Hắn vốn tưởng rằng, Phản Nội Quân sẽ tham dự vào lần náo động này, khiến cho thế cục càng trở nên phức tạp hơn, nhưng hiện tại xem ra... Dường như bọn họ đã lựa chọn khoanh tay đứng nhìn?
Bởi vì nếu Phản Nội Quân nhúng tay vào, phiên đội một kia tuyệt đối sẽ tổn thương, thậm chí cả khu Dạ Oanh còn có khả năng rơi vào tay giặc.
Nhưng dựa theo phần tinh báo kia, có thể thấy được, cứ điểm thế lực chủ yếu Phản Nội Quân nằm ở khu Dạ Oanh, hơn nữa có vẻ như bọn họ tính toán khoanh tay đứng nhìn, không tham dự vào nội đấu của thành Để.
"Tình hình thân vệ quân ở khu khác thế nào? Đều liên hợp cùng quân đồn trú rồi sao?" Hứa Thâm hỏi Ngụy Ngôn.
Trong khoảng thời gian này, Ngụy Ngôn đã trở thành phụ tá đắc lực cho hắn, Ngụy Ngôn tâm tư kín đáo, hiệu suất làm việc cao, khó trách lại được Liễu cục chọn lựa để bồi dưỡng làm người nối nghiệp.
"Khu Vụ Đô đã liên hợp rồi, nhưng nghe nói đội thân vệ đến khu Tự Do đã mất tích." Ngụy Ngôn nói.
Hứa Thâm khẽ nhướng mày, khu Tự Do được phiên đội ba phụ trách.
Chiến lực tổng hợp của phiên đội ba rất gần với phiên đội hai, vậy mà bọn họ lại mất tích?
Chẳng lẽ Dạ Thử Vương đã chiếm lĩnh khu Tự Do rồi sao?
Cũng có lẽ không chỉ một khu Tự Do thôi đâu.
Nếu bàn tay của Dạ Thử Vương đã thẩm thấu vào trong thân vệ quân, lại tiếp tục thẩm thấu vào bên trong quân đồn trú, đương nhiên hai thế lực này có thể tự nhiên mà sát nhập lại cùng nhau.
Bỗng nhiên Hứa Thâm cảm nhận được một tia gấp gáp.
Tuy lực lượng quân sự của sáu khu chưa chắc đã mang đến quá nhiều tác dụng trong chiến đấu cấp quân vương, nhưng lực lượng này vẫn trở thành một con bài chưa lật.
Đúng là con bài chưa lật này cũng không có ý nghĩa quá lớn trong chiến đấu cấp quân vương, nhưng nó lại có thể phá hủy thành Bạch Nghĩ.
Nếu ngươi tiến công, ta sẽ phá hủy thành, chẳng ai làm vương ở đây cả.
Chẳng phải con bài chưa lật nọ đã trở thành một trong những vốn liếng có tác dụng đàm phán hay sao?
Nếu Dạ Thử Vương muốn âm thầm nắm giữ khu của hắn, có vẻ như đối phương sẽ tới tìm hắn phiền toái.
Nghĩ đến đây, Hứa Thâm lại nhìn nhìn Hắc Tuyết bên cạnh, may mắn có cô ấy ở bên cạnh, dù hắn thực sự gặp phải tập kích bất ngờ cũng có thể ngăn cản được một chút.
Bỗng nhiên Hứa Thâm lại nghĩ đến hai mẹ con Linh Lục và Hải Tước, nếu hắn đưa cả hai người ấy đến đây, nghĩa là bên cạnh hắn có ba con khư cấp A... Quân vương có thể ứng phó được hay không?
Mặt khác, lúc trước số một ở bên trong thế giới Linh Bí kia đã nhờ hắn tới quan sát bia Trấn Khư. Bên kia cũng có khư cấp A… Hắn có thể nói chuyện với chúng nó hay không?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Hứa Thâm lập tức tỏa sáng.
Buổi chiều, Lâu Hải Âm quay về trong cục, cũng mang theo tình báo mà mình điều tra được quay về.
"Đội trưởng, cậu đã đoán đúng rồi. Đúng là cô gái tên Tô Sương kia đã xảy ra chuyện." Lâu Hải Âm nói.
Hứa Thâm khẽ giật mình, sắc mặt hơi trầm xuống: "Mau nói đi."
"Căn cứ theo những gì tôi điều tra được, đúng là cô ấy có xin giấy thông hành, nhưng không được phê chuẩn, chuyện này do một tay chủ quản họ Hàn phụ trách, mà họ Hàn kia là nhân vật biên giới được bảy đại gia tộc trong nội thành phái tới đóng tại thành Để. Hắn đã dựa vào bối cảnh trong gia tộc, mới kiếm được công việc béo bở như vậy." Lâu Hải Âm liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái: "Tôi còn điều tra trang viên của người nọ, mới phát hiện hắn chăn nuôi khư, phía dưới trang viên có chôn không ít thi cốt......"
Hứa Thâm thoáng sững sờ.
Hiện giờ hắn đã không còn non nớt như trước kia nữa, đã biết được mị lực của quyền lợi nó mê người ra sao, mà người nắm giữ quyền lực, sẽ vận dụng toàn bộ quyền thế trong tay mình để gây khó dễ cho người không có quyền lực.
"Đã thẩm vấn người nọ chưa?"
"Không, tôi không đả thảo kinh xà." Lâu Hải Âm đưa mắt nhìn Hứa Thâm: "Hơn nữa đối phương là người của Hàn gia, tuy chỉ là một tiểu nhân vật, nhưng lỡ như..."
"Nơi này là thành Để, không phải nội thành." Hứa Thâm lạnh lùng nói: "Chỉ một ten tiểu nhân vật cũng dám lật trời ở trong này, chẳng phải luật pháp của thành Để chúng ta đã quá nực cười hay sao? Lại nói, con người rồi cũng phải chết, rất có khả năng sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn, lỡ như bị khư ăn luôn thì sao? Chẳng lẽ chúng ta nơi này chính là tã lót cho đám người bọn họ, còn phải chăm sóc thật chu đáo?"
Sắc mặt Lâu Hải Âm khẽ biến, vừa nghĩ đến loại hình ảnh nào đó, trong lòng kẽ run rẩy.
"Tôi hiểu rồi, để tôi đi thẩm vấn đối phương."
"Không cần, trực tiếp mang người đến đây đi." Hứa Thâm nói.
Lâu Hải Âm hơi sững sờ, nhưng nhìn thấy sát ý từ sâu trong đáy mắt Hứa Thâm, cô lập tức hiểu được ý của hắn, rồi gật gật đầu liền xoay người rời đi.
Chạng vạng.
Từ khu Hắc Quang đến khu thành thị, đi đi về về mất hơn 3 giờ, đó còn là tình huống đi lại thông suốt, nếu sử dụng xe riêng cá nhân, còn phải đợi đèn xanh đèn đỏ, và chú ý tới tốc độ hạn chế của khu thành thị, ít nhất cũng phải mất tới 4 giờ.
Lúc ấy, Hứa Thâm đang chuẩn bị dùng cơm, Lâu Hải Âm đã quay về trong cục, còn mang về một vị trung niên có dáng người phúc hậu.
Trung niên nọ có mái tóc đầy dầu, rõ ràng có chải gọn gàng, nhưng lúc này lại hơi chút rối tung chật vật, trên tay đeo nhẫn mã não và bảng tên, cả người tỏa ra hương vị tiền tài.
Lúc này trên mặt của gã có một vài vết cào nho nhỏ, hiển nhiên đã bị tiểu tinh linh bên người Lâu Hải Âm giáo huấn một chút.
"Đại nhân tha mạng, tôi, tôi tên là Hàn Thành ..." Trung niên nhìn Hứa Thâm, ý thức được hắn chính là cấp trên của nữ quái vật bên cạnh, vội vàng mở miệng cầu xin tha thứ.
"Anh biết Tô Sương?" Trước mặt Hứa Thâm đã bày sẵn một tảng thịt bò vừa nấu chín, hắn đang muốn ăn cơm, bởi vậy đôi tay tùy ý cắt thịt bò, còn ánh mắt lại đang đánh giá người trung niên trước mắt.
"Tôi, tôi..." Hàn Thành muốn phủ nhận, nhưng lúc trước gã đã bị Lâu Hải Âm nghiêm hình khảo vấn một hồi, lại thêm đám đồng nghiệp của gã bên kia từng lộ ra một chút tiếng gió…
Tới cuối cùng, gã chỉ cười khổ nói: "Biết. Cô gái kia muốn tìm tôi đi cửa sau, nhưng loại chuyện này sao có thể tham được? Tuy cô ấy cho tôi không ít tiền, nhưng tôi vẫn luôn làm việc theo quy củ, chưa cho cô ấy thông qua... Nếu biết ngài quen cô ấy, tôi nhất định sẽ cho cô ấy thông qua, cùng lắm thì... Á! !"
Hứa Thâm cầm lấy cái nĩa trên bàn cơm, tiện tay ném tới, cắm thẳng lên bàn tay Hàn Thành, đóng đinh gã trên mặt đất.