Chiếc xe lập tức đi đến khu vực bên ngoài một nhà xưởng trong nội thành.
Mọi người xuống xe, Hứa Thâm dẫn theo Lâu Hải Âm cùng chủ nhiệm và thành viên tinh anh của bộ vật tư, được nhân viên tiếp tân trong nhà xưởng đưa vào phòng chiêu đãi.
Người ở trong phòng chiêu đãi vẫn là vị thanh niên thoạt nhìn khá lười nhác ngạo mạn lúc trước.
Nhưng lần này, Hứa Thâm không định đưa nữ nhân viên mua sắm lần trước cùng đến nơi này giao dịch, mà dùng ánh mắt ra hiệu cho Lâu Hải Âm.
Trong khoảng thời gian này, Lâu Hải Âm đã thay Hứa Thâm làm không ít chuyện, đã càng ngày càng trở nên thuần thục. Cô lập tức cầm lấy hai cái rương màu đen được nhân viên mua sắm mang theo trên tay, đưa tới trước mặt thanh niên nọ: "Anh có thể kiểm kê một chút."
Thanh niên nọ cẩn thận đánh giá gương mặt Lâu Hải Âm vài lần, trong mắt hiện lên vài phần tham lam, nhưng cuối cùng, gã vẫn bị cái rương màu đen trong tay hấp dẫn.
Gã mở cái rương kia ra, cả hai rương đều nhét đầy Lô Tạp tệ mệnh giá ngàn nguyên.
Ánh mắt thanh niên nọ có chút tỏa sáng, nụ cười trên mặt cũng càng thêm nồng đậm. Gã ngẩng đầu cười ha hả nhìn Lâu Hải Âm: "Hiện giờ thành Bạch Nghĩ đều hào phóng như vậy sao? Hắc hắc, lần này mấy người muốn bao nhiêu đơn đặt hàng, cứ nói tôi nghe một chút?"
"Càng nhiều càng tốt.” Lâu Hải Âm cười mỉm nói: "Chỉ cần anh có thể lấy ra, chúng ta sẽ không bạc đãi anh."
"Thẳng thắn!" Thanh niên nọ vỗ tay nói: "Tôi rất thích loại người như cô đó, nếu tiểu tỷ tỷ nguyện ý đi theo giúp tôi một chút, vậy quá tốt rồi."
Lâu Hải Âm khẽ nhướng mày, rồi quay đầu lại liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, chờ tới khi thấy Hứa Thâm không lộ ra bất cứ biểu cảm gì, cô mới quay đầu, như cười như không nhìn thanh niên nọ: "Anh khẳng định là mình muốn như vậy?"
Khi nói chuyện, khư lực toàn thân cô lập tức phóng ra ngoài.
Thanh niên trước mắt là giai đoạn đầu, bởi vậy gã có thể cảm nhận được khư lực.
Sau khi khư lực trên người Lâu Hải Âm phóng thích càng ngày càng nhiều, ý cười trên mặt thanh niên nọ cũng dần dần biến mất, ngược lại sắc mặt càng ngày càng ngưng trọng.
Khư lực đậm đặc như sương mù màu đen, đã dần dần nhồi kín cả căn phòng chiêu đãi, còn cô gái trước mắt lại như quỷ mị được sương mù màu đen vây quanh.
Đây là hình thái thứ hai!
Ánh mắt thanh niên nọ hơi trầm xuống, tuy gã biết trong tay của mình có chút quyền lợi, nhưng dựa vào chút quyền lợi đó mà muốn hình thái thứ hai trao thân cho mình, lại có chút khó khăn.
Huống chi, dù cô gái trước mắt này thật sự nguyện ý, gã cũng không dám làm như vậy.
Ai biết đối phương có đột nhiên mất khống chế hay không?
Rồi lỡ như đang lúc vui vẻ, cô ta hứng lên bóp chết gã thì sao...
"Thôi quên đi, chúng ta vẫn nên nói chuyện đơn đặt hàng đi." Thanh niên nọ tỏ ra tương đối thức thời, lập tức ngăn chặn cơn khát khao đàn bà của con thú trong người mình.
Lâu Hải Âm nhợt nhạt cười, thu liễm khư lực, rồi nhanh chóng để cho nhóm nhân viên mua sắm tiến lên nói chuyện với nhau.
Những nhân viên mua sắm khác càng am hiểu loại chuyện này hơn cô, loại chuyện đặc thù kiểu này nên giao cho người chuyên nghiệp làm.
Hứa Thâm liếc mắt nhìn Lâu Hải Âm một cái, rồi lặng yên rời khỏi phòng chiêu đãi.
Tuy Lâu Hải Âm không biết Hứa Thâm muốn đi làm gì, nhưng hiển nhiên đó là chuyện không muốn để cho người khác trông thấy, nếu không Hứa Thâm đâu chịu hào phóng như thế?
Sau khi Hứa Thâm rời đi phòng chiêu đãi, hắn lập tức đi tới một góc kín trong nhà xưởng, nơi không có camera giám sát.
Sau đó, bóng dáng bước vào trong Khư giới.
"Đi tìm cô ấy đi." Hứa Thâm nói với Mặc Vệ vừa xuất hiện bên người mình.
Mặc Vệ gật gật đầu, bóng dáng nhoáng lên một cái, đã biến mất ngay trước mắt Hứa Thâm.
Theo khư lực tăng lên, Mặc Vệ có thể rời khỏi Hứa Thâm trong phạm vi càng ngày càng rộng.
Hơn nữa dưới ảnh hưởng của tăng phúc cường hóa, tinh thần lực của Hứa Thâm cũng được gia tăng trên biên độ lớn, chuyện này khiến cho hành động của Mặc Vệ càng thêm nhanh nhẹn.
Không bao lâu sau, Mặc Vệ quay trở về, nói nhỏ bên người Hứa Thâm.
Hứa Thâm ngẩng đầu nhìn lại, lập tức trông thấy một bóng dáng nhỏ xinh đang trồi lên từ dưới mặt đất, đúng là Linh Lục.
Linh Lục mang theo vẻ mặt tươi cười đến, hiển nhiên nhìn thấy Hứa Thâm làm cô bé rất vui, nhưng cô bé chỉ đi được vài bước liền ngừng lại, ánh mắt chăm chú nhìn ra sau lưng hắn.
Hứa Thâm thấy vậy, cũng khiến cho Hắc Tuyết bước ra, không cần che giấu nữa.
Mái tóc đen như một mảnh sương mù lập tức tràn ra trên vai Hứa Thâm, rồi ngưng tụ thành bóng dáng Hắc Tuyết.
Cô ấy đi chân trần dẫm trên mặt đất, mái tóc đen dài rơi xuống cẳng chân trắng như tuyết, như một cô bé nhà bên đứng ở sau lưng Hứa Thâm, nửa thân thể bị che lấp đi, cũng đang tò mò, ghé mắt đánh giá cô bé trước mặt.
Hai con khư cấp A đang nhìn chằm chằm lẫn nhau.
"Đừng khẩn trương." Hứa Thâm đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh này, nhẹ nhàng nói: "Đây là muội muội của anh."
"Chị ấy là muội muội của đại ca ca sao?", Linh Lục nghe được cách xưng hô, cái miệng nhỏ nhắn hơi bẹp xuống: "Còn em thì sao?"
“Em......" Hứa Thâm nghĩ nghĩ: "Em cũng có thể gia nhập vào gia đình chúng ta."
Linh Lục hơi bĩu môi, tựa như có chút không vui khi phải chia sẻ Hứa Thâm cùng người khác: "Em còn muốn để ma ma ở cùng một chỗ với anh, cho anh làm ba ba của em đó..."
Làm ba ba của em không có kết cục gì tốt đâu... Khóe miệng Hứa Thâm khẽ động, đương nhiên, làm ca ca của Hắc Tuyết cũng không có kết cục gì hay.
Không thể dùng cách suy nghĩ của người bình thường ra để suy xét tiêu chuẩn của khư được.
So sánh với bọn họ, vẫn là Mai Phù càng đáng yêu hơn.
Ít nhất là trước mắt, ngoại trừ muốn để hắn biểu lộ ra bản thân có thể nhìn thấy cô, Mai Phù còn chưa có bất cứ yêu cầu gì khác.
Nghĩ vậy, Hứa Thâm hơi ngẩng đầu nhìn thoáng qua đôi chân đang đong đưa trên đỉnh đầu mình, nhưng rất nhanh hắn lại cúi đầu xuống, nghĩ ngợi một lát mới nói: "Chưa chắc ma ma của em đã đồng ý, nhưng chúng ta có thể chậm rãi tiếp xúc trước."
"Khẳng định là ma ma sẽ đồng ý." Linh Lục nói: "Ma ma em đã cô đơn lâu lắm rồi, em cũng là đứa nhỏ không có ba thật lâu rồi.”
“Nhóc con này, em định hố mẹ hay là hố cha đây?” Hứa Thâm có chút bất đắc dĩ, nói: "Nếu không, em cứ đưa anh đi gặp ma ma của em trước đi, lần này anh muốn đưa cả hai người cùng rời khỏi nơi này, em cảm thấy được không?"