"Rời khỏi nơi này?" Linh Lục kinh ngạc, chợt nghĩ đến những lời Hứa Thâm từng nói lúc trước, đôi mắt hơi tỏa sáng, nói: "Được ạ!"
Nhưng rất nhanh, cô bé lại nghĩ đến cái gì, rồi chần chờ nói: "Nhưng chưa chắc ma ma đã đồng ý, bởi vì hai người chúng em ở trong này rất thoải mái, tuy mỗi ngày ăn uống thứ gì cũng là hai người tranh với nhau, cũng không có người nào nguyện ý chơi với em, bọn họ đều giả vờ không nhìn thấy em... nhưng ma ma nói bên ngoài rất nguy hiểm."
Chẳng lẽ tất cả những vị ma ma trên đời này đều cảm thấy bên ngoài nguy hiểm sao?
Hứa Thâm có chút không biết nên nói gì, nhưng tới hiện giờ, hắn cũng không còn tiếp tục phủ nhận loại lời nói như vậy nữa.
"Anh sẽ bảo vệ em." Hứa Thâm nói.
Linh Lục khẽ gật đầu, chợt đưa mắt nhìn Hắc Tuyết bên người Hứa Thâm, nói: "Để em đưa anh đi gặp ma ma trước vậy."
"Ừm." Hứa Thâm gật đầu.
Hắc Tuyết quét mắt nhìn quanh bốn phía, rất nhanh đã chăm chú nhìn xuống nhà xưởng dưới nền đất, cô ấy hơi nâng tay nhéo ống tay áo Hứa Thâm: "Anh thật sự muốn cùng cô ấy đi qua đó sao? Hình như ma ma của cô ấy không dễ chọc đâu..."
Hứa Thâm có chút ngoài ý muốn, Hắc Tuyết lại sợ hãi ma ma của Linh Lục?
Kỳ thực hắn đã sớm biết được, giữa những con khư cấp A cũng có chênh lệch.
Hoặc là nói, bất cứ khư ở cấp bậc gì, đều có phân chia cao thấp.
Cấp C và cấp B cũng là như thế. Khư cấp C đỉnh cao, có thể dễ dàng hành hạ đến chết vài tồn tại đồng cấp.
Lúc trước, khi Hứa Thâm còn trảm khư trong biên đội số 17, hắn từng gặp được một gia đình toàn khư cấp C, nhưng trong số những con khư cấp C này lại có một vị "Lãnh tụ".
"Em đang lo lắng hai đối một, em đánh không lại sao?" Hứa Thâm thấp giọng hỏi.
Hắc Tuyết khẽ lắc đầu, thấp giọng nói: "Cô bé trước mắt không có gì, là ma ma của cô ấy không dễ chọc thôi."
Quả nhiên... Hứa Thâm khẽ gật đầu, xem ra có vẻ như Hải Tước thuộc loại khư cấp A khá là dũng mãnh.
Thậm chí còn có khả năng là đỉnh cao.
Dù sao Linh Lục trước mắt, cũng là con gái mà Hải Tước nuôi dưỡng...
"Không có việc gì, còn có tỷ tỷ cơ mà." Hứa Thâm trấn an nói.
Hắc Tuyết sửng sốt, sắc mặt lập tức biến hóa, tựa như thân thể cũng hơi run rẩy một chút, nhưng hơi ngạc nhiên là cô ấy không hề thả lỏng, ngược lại còn căng thẳng hơn.
Tỷ tỷ... Vẫn một mực ở bên cạnh ca ca sao?
Cô ấy không khỏi nhìn nhìn chung quanh, từ trong đáy mắt hơi lộ ra vài phần sợ hãi.
Mai Phù từ trên đỉnh đầu Hứa Thâm nhảy xuống dưới, lập tức giận dữ nói: "Luôn lấy tôi ra để hù dọa người, lại không chịu thừa nhận tôi, cậu quá giảo hoạt rồi."
Ái nha... Hứa Thâm hơi có chút xấu hổ, ho nhẹ một tiếng, nói: "Đều là người một nhà cả mà."
"Còn không được đâu, phải chờ ma ma em đồng ý mới được." Linh Lục xoay người nói.
"Ừm ừm." Hứa Thâm liên tục gật đầu.
Mai Phù lườm Hứa Thâm một cái, khẽ hừ nhẹ rồi chắp tay sau lưng, lập tức đi về phía trước.
Hứa Thâm cũng vội vàng đi theo, hắn cùng với Hắc Tuyết, đi theo sau lưng Linh Lục, bước trên con đường mòn nhỏ trong Khư giới, dần dần đi xuống mặt đất bên dưới tòa nhà xưởng.
Hắc Tuyết đặt một lọn tóc lớn lên vai Hứa Thâm, rồi kéo cả hắn cùng bước vào tầng càng sâu hơn bên trong, nơi này chính là thế giới của quân vương.
Từ nơi này có thể nhìn thấy, nhà xưởng bên trên liên kết với sào huyệt máu thịt bành trướng cực lớn bên dưới.
Bên ngoài sào huyệt giống như một cái tổ ong, nhè nhẹ phập phồng, máu thịt như tràng đạo (bao gồm ruột non, ruột già và trực tràng) buông xuống, không ngừng cướp đoạt vật chất tại tầng nông trong Khư giới, thậm chí là trong hiện thực.
Hứa Thâm đi theo bước chân Linh Lục, băng qua khu vực bên trong nhà xưởng huyết nhục này, đạp lên vách tường thịt ướt sũng, dần dần tiến vào sào huyệt.
Bên trong con suối máu trước mắt có ngâm một khối thi cốt chưa tiêu hóa xong của khư cấp B, nó không ngừng chìm nổi bên trong huyết dịch.
Linh Lục đi tới phía đối diện của ao máu, còn chưa kịp nói lời nào, bỗng nhiên một đống bọt máu trong ao không ngừng sôi sục lên.
Rất nhanh sau đó, một bóng dáng thật lớn từ bên trong trỗi dậy, mái tóc dính đầy máu tươi như rong biển, buông xuống dưới.
Nửa người trên cao hơn hai mét, có vẻ như bóng dáng này là người khổng lồ cao chừng năm sáu mét.
Rong biển giống như mái tóc rối tung, xõa xuống dưới, dừng lại trên bả vai và vùng ngực của đối phương, thoáng che đi bầu ngực đầy đặn bên dưới.
Có thể nhìn thấy toàn thân người phụ nữ này trần như nhộng.
Ánh mắt Hắc Tuyết càng thêm ngưng trọng, mái tóc đen vốn đang mềm mại xõa xuống, lập tức mở tung ra quấn quanh thân thể chính mình, tựa như bất cứ lúc nào, cũng có thể tiến vào trạng thái chiến đấu.
"Ma ma." Lúc này, Linh Lục mới kêu một tiếng, nói: "Đại ca ca dẫn theo một người bạn tới đây, nói là muội muội của anh ấy."
Hứa Thâm cảm nhận được Hải Tước bên trong ao máu tản ra uy áp khủng bố, ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng, nhưng vẻ mặt vẫn duy trì tư thế tự nhiên.
Giao tiếp cùng khư thú, giống như đang làm xiếc đi trên dây giữa trời vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể xong đời.
Và không cần phải nghi ngờ, hành động lần này của hắn cực kỳ điên cuồng.
"Đã lâu không gặp." Hứa Thâm cười cười mở miệng chào hỏi.
Hắc Tuyết nhìn thấy dáng vẻ ung dung của Hứa Thâm, trong lòng có chút ngoài ý muốn. Cô ấy đưa mắt nhìn Hứa Thâm, chợt nghĩ đến vị "Tỷ tỷ" kia, cũng không biết vì sao, thân thể vốn đang khẩn trương vô cùng, lại cảm thấy một chút cả an toàn.
Tạm thời là... Cảm giác an toàn đi.
Là tạm thời, bởi vì ngay lúc Hắc Tuyết nghĩ đến bộ mặt đích thực của vị "Tỷ tỷ" kia, da đầu lại thoáng run rẩy.
Đôi mắt Hải Tước nhìn xuống Hứa Thâm và Hắc Tuyết bên dưới, bà ấy im lặng hồi lâu, mới nói: "Đã lâu không gặp."
"Lần trước, tôi đã nói với hai người chuyện rời khỏi nơi này rồi, hiện giờ tôi đã giúp hai người tìm được chỗ ở càng thích hợp hơn. Hai người cân nhắc xem, mình có muốn rời đi hay không?" Hứa Thâm đi thẳng vào vấn đề nói.
Hải Tước nhìn thẳng vào Hứa Thâm, nhưng tựa như ánh mắt có chút xuất thần. Hay nói chính xác là, bà ấy đang nhìn vào hắn nhưng đôi mắt lại hướng về một nơi nào đó xa lắm, chợt rơi vào trong im lặng.