Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 717 - Chương 717. Lời Mời Thật Khó Để Từ Chối!!!

Chương 717. Lời Mời Thật Khó Để Từ Chối!!! Chương 717. Lời Mời Thật Khó Để Từ Chối!!!

Hứa Thâm thấy Hải Tước cứ im lặng thật lâu không nói, hắn cũng suy nghĩ một chút, rồi bổ sung thêm: "Tuy hai người ở trong này không lo ăn uống, nhưng trong nội thành có khá nhiều quân vương, bất cứ lúc nào cũng sẽ có quân vương đến thị sát. Lỡ như để cho quân vương nhìn thấy tình huống ở nơi này, phỏng chừng sẽ có chút phiền toái."

"Hơn nữa Linh Lục còn nhỏ, hẳn là cô bé mong muốn được trông thấy thế giới bên ngoài."

Hải Tước im lặng không nói.

"Ma ma, nếu ma ma không muốn đi, Linh Lục cũng không đi nữa. Con ở lại cùng ma ma." Bỗng nhiên Linh Lục mở miệng nói, đồng thời nhảy vào bên trong ao máu, ôm lấy cánh tay Hải Tước.

Hứa Thâm có chút ngoài ý muốn. Lúc trước, Linh Lục vẫn một mực biểu lộ ra hứng thú thật lớn với thế giới bên ngoài, giống như một đứa nhỏ thời thời khắc khắc đều luôn khát vọng rời nhà trốn đi, thực dễ dàng bị lừa gạt mất... Nhưng lúc này bỗng nhiên cô bé lại lựa chọn nghe theo ý kiến của mẹ mình.

Bé con thật hiếu thuận…

Hứa Thâm âm thầm cười khổ, đồng thời lại nhìn về phía Hải Tước. Ban đầu hắn định dùng Linh Lục để đả động tâm tư của Hải Tước, nhưng hiện tại xem ra lời mời này đã thất bại rồi.

Hải Tước nghe được lời nói của Linh Lục, tựa như bà ấy vừa phục hồi lại tinh thần từ trong suy tưởng. Bà khẽ cúi đầu nhìn thoáng qua cô con gái nhỏ bên dưới, im lặng một chút, sau đó trên mặt lộ ra nụ cười điềm tĩnh: "Cậu ấy nói rất đúng, vẫn một mực ở trong này cũng không phải biện pháp, dù lần này chúng ta không đi bên ngoài, thì qua một đoạn thời gian nữa, chúng ta cũng phải đổi nơi ở."

Linh Lục ngẩng đầu, hướng đôi mắt đầy trông mong nhìn thấy mẹ của mình.

Hải Tước nhìn về phía Hứa Thâm, nhẹ giọng nói: "Sức ăn của chúng ta rất lớn, nơi mà cậu chuẩn bị... Thật sự đủ cho chúng ta ăn uống sao?"

Hứa Thâm sửng sốt một chút, rồi không khỏi nở nụ cười: "Đương nhiên!"

Hứa Thâm không nghĩ tới, cuối cùng hắn lại có thể mời thành công, trong lòng vô cùng mừng rỡ.

Hiện giờ, bên cạnh hắn có Hắc Tuyết, lại thêm Hải Tước và Linh Lục, dù gặp được Nghĩ Hậu vẫn đủ lực lượng tự bảo vệ mình.

Dựa theo đội hình quyết đấu, Hắc Tuyết có thể kiềm chế con ngựa khư cấp A của Nghĩ Hậu, mẹ con Hải Tước kiềm chế Nghĩ Hậu hẳn là không vấn đề gì, nhưng muốn đánh giết Nghĩ Hậu, phỏng chừng có chút khó khăn.

Nói tóm lại, dựa vào lực lượng Hứa Thâm đang nắm giữ trong tay, hắn tự tin khẳng định rằng, bản thân đã có đủ lực lượng để tự bảo vệ mình rồi.

Cũng có vốn liếng để đàm phán trong tương lai.

Nếu... Bản thân hắn cũng có thể tấn chức quân vương, khẳng định rằng cục diện hiện tại sẽ hoàn toàn thay đổi.

Chỉ là… loại kỳ vọng này có chút không thực tế.

Đúng vậy, chính là không thực tế.

Từ sau khi biết được phương thức tấn chức quân vương từ trong miệng Mộc Vương, cộng thêm một vài thông tin từ nguồn khác mà Hứa Thâm tìm hiểu được, hắn biết quá trình này vô cùng khó khăn.

Hầu hết mọi người đều nói rất rõ ràng, xác suất để hình thái thứ hai tấn chức quân vương là cực kỳ thấp, đi kèm với đó là độ khó khăn ở cấp khủng bố.

Ý nghĩa của bốn chữ Niết Bàn tái sinh được thể hiện rõ ràng trên phương diện này.

Nghĩa là bất cứ người nào có ý đồ đánh sâu vào cảnh giới này, sẽ phải trả giá bằng sinh mệnh của chính mình.

Ai sẽ tùy tiện khiêu chiến nó đây?

Loại cấp bậc này vốn không phải cứ đơn thuần dựa vào cố gắng là có thể làm được. Cố gắng chỉ có thể làm cho chính mình vô hạn tiếp cận thành công, nhưng một bước cuối cùng khi đặt chân vào cửa, lại bày sẵn ra một phiếu quyền phủ quyết rồi.

Và rất có thể, một phiếu này sẽ xóa sạch 99% cố gắng của bản thân.

Nhân sinh cũng là như thế.

Tuy tự bản thân cũng biết một bước này cực kỳ gian nan, nhưng Hứa Thâm vẫn ôm trong lòng một mối kỳ vọng nhiệt liệt như vậy.

Lỡ như hắn thực hiện được thì sao?

Sau khi Hứa Thâm mở miệng cam đoan với Hải Tước, Hải Tước lại để cho hắn cùng “người bạn mới” là Hắc Tuyết ở bên ngoài chờ đợi, hai mẹ con bọn họ phải làm một chút chuẩn bị.

Hứa Thâm cũng biết quá trình chuyển ổ này có chút khó khăn, bởi vậy hắn mang theo Hắc Tuyết trở lại mặt đất.

"Ma ma, ma ma thật sự nguyện ý rời đi sao?" Chờ Hứa Thâm rời đi, Linh Lục đang ôm cánh tay mẹ mình trong ao máu, chợt ngẩng đầu nhìn Hải Tước: "Là vì con sao?"

Sau khi đám người Hứa Thâm rời đi, ánh mắt Hải Tước lại rơi vào trầm tư.

Chờ đến lúc bà ấy nghe được lời nói của con gái mình, mới chậm rãi thu hồi suy nghĩ. Khóe miệng bà khẽ nhếch lên một chút, nhẹ giọng nói: "Không liên quan tới con đâu, chỉ là lời mời của cậu ấy... làm cho người ta thật khó mà từ chối được."

Linh Lục kinh ngạc, nói: "Nhưng không phải lúc trước mẹ từng nói, ở nơi này tốt lắm, bên ngoài rất nguy hiểm sao?"

Khóe miệng Hải Tước lộ ra vài phần bắt đắc dĩ: "Nhưng nếu từ chối, có lẽ ngay tại thời điểm này, chúng ta đã gặp nguy hiểm rồi.”

Bà nói không thể từ chối lời mời... Vốn không phải là cậu thanh niên kia, mà là cô bé bên cạnh cậu ấy…

Tuy Hải Tước nhìn không quá rõ, nhưng bà vẫn có thể cảm nhận được loại khí tức lạ thường, tà ác, khác loại, khiến người ta vô cùng sợ hãi kia.

Mà loại khí tức này lại ở ngay bên cạnh người trẻ tuổi nọ.

Thật khó để tưởng tượng, vì sao một tồn tại như vậy, lại vẫn một mực đi theo bên người loại món ăn này...

Hứa Thâm trở lại bên trên nhà xưởng, hiện thân tại góc tối lúc trước.

Hắc Tuyết cũng hóa thành một lọn tóc dài màu đen, chui vào khẽ hở tại bả vai trên bộ chiến giáp của Hứa Thâm, và quấn quanh cánh tay hắn.

Hứa Thâm có thể cảm nhận được khí tức của Hắc Tuyết, một bộ phận khí tức của cô ấy đang liên kết với hắn, một bộ phận khác lại lơ lửng ở tầng sâu trong Khư giới, như ẩn như hiện.

Hứa Thâm yên tĩnh chờ đợi mẹ con Hải Tước.

Không bao lâu sau, bỗng nhiên hắn ngửi được mùi máu tươi đậm đặc, từ dưới nền đất cuồn cuộn đi lên.

Ngay sau đó, hắn liền nhìn thấy một bóng người được cấu tạo hoàn toàn bằng máu tươi, bay vút ra ngoài, hình thể cực lớn, dài chừng bảy, tám mét, nửa người dưới phình ra, chứa đầy huyết tương, đang không ngừng cuộn trào.

Ở trên vai bóng dáng nọ là thân hình nhỏ nhắn của Linh Lục.

"Chúng ta cần rời đi thật nhanh, nếu không người trấn thủ tại chỗ này sẽ cảm nhận được khí tức của tôi." Sau khi Hải Tước hiện thân, bà lập tức nói với Hứa Thâm.

Bình Luận (0)
Comment