Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 651 - Chương 651. Tao Nhớ Kỹ Mày Rồi!!!

Chương 651. Tao Nhớ Kỹ Mày Rồi!!! Chương 651. Tao Nhớ Kỹ Mày Rồi!!!

Hạ Tĩnh Tương giật mình, trong lòng dâng lên một loại cảm giác lực lượng cả người đều bị hút đi sạch sẽ, nhưng lại sôi trào kích động.

Mảnh hắc ám trước mắt nhanh chóng phai màu, để lộ ra không gian hiện thực bên ngoài.

Mộc Vương cũng hơi sửng sốt, hiển nhiên gã không nghĩ tới ở một khắc cuối cùng, cô gái trước mắt lại không bị năng lực của mình ảnh hưởng.

Điều này sao có thể?

Nhưng không đợi gã tự hỏi, một mảnh ngân quang đột nhiên bắn mạnh đến.

Con ngươi trong mắt Mộc Vương chợt co rụt lại, gã nhìn thấy Hứa Thâm đang cấp tốc tới gần, bỗng nhiên xoay người một đao chém tới, "Hình tròn" bên ngoài thân thể gã cấp tốc chuyển động, muốn kiếm phong trên tay Hứa Thâm vặn vẹo, chuyển hướng, nhưng kiếm phong lại chém xuống ngay bên cạnh.

Thoạt nhìn nhát kiếm này cách Mộc Vương một đoạn, nhưng không hiểu vì sao nó lại trực tiếp lao đến trước mặt gã.

Mộc Vương kinh hãi, vội vàng thay đổi vị trí "Hình tròn".

Nhưng không có mấy tác dụng, vì kiếm phong của Hứa Thâm vẫn như bóng với hình, nhanh chóng bám theo. Và cùng lúc đó, một luồng lực lượng không thể nói rõ chợt bao trùm đến, bỗng nhiên Mộc Vương lại có cảm giác thân thể của mình vừa xuất hiện một thoáng ngưng trệ.

Tựa như đặt mình trong trong nước biển, trở nên vụng về.

Nguy hiểm!

Mộc Vương vội vàng bứt ra, muốn kéo giãn khoảng cách, nhưng Hứa Thâm không chịu buông tha cho cơ hội này, hắn nhanh chóng áp sát lại.

Trạng thái khư lực cực hạn!

Mộc Vương rống giận một tiếng, dứt khoát bùng nổ toàn lực. Chỉ thấy cả người gã chuyển thành trạng thái khư, thân thể trở nên dữ tợn, khư lực toàn thân bạo tăng gấp đôi, như một con dã thú hung tàn phẫn nộ.

Gã vừa rít gào vừa vung đao chém tới, "Hình tròn" tiếp tục vặn vẹo kiếm phong trên tay Hứa Thâm, nhưng đã mất đi hiệu lực.

Cùng lúc đó, lực lượng bao trùm trên người Mộc Vương lại trở nên càng ngày càng mạnh mẽ, khiến gã có cảm giác thân thể mình càng ngày càng nặng nề.

"Chết!" Ánh mắt Hứa Thâm lạnh như băng, kiếm phong đâm tới theo một khe hở màu đen mỏng manh kia.

Ngay lập tức, cảm giác nặng nề truyền tới từ kiếm phong, như thể nó vừa đâm vào trong nước, khiến thân kiếm biến dạng, gấp khúc, nhưng đương nhiên, mũi kiếm vẫn đi tới phần cổ của Mộc Vương.

Đúng lúc này, trên cổ Mộc Vương xuất hiện một tầng vảy màu đen, ngăn cản kiếm phong, dường như trên tầng vảy màu đen nọ còn có hỏa diễm thiêu đốt, nó men theo kiếm phong, bắt đầu phản kích.

Hứa Thâm nhướng mày, năng lực lấy nhỏ đổi lớn lại theo khe hở thẩm thấu đi vào, tiếp tục tạo áp lực.

Ngọn lửa màu đen ấy chỉ kéo dài đến chuôi kiếm, bắt đầu sinh ra xu hướng muốn ngừng lại, rồi tắt ngấm. Nhưng nhìn từ bên ngoài, vẫn có cảm giác phía trên kiếm phong bị bao trùm bởi một tầng hắc diễm.

Hứa Thâm và Mộc Vương đã hình thành xu thế giằng co, cả hai đều gắt gao nhìn chằm chằm vào đối phương.

"Tao nhớ kỹ mày rồi!" Mộc Vương cắn răng, coi như hôm nay gã nếm thiệt thòi mà không thể nói rõ ra được.

Dường như bỗng nhiên Hứa Thâm lại tìm được biện pháp khắc chế năng lực của gã, khiến cho gã có chút kinh hồn táng đảm, không dám tiếp tục tham chiến.

Hơn nữa, gã cũng không biết bên cạnh Hứa Thâm còn có bao nhiêu người, một nhà bốn người lúc trước kia cũng rất quỷ dị.

Nếu không phải năng lực của gã khá độc đáo, phỏng chừng lúc trước đã ăn một vố đau rồi.

Trốn trước đã!

Mộc Vương không còn tiếp tục kiên quyết nữa, đã nhanh chóng xoay người bỏ chạy.

Nhưng ngay khi gã xoay người chạy trốn, Hứa Thâm lại theo sát đằng sau, liên tục phát ra năng lực lấy nhỏ đổi lớn.

Rất nhanh Mộc Vương đã phát hiện, tốc độ vượt qua rừng khư và tiến về phía trước của gã càng ngày càng giảm xuống.

Tựa như thể lực đang cấp tốc tiêu hao vậy.

"Đáng chết!"

Mộc Vương rống giận, bỗng nhiên gã bùng nổ năng lực, xoay người chém ngược lại, muốn đánh bay Hứa Thâm đi.

Gã ý thức được cái loại năng lực khiến cho bản thân trở nên suy yếu này, đến từ chính Hứa Thâm, hơn nữa còn là phát động gần người.

Có lẽ đây chính là nguyên nhân mà lúc trước Hứa Thâm liên tục có ý đồ tiếp cận gã.

Nhưng Hứa Thâm đã sớm có phòng bị.

Ngay khoảnh khắc, Mộc Vương xoay người, hắn lại xoay người trước, sợi khư điều khiển thân thể Hứa Thâm tựa như kéo dây thao túng con rối gỗ, dùng một loại tư thế vặn vẹo, cực kỳ quỷ dị tránh né công kích kia.

Nhìn thấy tư thế của Hứa Thâm, trong lòng Mộc Vương phát lạnh.

Đây là lần đầu tiên gã phát hiện bản thân nhìn không thấu thanh niên này.

Năng lực gồm đủ các loại: cảm nhận, cận chiến áp chế, còn có thao túng nữa.

Tuy gã còn chưa thăm dò xong, đến tột cùng năng lực của Hứa Thâm là gì, nhưng chỉ cần thông qua một vài loại đặc tính để lộ ra thôi, cũng đủ để khẳng định rằng năng lực của Hứa Thâm tương đối hiếm thấy, không hề thua kém gã.

Sưu!

Mộc Vương vừa chạy vừa công kích Hứa Thâm, ý đồ muốn ép hắn phải mở ra một khoảng trống.

Gã vốn là trảm khư giả hình thái thứ hai cực hạn, nhưng hiện giờ lại bị Hứa Thâm đuổi theo phải chạy trốn chết, thậm chí còn không tìm ra cách cắt đuôi.

Đừng để gã chạy...

Đôi mắt Hứa Thâm nheo lại, bóng dáng giống như con bướm dập dờn bay ở phía sau, khiến cho khoảng cách giữa hắn và Mộc Vương luôn được duy trì trong phạm vi 4 mét.

Dưới tình huống tốc độ bản thân hắn nhận được cường hóa, tuy hắn còn chưa phải hình thái thứ hai cực hạn, nhưng tốc độ vẫn có thể sánh ngang với năng lực giả hệ cường công, rất khó bị bỏ lại.

Chỉ tiếc, nếu hắn chỉ áp dụng vẻn vẹn một loại năng lực cường hóa này, chưa chắc đã là đối thủ của Mộc Vương.

Theo Hứa Thâm phân phó, Mặc Vệ nhanh chóng đưa tay đâm vào bên trong khe hở màu đen. Cánh tay trở nên vặn vẹo, áp bức lao đến tựa như muốn xắt mỏng nó ra, nhưng tới cuối cùng, vẫn có thể vươn tới bên cạnh Mộc Vương, chạm vào thân thể đối phương.

Bỗng nhiên trong lòng Mộc Vương sinh ra một loại cảm giác hãi hùng tới dựng tóc gáy, phần gáy vừa bị người ta chạm đến!

Là thứ quỷ quái gì vậy? !

Gã quay đầu nhìn lại nhưng không thấy được bất cứ điều gì.

Mà cánh tay kia vẫn đang đặt lên đầu gã, tựa như muốn giật tóc lên.

Nói chính xác hơn, cảm giác sinh ra trong đầu Mộc Vương chính là, ý thức của gã đang bị người ta giật lên, tựa như nó muốn thoát ly thân thể.

Sắc mặt Mộc Vương càng thêm khó coi, càng không dám dừng lại.

Bình Luận (0)
Comment