Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 718 - Chương 718. Bị Phát Hiện!

Chương 718. Bị Phát Hiện! Chương 718. Bị Phát Hiện!

Hứa Thâm cũng hiểu được chuyện này vô cùng gấp gáp. Hắn gật gật đầu, rồi nhanh chóng dẫn đường cho bọn họ, rời khỏi nhà xưởng.

Về phần giao dịch chọn mua bên kia, Hứa Thâm chỉ đơn giản dùng dụng cụ truyền tin liên lạc với Lâu Hải Âm, giao chuyện này cho cô ấy đến xử lý.

So sánh với mẹ con Hải Tước, chọn mua chỉ là việc nhỏ, hơn nữa, ngay từ đầu, hắn chỉ dùng chuyến đi này để che giấu ngụy trang mà thôi.

Dưới sự trợ giúp của Hắc Tuyết, Hứa Thâm được kéo vào tầng càng sâu hơn trong Khư giới, nơi này là khu vực chỉ tồn tại từ quân vương trở lên mới có thể tiến vào. Và từ nơi này, bọn họ có thể dễ dàng xuyên qua những chướng ngại được thiết lập ở tầng nông trong Khư giới.

Đúng vậy, tại khu vực nhà xưởng này, có rất nhiều chướng ngại vật, cùng với bẫy rập mai phục và thiết bị cảnh báo được bố trí tại tầng nông trong Khư giới. Những thứ này đều dành để ngăn chặn hình thái thứ hai tiềm hành vào trộm cướp.

Nhưng ở cấp độ quân vương lại không có.

Chẳng qua, hoàn cảnh bên trong Khư giới ở nơi này rất hoang vu, ngay cả cây cối hoa cỏ cũng cực kỳ hiếm thấy.

Mặt đất đều trụi lủi cháy đen, tựa như đã bị lửa lớn đốt sạch đi rồi.

Trong không khí tràn ngập một thứ hương vị đùng đục đầy áp lực, tựa như lực lượng ràng buộc chung quanh cũng xuất hiện biến hóa rõ ràng.

Hứa Thâm có thể cảm nhận được, thân thể của hắn đã trở nên nặng nề hơn rất nhiều, y như vừa vác lên mình một vật nặng ngàn cân vậy.

Hắn phải điều động khư lực xuống hai chân, mới có thẻ chạy đi được.

"Hai người có am hiểu ẩn nấp hay không?" Hứa Thâm vừa chạy vừa hỏi mẹ con Hải Tước.

"Cũng được.” Hải Tước mềm nhẹ trả lời, thân hình của bà ấy thật lớn tựa như một ngọn nến màu huyết hồng, lộ ra tư thế vô cùng khủng bố, nhưng âm thanh nói chuyện lại cực kỳ dịu dàng yên tĩnh, mang lại cho người ta cảm giác như một người vợ hiền lành.

Hứa Thâm không biết nên suy xét hai từ "Cũng được" của bà ấy theo loại khái niệm nào, nhưng ngẫm lại mẹ con hai người này có thể ẩn núp bên trong nhà xưởng lâu như thế, cũng coi như khá am hiểu phương diện này.

"Trên lưng em là cái gì vậy?" Hứa Thâm nhìn thấy một cái bọc trên lưng Linh Lục.

Dường như cái bọc này được dùng một loại da nào đó may vá chế tác mà thành, mấy mụn vá cũng có chút thô ráp, bên trong thì căng phồng.

"Em chế tạo mấy món đồ ăn vặt cho anh đó." Linh Lục bới từ bên trong một cái ống gì đó, toàn thân xanh da trời, đúng là Tịnh Khư Tề cao cấp.

Hứa Thâm có chút ngoài ý muốn, không ngờ Linh Lục vẫn còn nhớ rõ việc này.

Hơn nữa lúc này cô ấy chuyển nhà, phỏng chừng hành lý của mình cũng không cần mang đi, hai tay trống trơn, vậy mà còn nhớ mang lễ vật cho hắn.

Trong lòng Hứa Thâm thực sự có chút cảm động.

"Cám ơn." Hắn nói lời cảm tạ từ tận đáy lòng.

Vốn dĩ lần này hắn đã mời được mẹ con Hải Tước, cho nên cũng không quá để ý tới chuyện này, thậm chí còn không hỏi...

"Linh Lục vẫn luôn giữ lời." Linh Lục cười hì hì nói.

Hứa Thâm cười cười: "Linh Lục thực ngoan."

Vừa nghe được lời này, Hắc Tuyết vẫn đang quấn quanh trên vai Hứa Thâm, đột nhiên bập bềnh chui ra như một lũ u hồn, vẻ mặt có chút tức giận lườm hắn một cái. Dường như ánh mắt kia đang muốn nói, chẳng lẽ em không ngoan sao?

Hứa Thâm sửng sốt, không ngờ cô ấy còn biết ghen. Hắn đang muốn xoa dịu, bỗng nhiên lại nhìn thấy Mai Phù đang lơ lửng tựa như ngồi trên cơn gió đằng trước, lập tức xoay người lại, ném cho hắn một cái nhìn đầy giận dữ.

Hứa Thâm vội vàng ngậm miệng lại, không lựa chọn mở miệng an ủi nữa.

Quả nhiên, trong loại trường hợp như vậy... Vẫn nên ít nói một chút là hơn.

Sưu!

Rất đột ngột, một tiếng xé gió ập tới từ phía sau bọn họ.

Hứa Thâm còn chưa phản ứng lại, vẻ mặt Hắc Tuyết đã biến đổi, hai mắt cô ấy mở to, nhìn về phía sau lưng Hứa Thâm, đồng thời mái tóc bồng bềnh, bao trùm toàn bộ phần lưng của hắn.

Nhưng công kích này còn chưa ập đến, bên trong phần huyết tương cuồn cuộn ở thân dưới của Hải Tước đột nhiên kéo dài ra, tạo thành một mũi nhọn bằng máu, đón đỡ công kích nọ.

Lúc này, Hứa Thâm cũng phản ứng lại rồi, sắc mặt hắn đại biến, theo bản năng muốn quay đầu lại, may mắn… vẫn còn khống chế được.

Bởi vì tồn tại có thể phát động tập kích trong tầng này, tuyệt đối là quân vương.

Chính xác hơn, là quân vương trong nội thành!

Và hắn... Tuyệt đối không thể bại lộ gương mặt của mình.

Hắn lập tức kêu gọi Mặc Vệ bước ra, rồi thông qua đối phương để xem xét tình huống sau lưng.

Nửa người dưới của Mặc Vệ vẫn còn nằm trong cái bóng dưới chân Hứa Thâm, nhưng rất nhanh nửa thân trên để lộ ra ngoài, đã cộng hưởng tầm nhìn đến trong đầu Hứa Thâm, cho phép hắn có thể quan sát tình cảnh đằng sau.

Ở sau lưng bọn họ, có một bóng dáng đang cấp tốc đuổi theo đến.

Trên người đối phương mặc một bộ chiến giáp màu máu nâu, cầm trong tay một thanh trường mâu cổ xưa, võ trang hạng nặng, thoạt nhìn rất giống một vị chiến sĩ ở niên đại vô cùng lâu đời, khí thế hung mãnh, lập tức đánh tới.

Quả nhiên là quân vương...

Sắc mặt Hứa Thâm khẽ biến.

"Cuối cùng vẫn bị nhận ra..." Hải Tước than nhẹ, vốn tưởng rằng chỉ cần bọn họ đi nhanh một chút, là có thể tránh được một hồi chiến đấu…

Bóng dáng của bà ấy chợt giảm tốc độ, nói với Hứa Thâm: "Để chúng tôi tới kiềm chế hắn, hai người đi trước."

Hứa Thâm ngẩn ra. Nhưng rất nhanh, hắn đã lên tiếng, bắt Hắc Tuyết đang lôi kéo mình phải dừng lại, rồi xoay người, trên mặt xuất hiện một tấm mặt nạ ác quỷ.

Tuy trải qua những trận chiến không ngừng trước đó, Hứa Thâm đã biết chiếc mặt nạ này là biểu tượng của Giang gia, nhưng lúc này đây, hắn cũng không đủ tâm tư để quan tâm nhiều như vậy.

Chỉ kiện khư binh này mới có thể mang đến tác dụng che giấu, không để người ta trông thấy diện mạo của hắn.

"Nếu đã nói là người một nhà, đương nhiên phải ngay ngắn trật tự, phải cùng nhau rời đi!" Hứa Thâm trầm giọng nói.

Bốn đối một, à không, là ba đối một, hắn cũng thật sự muốn kiểm nghiệm xem ba con khư cấp A, có thể chống lại quân vương hay không.

Hải Tước thoáng kinh ngạc, khóe mắt khẽ liếc nhìn Hứa Thâm một cái.

Ngay khi đôi mắt bà ấy khẽ chuyển, chiến sĩ trước mặt đột nhiên ập tới, trường mâu mang theo tiếng âm bạo, ầm ầm lao đến theo hình xoắn ốc.

Bình Luận (0)
Comment