Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 659 - Chương 659. Bởi Vì Ca Ca... Luôn Toàn Tâm Toàn Ý Với Tỷ Tỷ!!!

Chương 659. Bởi Vì Ca Ca... Luôn Toàn Tâm Toàn Ý Với Tỷ Tỷ!!! Chương 659. Bởi Vì Ca Ca... Luôn Toàn Tâm Toàn Ý Với Tỷ Tỷ!!!

Tuy rằng bọn họ là thân vệ của Nghĩ Hậu, ánh mắt khá cao, nhưng khi Lâu Hải Âm âm thầm đếm số trong đầu, bỗng nhiên cô lại cảm thấy vài phần khiếp sợ.

Nếu tính cả đám hình thái thứ hai của hội Truy Quang, trong tay Hứa Thâm đã có chừng tám vị hình thái thứ hai.

Đó là chưa kể tới cục Khư Bí ở nơi này cũng nằm dưới sự điều khiển của Hứa Thâm.

Chuyện này có nghĩa là, dựa vào những thân phận công khai của mình, Hứa Thâm có thể quang minh chính đại không ngừng bồi dưỡng trảm khư giả hình thái thứ hai.

Đặt ở khu Mẫu Hoàng, tám vị hình thái thứ hai cũng là một thế lực cực kỳ dũng mãnh.

Càng đừng nói tới chiến lực khủng bố của bản thân Hứa Thâm.

Nếu cộng thêm cả hai cô, chính là 10 vị!

Phải biết rằng, hàng năm đội thân vệ của Nghĩ Hậu cũng chỉ duy trì ở con số 42 người mà thôi.

Thoạt nhìn số lượng chênh lệch tới bốn lần, nhưng thử nghĩ mà xem, Nghĩ Hậu có thân phận gì, còn Hứa Thâm có thân phận gì?

Nói trắng ra, tình huống này cũng tương đương với một tên bình dân lại nắm trong tay quân lực tư nhân bằng một phần tư đội hộ vệ của quốc vương!

"Tôi muốn nói với mọi người một chuyện khác, hội Truy Quang cũng là của tôi." Chờ mấy người bọn họ làm quen xong, Hứa Thâm lại nói với bốn người Tiết Môi.

Bốn người ấy nghe được lời nói bình tĩnh của Hứa Thâm, lập tức trở nên sửng sốt, rồi cực kỳ kinh ngạc mà mở to hai mắt, khiếp sợ nhìn hắn.

Hội Truy Quang... Là của Hứa Thâm?

Lại nói, tuy lúc trước bọn họ có biết Hứa Thâm đang nhậm chức ở hội Truy Quang, nhưng theo những gì bọn họ điều tra được, hắn chỉ đảm nhiệm chức vị thống lĩnh mà thôi. Đúng là địa vị rất cao, dưới một người trên nhiều người, nhưng điều này cũng có nghĩa rằng, hội Truy Quang bên kia chỉ cần nói một câu, cũng có thể bãi miễn Hứa Thâm

Nhưng địa vị thủ lĩnh lại khác.

Ý nghĩa của loại chức vị này chính là, Hứa Thâm còn có thể tiếp xúc với cấp trên, cũng chính là đại nhân vật tại nội thành của hội Truy Quang...

"Sau này, mọi người hãy hòa bình ở chung với hội Truy Quang, có ma sát gì cũng có thể báo lại cho tôi bất cứ lúc nào. Tôi sẽ để cho hai cô ấy nhậm chức thống lĩnh ở bên kia, lợi dụng chức vụ bên kia xử lý mọi vấn đề xung đột." Hứa Thâm nói.

Bốn người Tiết Môi đã phục hồi lại tinh thần, dù tâm trạng vẫn đầy phức tạp, nhưng cả đám đã nhanh chóng gật đầu.

Hứa Thâm lại dặn dò thêm một chuyện khác, rồi phân phó hai người Lâu Hải Âm và Hạ Tĩnh Tương ở lại trong giáo, để Tiết Môi dẫn dắt hai cô đi làm quen với những sự vụ trong giáo.

Còn hắn trở lại nơi ở của mình.

Vẫn là lầu nhỏ độc lập kia, nhưng hiện giờ ở chung quanh lầu nhỏ này, lại có thêm sự xuất hiện của khá nhiều bóng dáng không ngừng đi qua đi lại, thoạt nhìn có vẻ như bọn họ đều là người đi đường tình cờ ngang qua, nhưng trên thực tế, bọn họ lại thường xuyên chú ý tới diễn biến xung quanh mình.

Những người này đều là thành viên cốt cán của giáo hội Hắc Quang, thay Hứa Thâm trấn thủ chung quanh.

Hứa Thâm về đến nhà, liền ngửi thấy từng đợt mùi hôi thối quen thuộc.

Sau đó, hắn bắt gặp bóng dáng Hắc Tuyết đang nhanh chóng bò sát trong Khư giới.

Hắn không chút kích động, chỉ tiện tay ném ra một cục máu thịt đã được gói cẩn thận bằng giấy dầu.

Bóng dáng khí thế hung hăng của Hắc Tuyết lập tức ngừng lại, cô vươn tay bắt lấy bao giấy dầu, nhanh chóng mở nó ra, bên trong là một miếng gan.

Trên mặt cô nhanh chóng xuất hiện một nụ cười rạng rỡ, tựa như đang cầm một món đồ ăn vặt ngon miệng, rồi vừa ăn vừa tiến lại gần Hứa Thâm: "Em còn nghĩ rằng anh không cần em nữa."

"Mới vài ngày mà. Không phải anh đã nói với em, anh cần đi ra ngoài một chuyến rồi sao?" Hứa Thâm tức giận, đi tới gõ đầu cô ấy một cái.

Trong mắt Hắc Tuyết hiện lên một mảnh màu đen giận dữ, nhưng ngay sau đó lại chuyển thành vẻ mặt ủy khuất, ôm đầu nói: "Em nhớ anh mà, ca ca."

"Có nhớ tỷ tỷ hay không?"

“... Nhớ."

Hắc Tuyết lập tức kề sát lại gần, khi nói chuyện còn lộ vẻ khẩn trương không ngừng nhìn ngó chung quanh.

"Chờ thêm đoạn thời gian nữa, anh sẽ tìm vài người bạn đến chơi cùng em." Hứa Thâm nói.

Đôi mắt Hắc Tuyết lập tức sáng ngời, cô ấy mừng rỡ nói: "Là đồ chơi sao?"

"Không tiện nói ra, nhưng là tồn tại giống em đó." Hứa Thâm thần bí cười nói.

Hắc Tuyết hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức suy sụp xuống: "Ca ca, không phải là anh đi ra ngoài vụng trộm quen biết cô bé nào khác chứ? Tỷ tỷ có ghen hay không?"

"Tỷ tỷ sẽ không để ý đâu, bởi vì ca ca... luôn toàn tâm toàn ý với tỷ tỷ!" Hứa Thâm nhẹ giọng nói.

Mai Phù đang ngồi vắt chân trên chiếc bàn bên cạnh, đôi mắt lập tức trở nên sáng ngời. Cô nhẹ nhàng đi tới, vờn quanh bên cạnh Hứa Thâm, hai tay với vào hư không như thể đang ôm lấy hai má Hứa Thâm, rồi ghé sát vào nói: "Thật ư?"

Thật chứ... sao nữa.

Hứa Thâm nhìn Mai Phù đang gần trong gang tấc, tựa như có thể ngửi được mùi hương cơ thể trộn lẫn với mùi cỏ xanh nhàn nhạt từ trên người đối phương lan tỏa tới.

Quả nhiên cô không giống những con khư khác...

"Vậy anh đối với Hắc Tuyết thế nào?" Hắc Tuyết ở bên cạnh ủy khuất bĩu môi hỏi.

Mai Phù khẽ liếc mắt nhìn cô ấy một cái.

Đột nhiên mái tóc dài màu đen trên đầu Hắc Tuyết biến thành hỗn loạn, giống như một con mèo nhỏ xù lông. Cô ấy vừa cảm nhận được một mối nguy hiểm mãnh liệt, khiến cho cả người dâng lên một loại cảm giác kinh khủng, tựa như bản thân vừa rơi thẳng xuống vực sâu.

Là... Tỷ tỷ?

Trong đôi mắt Hắc Tuyết lộ ra một tia hoảng sợ, cô ấy lại vội vàng nhìn ngó xung quanh.

"Hắc Tuyết cần phải ngoan ngoãn nghe lời, ca ca mới thích em được." Hứa Thâm nói.

Hắc Tuyết phục hồi lại tinh thần, không khỏi nhìn về phía Hứa Thâm.

Thứ cảm giác nguy hiểm vừa nãy chỉ xuất hiện trong nháy mắt, hiện giờ đã biến mất, nhưng ảnh hưởng của nó vẫn còn nguyên vẹn, tựa như một mũi nhọn lạnh như băng đâm vào trong lòng cô ấy.

Hắc Tuyết nhìn vào ánh mắt dịu dàng của Hứa Thâm, cái miệng hơi bẹp xuống, mếu máo, trong lòng vô cùng ủy khuất lại không dám trút hết ra ngoài.

Hứa Thâm dỗ dành xong Hắc Tuyết, mới bước lên nóc nhà.

Gió nhẹ phất phơ thổi tới, Mai Phù ngồi bên cạnh hắn, như cô bé nhỏ nhà hàng xóm.

Hai người bọn họ ở cạnh nhau, chẳng khác nào hai người bạn nhỏ vô tư, luôn bên cạnh nhau từ thuở thiếu thời, ngây ngô khờ dại, làm Hứa Thâm không nhịn được, khẽ nở nụ cười.

Bình Luận (0)
Comment