Số năm thử hỏi: "Số mười, anh có biện pháp mang chúng tôi tiến vào biển khư sao?"
"Anh muốn đi hả?" Hứa Thâm không trả lời, ngược lại còn ném vấn đề ấy cho đối phương.
Số năm nghẹn lại, sau khi suy nghĩ một hồi, gã cười khổ nói: "Thực lực của tôi quá yếu ớt, có đi cũng trở thành trói buộc, tốt hơn hết là không đi."
Tuy lúc trước, gã từng nói phải trả lại nhân tình cho Hứa Thâm, nhưng cũng không bảo bản thân phải phục vụ quên mình nha.
Đầu Sói cũng vội vàng nói: "Tôi làm ăn bận rộn, năng lực lại khó che giấu, rất dễ trở thành trói buộc."
"Đáng tiếc thật." Hứa Thâm ra vẻ tiếc hận nói.
"Anh có thể hỏi mấy người số một xem sao." Số năm thật cẩn thận đưa ra đề nghị.
Hứa Thâm đang muốn phủ định, bỗng nhiên quả cầu ánh sáng màu đỏ sậm của số một sáng lên, đối phương lại online vào lúc này?
"Ừm?" Ánh mắt số một đảo qua, lại nhìn thấy quả cầu của số mười sáng lên. Ấn tượng về số mười ở trong lòng gã khá là sâu sắc. Số một lập tức nói: "Số mười, có hứng thú đi thăm dò bia Trấn Khư thêm một lần nữa không?"
Hứa Thâm nhướng mày, hắn lập tức nghĩ đến chuyện phía Tây thành, nghe nói bên kia cũng có một tấm bia Trấn Khư, dựa theo tình huống lần trước... chẳng lẽ bia Trấn Khư bên kia đã xuất hiện vấn đề?
"Thật có lỗi, gần đây tôi không rảnh." Hứa Thâm nói.
"Số mười đang định đi biển khư." Số năm lắm miệng nói.
Số một cũng đoán được Hứa Thâm không muốn đi bia Trấn Khư bên kia. Dù sao gã cũng nắm được tình hình, nơi đó có chút phức tạp, ngay cả gã cũng không nguyện ý tự mình ra mặt.
"Biển khư?" Số một có chút ngoài ý muốn.
Trong hiểu biết của gã, khả năng cao Hứa Thâm là quân vương của thành Bạch Nghĩ... Dù sao thằng nhóc được hắn ủy thác cho gã cứu giúp lần trước, chính là người thành Bạch Nghĩ.
Việc đã xong, gã còn phái người đi điều tra một chút, cũng nắm được tin tức người kia là cấp dưới của nhóm người thành lập nên hội Truy Quang ở thành Bạch Nghĩ.
Một tiểu nhân vật như vậy, lại khiến cho số mười không tiếc vận dụng tới nhân tình của gã, khiến cho gã cũng phải hoài nghi đây là đúng phương cố ý quăng mồi.
"Cậu định đi biển khư sao?" Số một dò hỏi, trong lòng lại đang nghi hoặc, hình như gần đây thành Bạch Nghĩ có chút loạn, hơn nữa rất có thể lần náo động này có liên quan tới số mười.
Suy cho cùng, thành Bạch Nghĩ cũng chỉ có hai vị quân vương kia... Trừ phi là từ lúc nào đó, vị quân vương thứ ba đã lén lút ra đời.
"Ừm." Hứa Thâm gật đầu, tùy ý nói: "Anh cũng muốn đi sao? Chúng ta kết bạn cùng đi nhé?"
Số một đang nghĩ, nếu gã bán tin tức bí mật như thế cho vị Nghĩ Hậu của thành Bạch Nghĩ kia, không biết mình nhận được thù lao như thế nào?
Có lẽ cô ta sẽ cảm thấy tương đối hứng thú với tin tức này ...
Nghĩ đến đây, khóe miệng số một khẽ mỉm cười, sau đó gã khẽ lắc đầu, từ chối lời mời của Hứa Thâm: "Tôi không đi, một lần ra vào biển khư cũng mất ít nhất là ba tháng, quá lâu, gần đây tôi đang có chút chuyện bận rộn, không rảnh."
"Ba tháng sao?" Hứa Thâm thoáng sửng sốt, biển khư còn có quy củ như vậy?
Nhưng hắn không hỏi kỹ càng, chỉ nói đơn giản: "Vậy được rồi.".
Sau đó, hắn nói một tiếng với bọn họ rồi nhanh chóng offline.
Số một thấy Hứa Thâm rời đi, lập tức chuyển qua dò hỏi số năm: "Lúc nãy, khi số mười xuất hiện, cậu ta nói chuyện với mấy người về biển khư sao?"
"Ừm." Số năm đáp lại một tiếng, gã cũng không biết mình không nên nhiều lời.
"Hả?" Số một có chút kinh ngạc, biển khư là bí ẩn mà chỉ quân vương mới biết tới, Hứa Thâm tán gẫu loại chuyện này với những trảm khư giả hình thái thứ hai... Chẳng lẽ là hỏi thăm?
"Số mười muốn mời chúng tôi cùng đi biển khư." Đầu Sói tỏ vẻ lấy lòng trả lời câu hỏi của số một.
Một tia nghi hoặc vừa xuất hiện trong lòng số một lập tức tiêu tán, ngược lại cảm giác nọ đã bị khiếp sợ thay thế, gã vội vàng hỏi: "Cậu ta mời mấy người đi biển khư? Chỉ quân vương mới có thể lẻn vào niển khư mà..."
“Hình như số mười có biện pháp." Số năm thấy Đầu Sói đã nói, cũng lập tức bổ sung thêm.
Ánh mắt số một biến hóa, trong lòng vô cùng chấn động, đến tột cùng là số mười này có lai lịch gì?
Hắn lại có thể làm cho hình thái thứ hai lén lút lẻn vào biển khư, đây là năng lực của hắn, hay là của một loại thủ đoạn không biết nào đó?
Số một im lặng nửa ngày, không nói gì, cuối cùng trực tiếp offline rời đi.
Rõ ràng là số một biết được nhiều hơn một người chỉ hiểu chút xíu tin tức như số năm, bởi vậy gã càng biết được chuyện mang hình thái thứ hai lẻn vào biển khư là tin tức rung động tới cỡ nào.
Nó có nghĩa là Hứa Thâm có thể không ngừng chuyển vận binh lực hình thái thứ hai vào đến biển khư, để bọn họ làm pháo hôi cho mình, đi thăm dò rất nhiều những khu vực nguy hiểm.
Tuy làm như vậy sẽ khiến rất nhiều hình thái thứ hai hy sinh, nhưng chỉ vậy thôi cũng đủ để nói lên rằng, Hứa Thâm có ưu thế hơn hẳn bọn họ khi thăm dò biển khư!
Mà ưu thế khi thăm dò biển khư, lại trực tiếp ảnh hưởng đến tốc độ trưởng thành của quân vương.
"Chẳng lẽ cậu ta muốn đến biển khư nghĩ tìm kiếm khư binh tiếp cận hoàn mỹ, sau đó qua trợ giúp Giang gia?" Trong một tòa trang viên nào đó, một bóng người khôi ngô mà vĩ ngạn, với ánh mắt u buồn, đang tự hỏi.
Hứa Thâm đã rời khỏi thế giới Linh Bí, về tới nóc nhà.
"Ba tháng... Nói như vậy, Nghĩ Hậu đi biển khư, sẽ không thể trở về trong vòng ba tháng? !" Ánh mắt Hứa Thâm chấn động, tin tức này rất bí ẩn, chỉ có hắn biết được.
Nếu không phải Nghĩ Hậu trùng hợp đi lướt qua trước mặt hắn, còn vừa vặn nói chuyện với con ngựa trắng của mình... Khẳng định là không một ai biết được Nghĩ Hậu sẽ đi đến nơi nào.
Theo suy nghĩ của người bình thường, Nghĩ Hậu muốn rời khỏi cung Tuyết, cũng không phải chuyện gì quá lạ lùng, dù sao cô ấy cũng có thể trở về bất cứ lúc nào.
Thậm chí, rất có khả năng, Nghĩ Hậu rời khỏi cung Tuyết chính là ngụy trang, làm cho người ta không thể dò xét ra hư thực.
Nếu để cho vị quân vương đang tranh chấp cùng Nghĩ Hậu kia biết được cô ấy đã vào biển khư, phỏng chừng cả thành Bạch Nghĩ sẽ bị đối phương lật tung trời!
Lại nói, ba tháng đủ để làm rất nhiều chuyện, thậm chí còn đủ để đối phương hủy đi phủ thành chủ sau đó một lần nữa xây dựng lại!
Tuyệt đối không thể tiết lộ loại tin tức này...