Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 668 - Chương 668. Tử Vong Vốn Là Bạn Bên Người!!!

Chương 668. Tử Vong Vốn Là Bạn Bên Người!!! Chương 668. Tử Vong Vốn Là Bạn Bên Người!!!

Con ngươi trong mắt thanh niên kia hơi co lại, bỗng nhiên gã quay đầu về phía sau, chợt nhìn sợi xiềng xích vừa bị mình xé toang ra vừa nãy, chúng nó đã từ hai cái biến thành bốn cái, tiếp tục đánh tới rồi.

Tình huống khá là quỷ dị, nhưng nói gì thì nói, thanh niên này cũng là người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc, gã đã phản ứng lại, rồi rống giận một tiếng, trực tiếp vung thương quét ngang tới.

Xiềng xích lại bị đánh bay, đồng thời cũng bị xé rách.

Nhưng mà, xiềng xích bị xé rách lại từ 4 cái biến thành 8 cái, và vẫn như những con độc xà bắn thẳng về phía thanh niên kia.

Sắc mặt thanh niên ấy đại biến, gã lại quét ngang.

8 cái biến thành 16 cái, sau đó là 32! Tới 64!

Hoa lạp lạp!

Xiềng xích đã bị phân liệt biến thành mỏng như sợi tóc, nhưng chúng chẳng những không hề yếu ớt, ngược lại còn có tốc độ nhanh hơn, giống như những sợi tóc, trực tiếp lao tới, quấn quanh, xuyên thủng cánh tay, bàn chân, thắt lưng, bụng của thanh niên kia.

Trong nháy mắt, thân thể thanh niên ấy đã bị những sợi xiềng xích vừa trải qua quá trình phân liệt quấn quanh.

Ừm, lúc này những sợi xiềng xích đã không còn giống xiềng xích nữa rồi, chúng nó càng giống sợi tơ hơn!

Đúng vậy, với Hứa Thâm, nhưng sợi xiềng xích kia vốn được cấu tạo từ một bó những sợi khư bện chặt lại, hiện giờ chúng nó bị phân liệt, cũng chỉ trở về làm sợi khư ban đầu thôi, căn bản không ảnh hưởng tới cấu tạo bên trong.

Trong chớp mắt, thanh niên từng bức lui Lâu Hải Âm lúc trước, đã bị hàng chuỗi những sợi khư quấn quanh, trói gô lấy như một chiếc bánh chưng bị treo lên giữa không trung.

Sợi khư kéo căng, cắt đứt cánh tay đối phương, trường thương cũng cạch một tiếng, rơi xuống dưới đất.

Hết thảy những chuyện này chỉ phát sinh trong vài giây ngắn ngủi, nhưng thanh niên kia đã mất đi năng lực phản kháng.

Ngược lại, ở bên này, Hứa Thâm vẫn đang ung dung ngồi trên ghế, nhẹ như gió thổi mây bay, từ đầu đến cuối còn chẳng thèm động tay lấy một cái.

Đám người Tiết Môi, Lâm Hiểu ở bên cạnh hắn, cũng giật mình kinh ngạc, nhất là nhóm thân vệ Phùng Thanh. Bọn họ không khỏi nhìn về phía Hứa Thâm, vẻ kiêng kị và kính sợ trong mắt càng sâu thêm vài phần.

Bầu không khí tại hiện trường tạm thời rơi vào yên tĩnh, Trần Hàn híp mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm.

Rất nhanh, bó sợi khư hóa thành sợi tơ đã co rút lại, trở về, thân thể thanh niên kia cũng rơi xuống mặt đất, Hứa Thâm nhẹ giọng nói: "Xem như tôi đã tiếp được một thương của anh rồi."

Nghe được lời nói của Hứa Thâm, sắc mặt thanh niên kia trở nên vô cùng khó coi, nhưng càng nhiều hơn chính là phẫn nộ.

Có vẻ như năng lực của Hứa Thâm vừa vặn khắc chế khả năng của gã.

"Hứa đội trưởng, thủ đoạn cao minh." Trần Hàn nhẹ giọng nói, âm thanh nhu hòa, nhưng ý nghĩa trong lời nói lại khiến người ta cảm nhận được một tia lãnh ý sắc nhọn như đao phong.

"Chút tài mọn mà thôi." Hứa Thâm khiêm tốn nói.

Trần Hàn nói: "Nghe nói Hứa đội trưởng là năng lực giả hệ cảm giác, nhưng ở thời điểm tranh cử chức đội trưởng, người ta mới hiểu ra rằng, dường như cảm nhận chỉ là một trong những đặc tính năng lực của Hứa đội mà thôi. Cậu thật không hổ là nhân vật cấp đội trưởng đội thân vệ."

"Trần thống soái quá khách khí rồi."

"Hứa đội có thể thống soái phiên đội sáu, đương nhiên cũng có thể trấn áp được đám hình thái thứ hai bên người, nhưng rất khó đảm bảo, rút cuộc đám thuộc hạ bên cạnh cậu có lòng mưu phản hay không. Không bằng, hãy để cho chúng tôi đến kiểm nghiệm lực lượng của Hứa đội một phen, cũng cho đám thuộc hạ của cậu chứng kiến?" Trần Hàn làm ra vẻ tùy tiện nói, nhưng ánh mắt lại lộ ra sát ý.

Loại lý do này thực gượng ép, nhưng cũng chẳng sao, nếu Hứa Thâm chết rồi, dù lý do có gượng ép đến mấy vẫn có thể thuyết phục được người khác.

"Cái này thì không cần." Hứa Thâm nói: "Trần Thống soái, hiện giờ dị đảng đang hoành hành khắp chốn, các vị vẫn nên giữ lại lực lượng tới trợ giúp chúng tôi chém giết dị đảng sẽ thỏa đáng hơn. Lỡ như khi luận bàn không biết nặng nhẹ, sẩy tay một cái là ném đi tánh mạng, chẳng phải sẽ mất nhiều hơn được hay sao?"

Trần Hàn cười nói: "Suy cho cùng, Hứa đội cũng là thân vệ, có chút không biết tới chuyện này. Đám quân đội trấn thủ biên giới như chúng tôi, mỗi khi tiêu diệt khư thú, đều phải giết ra từ trong máu lửa, tử vong vốn là bạn bên người. Không có rèn luyện tại lằn ranh sinh tử, lại sao xứng đáng là một quân nhân?".

Vừa dứt lời, gã cũng không cho Hứa Thâm có cơ hội nói chuyện, ánh mắt đã nhìn về phía giáo úy khác.

Rất nhanh, những quan quân kia đã hiểu ý Trần Hàn, tất cả đều đứng dậy.

Một hai ba bốn năm sáu... Trong nháy mắt, có tới sáu người cùng lên sân!

"Mấy người định lấy nhiều khi ít hả? Đừng khinh người quá đáng!" Lâm Hiểu biến sắc, lập tức giận dữ nói.

Trần Hàn mỉm cười nói: "Luận bàn mà thôi."

"Chẳng lẽ mấy người muốn cãi lại mệnh lệnh của Nghĩ Hậu điện hạ? !" Phùng Thanh cũng đứng dậy, sắc mặt vô cùng khó coi.

Từ nãy tới giờ, gã đã nhìn ra đám người Trần Hàn muốn từ chối lệnh điều động của Kim Nghĩ Lệnh, không muốn để bọn họ chỉ huy.

"Tôi đã nói rồi, chỉ luận bàn mà thôi. Các người vốn là thân vệ bên cạnh điện hạ, chẳng lẽ lại sợ hãi một hồi khiêu chiến?" Trần Hàn chậm rãi thu liễm nụ cười trên mặt, cất giọng lạnh lùng nói.

Nhưng giáo úy khác cũng đứng lên.

Vẫn chưa hết, dường như ở bên ngoài doanh địa, còn có từng chuỗi những tiếng bước chân đang không ngừng tụ tập lại.

Đám người bên cạnh Hứa Thâm nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đều thay đổi. Loại hành động trước mắt… rõ ràng là đám quân nhân kia đang muốn giữ bọn họ ở lại mà.

"Muốn luận bàn thì tiếp tục, chúng tôi vẫn chưa lên sân đấu đâu!" Tiết Môi tiến lên một bước, lạnh giọng nói.

"Đúng vậy, lão đầu tử ta cũng ngứa tay lắm rồi." Đỗ Minh cười lạnh nói.

Bọn họ trực tiếp bước lên sân đấu, nhưng gần như ngay lập tức đã có giáo úy nhảy ra, chắn ngang trước mặt bọn họ.

Nơi này có mười mấy quân nhân hình thái thứ hai, số lượng nhiều hơn phe bọn họ, dù một người nhìn chằm chằm đề phòng một người, phía bên kia vẫn có đủ nhân số đi tới bao vây tiễu trừ Hứa Thâm.

Bình Luận (0)
Comment