộc Vương.

Mà Mộc Vương lại cảm nhận được năng lực của mình vừa bị cái gì đó cắn một miếng, sau đó, đột nhiên suy nhược đi một chút.

Tuy loại tình huống này không quá rõ ràng, nhưng đây là thể nghiệm mà từ trước đến nay, gã chưa từng có được.

Phanh!

Hứa Thâm lập tức rút kiếm, nhị trọng kiếm trảm hạ xuống, lực lượng cuồng bạo chém thẳng lên lực trường bên người Mộc Vương. Nhưng trong nháy mắt, lực đạo chuyển hướng, kéo cả thân thể Hứa Thâm cũng nghiêng lệch theo, kiếm phong chém xuống mặt đất, ngược lại đã khiến bên sườn hắn lộ ra sơ hở.

Mộc Vương lập tức hung hăng vung kiếm tới, muốn chém ngang người Hứa Thâm.

Nhưng ngay sau đó, bóng dáng Hứa Thâm dùng một loại tư thế quỷ dị lướt ngang về phía sau, tựa như có một cái gì đó đã mang theo bộ thân thể này bay ngược ra ngoài, và giúp hắn suýt soát tránh được một đao này.

Thứ vừa kéo Hứa Thâm lướt ra ngoài chính là khóa khư.

Sau khi kéo giãn khoảng cách, Hứa Thâm lại hướng ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Mộc Vương phía đối diện.

Quả nhiên, người có thể đảm nhiệm chức vị thủ lĩnh của hội Truy Quang thành Bạch Nghĩ, thật không đơn giản.

Năng lực này... Cực kỳ quỷ dị.

Bình Luận (0)
Comment