Lâu Hải Âm nhìn về phía Hứa Thâm, nhận được ánh mắt cho phép của hắn, trong lòng cô ngầm hiểu, sau đó lập tức ngẩng đầu liếc mắt nhìn vị quan quân đang được chữa trị đằng kia, cuối cùng mới quét mắt nhìn về phía những vị quân quan khác trên sân: "Tính tình lớn như vậy, nhưng bản lĩnh chỉ có một chút xíu thế này? Tôi còn chưa nghiêm túc đâu, còn ai trong số mọi người muốn luận bàn một chút hay không?"
Nghe được những lời nói không chút khách khí như thế, sắc mặt cả đám người bên ngoài khẽ biến.
Trần Hàn nheo mắt, cất giọng lạnh lùng nói: "Khẩu khí không nhỏ!"
(Câu này có nghĩa là nói khá mạnh miệng, lớn lối)
Hứa Thâm mỉm cười nói: "Ngày thường những thân vệ chúng tôi chỉ biết đi tuần tra, chẳng mấy khi gặp được đối thủ, luôn trong tình trạng ngứa tay khó nhịn, hi vọng Trần thống soái đừng trách móc."
Trần Hàn liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái thật sâu, sau đó lập tức lia ánh mắt về phía những quân quan khác, nói: "Trường Thế, không phải cậu vẫn một mực không tìm thấy đối thủ sao? Qua chơi đùa với cô gái nhỏ này đi."
Sắc mặt Lâu Hải Âm khẽ biến, bản thân là nữ tính, cô có thể cảm nhận được loại tư tưởng ngả ngớn và miệt thị trong giọng nói của đối phương.
"Tuân mệnh." Một thanh niên đứng thẳng dậy từ bên trong đám quan quân ngoài sân đấu, dáng người cao ngất, thẳng tắp như một cây thương.
Dung mạo của người này khá bình thường, nhưng ánh mắt như điện, gã cầm trường thương trong tay rồi đi vào trong Khư giới.
"Hi vọng năng lực của cô cũng có thể xứng đôi với khẩu khí của cô." Thanh niên nọ lạnh lùng nói.
"Anh cũng vậy." Lâu Hải Âm chậm rãi kéo giãn khoảng cách, cô đã cảm nhận được nguy hiểm từ trên người đối phương, mà đám tiểu tinh linh bên cạnh cũng đang khe khẽ nói nhỏ, chúng nó báo cho cô thanh niên này có chút nguy hiểm.
"Mời!" Thanh niên phía đối diện chỉ nói một chữ, đã trực tiếp cầm thương lao ra ngoài, ngang nhiên giết về phía Lâu Hải Âm.
Khóe môi Lâu Hải Âm khẽ động, cô dùng phong ngữ ra lệnh tiểu tinh linh bên người.
Tiểu tinh linh lập tức bay thẳng ra ngoài, nhào về phía thanh niên kia.
Thanh niên này cũng không thể phát hiện ra đám tiểu tinh linh, mãi cho đến khi đối phương bị tiểu tinh linh tập kích, mới có thể cảm nhận được chúng nó.
Nhìn thấy một đám tiểu quái vật dữ tợn đang tụ tập xung quanh mình, nhưng vẻ mặt thanh niên nọ khá là thờ ơ, chỉ khác là… đôi mắt gã càng trở nên hung hiểm.
Sưu!
Tiểu tinh linh dẫn đầu tập kích, xé rách thân thể thanh niên, xuyên qua tạo thành nhiều lỗ thủng xuất huyết.
Nhưng ngay sau đó, trường thương quét ngang ra ngoài, từ trong cơ thể thanh niên bị thương kia, lại có một thanh niên chui ra, đâm thương trong tay tới, lập tức đánh trúng hai con tiểu tinh linh.
Hai con tiểu tinh linh bị đánh trúng, trực tiếp phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai. Dường như tiếng kêu thảm thiết này có mang theo một loại âm thanh rít gió sắc bén nào đó, đâm xuyên qua màng tai người khác.
Thân thể tiểu tinh linh kia run rẩy dữ dội, rồi bị xé toang ra, để lộ phần nội tạng bên trong, rơi xuống mặt đất. Nó gian nan bò về bên cạnh Lâu Hải Âm.
Hứa Thâm nhìn thấy những phần nội tạng này, trong lòng càng thêm tin tưởng, đám tiểu tinh linh bên người Lâu Hải Âm vốn không phải là tinh thần thể do chính cô ảo tưởng ra, mà là một thứ quái vật nào đó chân thật tồn tại.
Nhưng vẫn có khả năng, phần nội tạng này cũng là sản phẩm của trí tưởng tượng.
Chẳng qua khung cảnh đám tiểu tinh linh gặm ăn thi thể lúc trước, đã lưu lại dấu ấn trong đầu, khiến Hứa Thâm không thể quên đi được.
Những tiểu tinh linh khác cầm lấy bộ túi da vừa bị thanh niên kia cởi bỏ, trong lòng có chút giật mình, lập tức tránh né.
Thanh niên nọ lập tức giết về phía Lâu Hải Âm, tốc độ cực nhanh.
Sắc mặt Lâu Hải Âm khẽ biến, cô vội vàng ra lệnh cho nhóm tiểu tinh linh lao tới chặn đối phương lại, tiếp tục chém giết.
Nhóm tiểu tinh linh do dự một chút, nhưng cũng nhanh chóng giết về phía thanh niên kia. Sau khi công kích của chúng nó đánh trúng người thanh niên nọ, chỉ cần làm thân thể gã bị thương, là từ trong cơ thể kia sẽ có một thanh niên khác, với thân thể hoàn hảo, trực tiếp chui ra ngoài.
Hiển nhiên, đây là năng lực của đối phương.
Phanh!
Nhưng ngược lại, một khi cây trường thương trong tay thanh niên kia, quét ngang tới, va chạm vào một tiểu tinh linh, thân thể của nó sẽ lập tức bị xé rách, kể cả trúng cán thương cũng vậy.
Mắt thấy số lượng tiểu tinh linh bị thương và tàn phế đang cấp tốc gia tăng, sắc mặt Lâu Hải Âm đại biến, cô vội vàng lui về phía sau, bản thân đã ý thức được đối phương cực kỳ khó chơi.
Thanh niên vẫn lộ ra sắc mặt lạnh lùng, sát ý lóe lên trong mắt, gã cấp tốc đến gần bên cạnh Lâu Hải Âm.
Đột nhiên trường thương đâm tới.
Phanh!
Đầu thương ma sát ra ngoài tạo thành một bông hoa lửa, tựa như đâm thẳng vào sắt. Cây trường thương nọ lập tức bị lệch sang một bên.
Sắc mặt thanh niên kia đại biến, gã quay mặt, nhìn thẳng tới một vị trí khác trong sân.
Những người khác cũng đổ dồn ánh mắt về phía đó, đúng là phương hướng của Hứa Thâm.
Đôi mắt Trần Hàn ngẩng lên, tựa như hổ lang nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm, tư thế sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Sắc mặt Hứa Thâm vẫn bình tĩnh, nói: "Cô ấy nhận thua."
"Anh nói không tính!" Thanh niên nọ hừ lạnh một tiếng, bước chân vừa chuyển, trực tiếp đánh về phía Hứa Thâm: "Trừ phi anh có thể tiếp được một thương của tôi!"
Hứa Thâm đang ngồi ở ghế trên, chợt động, đám người Tiết Môi, Lâm Hiểu, Đỗ Minh đang ở bên cạnh hắn, đều đứng lên, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Hoa lạp lạp!
Rất đột ngột, hai sợi xiềng xích từ trên người Hứa Thâm bắn ra bên ngoài, hệt như những con độc xà lao vút ra ngoài năm, sáu mét, giết về phía thanh niên kia.
Thanh niên quét ngang cây trường thương trong tay, đập lên sợi xiềng xích, gã cũng không hy vọng trường thương của mình có thể chấn vỡ sợi xiềng xích kia, chỉ cần chạm vào nó là được!
Rất nhanh, xiềng xích và trường thương đã va chạm vào nhau. Ngay lập tức, sợi xiềng xích ấy run rẩy một hồi, rồi bị xé toang ra!
Đây là năng lực của gã -- phân liệt!
Thanh niên nọ cười lạnh một tiếng, trường thương tiếp tục đâm thẳng về phía trước, mục tiêu là gương mặt Hứa Thâm.
Hiể nhiên, gã muốn thử xem nội tình của Hứa Thâm sâu cạn ra sao.
Nhưng ngay sau đó, âm thanh gào thét chợt ập tới từ sau lưng.