Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 660 - Chương 660. Thế Giới Của Khư…

Chương 660. Thế Giới Của Khư… Chương 660. Thế Giới Của Khư…

Hắn tĩnh tọa một lát, dù hai người bọn họ không hề nói chuyện với nhau một lời nào, nhưng trong lòng hắn vẫn dâng lên một loại cảm giác ấm áp khó có thể hình dung được.

Rất nhanh, suy nghĩ trong đầu Hứa Thâm đã chuyển tới trên người Nghĩ Hậu, hắn nghĩ đến hai từ biển khư trong miệng cô ấy.

Ngay sau đó, Hứa Thâm yên lặng kết nối với thủy tinh Linh Bí trong đầu, rất nhanh, ý thức của hắn đã kéo dài ra ngoài, tựa như vừa bị hút ra khỏi thân thể, rồi đưa lên tới vạn trượng trời cao.

Ánh nắng lấp lánh chiếu rọi xuống, từng quả cầu ánh sáng giống hệt những ngôi sao vờn quanh.

Hứa Thâm quét ánh mắt tới, liền nhìn thấy ba quả cầu ánh sáng đang lấp lánh, nhưng quả cầu ánh sáng màu da cam lại ảm đạm.

Đã rất lâu rồi Hứa Thâm không tới nơi này, hiện giờ hắn xuất hiện, lại khiến cho ba người khác đều chú ý tới.

Kỳ thực bọn họ cũng tập mãi thành thói quen với những vị khách hiếm khi đến nơi này như Hứa Thâm rồi. Suy cho cùng, dựa theo tình báo, bọn họ cũng biết Hứa Thâm là quân vương.

Bọn họ cũng có thể hiểu được, tình huống của Hứa Thâm cũng giống như những vị quân vương khác, thời gian online rất ngắn, và luôn duy trì vẻ thần bí...

"Số mười, anh đã đến rồi." Số năm vừa nhìn thấy số mười, đã vội vàng lên tiếng chào hỏi, giọng nói lúc này là âm thanh ngọt ngào của thiếu nữ.

Lúc trước, số năm từng trao đổi được khư binh trong tay Hứa Thâm, đã nợ hắn một cái nhân tình, vẫn chưa tìm được cơ hội trả lại, huống chi Hứa Thâm là quân vương, có thể giữ gìn mối quan hệ này là tốt nhất.

"Số ba đâu?" Hứa Thâm dò hỏi.

"Lâu lắm rồi số ba không có tới." Người trả lời chính là Đầu Sói số bảy, gã nói: "Đoạn thời gian trước, số ba từng mua lượng lớn súng ống đạn dược từ phía tôi, phỏng chừng cô ấy đang bận giao chiến với người ta trong hiện thực, cũng có thể đã gặp chuyện không may rồi. Thật đáng tiếc."

Nói đến đây, trong lời nói của gã lộ vẻ tiếc hận rõ ràng.

Mất đi một khách hàng như vậy, thật sự làm người ta tiếc nuối.

Hứa Thâm kinh ngạc hỏi: "Không phải số ba từng nói cô ấy có mở hội trinh thám, không tham dự chiến tranh sao?"

Đầu Sói tức cười, nói: "Cô ấy nói tới nói lui hoài, nhưng sao có thể cho là thật được? Ở nơi này, trừ phi là quân vương, nếu không tất cả mọi người đều có khả năng bị thay thế."

Trên thực tế, kể cả khi quân vương bại lộ thân phận, bị người biết được số thứ tự trong không gian Linh Bí, bọn họ cũng đủ lực lượng tự bảo vệ mình, trừ phi bị người khác bao vây tiễu trừ.

Nhưng giá trị của Linh Bí, còn chưa đủ để đánh động nhiều vị quân vương cùng lúc ra tay bao vây tiễu trừ.

Nói cho cùng, hiện giờ những viên Linh Bí buông xuống hiện thực cũng chẳng phải toàn bộ, số lượng này cách truyền thuyết quá mức xa xôi.

Hứa Thâm có chút tiếc nuối. Lúc trước, hắn cảm thấy cô gái có biệt danh Nhà Trinh Thám kia hơi phiền phức, nhưng lúc này không gặp được cô, trong lòng lại có chút nhớ nhung.

Dù sao cô ấy cũng chủ động giúp hắn giải đáp rất nhiều bí ẩn...

"Mấy người có hứng thú đến biển khư không?" Hứa Thâm thản nhiên dò hỏi.

"Biển khư?" Số năm khá kinh ngạc, giọng nói lại biến thành âm điệu của trẻ nhỏ non nớt: "Là biển khư mà chỉ quân vương mới có khả năng tiến vào sao? Nghe nói khắp nơi trong đó đều là khư cấp A, nó là thế giới của khư..."

Thế giới của khư ...

Con ngươi trong mắt Hứa Thâm thầm rung động.

Biển khư là thế giới của khư sao?

Chẳng lẽ thế giới mà bọn họ cư ngụ, không phải một nơi nhân loại và khư cùng tồn tại sao?

Chẳng lẽ những con khư đi vào thế giới nhân loại, chỉ vẻn vẹn là bộ phận cực nhỏ...

Và vì sao Nghĩ Hậu lại mạo hiểm đi biển khư vào thời điểm này?

"Đúng vậy, hình như anh khá hiểu biết về nơi đó?" Hứa Thâm chôn ý niệm vừa nảy sinh trong đầu kia xuống, rồi để lộ ra âm điệu có chút hứng thú, tùy ý cất giọng hỏi.

Số năm ha ha cười nói: "Tôi xem được tin tức này từ trong một bức thư mật, nhưng chỉ hơi có chút hiểu biết mà thôi. Theo những gì tôi nắm được, thì nơi đó chính là thế giới bản nguyên của khư, khắp nơi đều là đại khư, cực kỳ nguy hiểm, và chỉ quân vương mới miễn cưỡng có thể sinh tồn được bên trong."

"Một nơi nguy hiểm như vậy, chẳng lẽ số mười anh muốn đi?" Rõ ràng đây là lần đầu tiên Đầu Sói nghe người ta nhắc tới biển khư, gã có chút giật mình và hoang mang hỏi.

Đi đến nơi ấy, có khác nào tự mình chui vào hang sói đâu?

Số năm khoe khoang nói: "Tại vì anh không biết đó thôi. Tuy biển khư rất nguy hiểm, nhưng bên trong ấy cũng cất giấu rất nhiều những bảo tàng thần thoại. Tôi nghe nói ở nơi này còn có khư binh tiếp cận hoàn chỉnh... những loại bí thuật cổ xưa. Phải biết rằng, tổ tiên của bảy đại gia tộc trong nội thành kia, đều là quân vương trở về sau chuyến thám hiểm biển khư, dựa trên nền tảng đó, mới thành lập nên cơ nghiệp hùng mạnh như hiện giờ."

Đầu Sói giật mình hiểu ra, chợt hướng ánh mắt có chút hâm mộ nhìn về phía Hứa Thâm.

Tuy chuyến hành trình này nguy hiểm, nhưng chỉ cần nghĩ thôi cũng biết những thứ trong miệng số năm kia, thật khiến người khác động tâm!

Khư binh tiếp cận hoàn chỉnh... chính là thần khí!

Phải biết rằng, muốn chắp vá, tạo nên loại thần khí này ở trong thế giới nhân loại, là chuyện cực kỳ gian nan, ngay cả những thế lực hùng mạnh như bảy đại gia tộc cũng khó mà làm được!

Nếu đi biển khư lại có thể kiếm được một kiện, dù mạo hiểm cũng đáng.

"Nói như vậy, chẳng phải những quân vương kia kết bạn đi thăm dò biển khư, là có thể không ngừng làm lớn mạnh chính mình sao... Cũng khó trách, kẻ có tiền càng có tiền, kẻ mạnh càng mạnh, kẻ yếu cũng càng ngày càng yếu." Đầu Sói cười khổ nói.

Số năm cảm thán nói: "Biển khư ẩn chứa tài phú thật lớn, đáng tiếc chúng ta không vào được. Ngay cả quân vương cũng phải kết bạn đồng hành, một mình thăm dò biển khư có chỉ số mạo hiểm quá lớn. Mà nói đi cũng phải nói lại, đúng là kết bạn đồng hành có vẻ an toàn hơn, nhưng một khi tìm được khư binh tiếp cận hoàn mỹ sau... chỉ sợ hoàn cảnh lúc ấy càng nguy hiểm hơn lẻ loi một mình."

Đầu Sói gật đầu, nếu đi tầm bảo, đương nhiên sẽ có tranh đấu, thực sự là không bằng lẻ loi một mình.

Khó trách Hứa Thâm lại hỏi bọn họ... Hắn muốn dùng bọn họ làm đá dò đường sao?

Nghĩ đến đây, hai người đều nhìn về phía Hứa Thâm.

Bình Luận (0)
Comment