Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 714 - Chương 714. Hắc Dạ Chi Vương!!!

Chương 714. Hắc Dạ Chi Vương!!! Chương 714. Hắc Dạ Chi Vương!!!

Sắc mặt Dạ Thử Vương vô cùng khó coi, trong đầu khẩn cấp tính toán thời gian Nghĩ Hậu từ cung Tuyết đuổi tới nơi đây...

Nghĩa là gã chỉ có nhiều nhất là 5 phút.

Nhưng trong vòng 5 phút, gã có thể giải quyết một người một khư trước mắt sao?

Dạ Thử Vương không thể phán đoán được tình huống này, lỡ như trong vòng 5 phút, gã không giải quyết được địch nhân trước mắt, bị dây dưa tại chỗ này, thì đợi cho đến lúc Nghĩ Hậu đuổi tới, khẳng định là gã khó có thể thoát thân.

Nói nữa, năng lực của Nghĩ Hậu lại vừa vặn khắc chế gã, đây là chuyện khiến cho Dạ Thử Vương uất ức nhất.

Hơn nữa, đám khốn nạn này, vì sao bên cạnh mấy người đều có khư?

Tốt xấu gì chúng nó cũng là khư cấp A, dễ dàng phục tùng như vậy sao?

Trong lòng Dạ Thử Vương vô cùng uất nghẹn, dưới quá trình suy nghĩ không ngừng xẹt qua trong đầu, tới cuối cùng, gã chỉ có thể oán hận mà xoay người rời đi.

Nếu âm mưu vô dụng, vậy dùng dương mưu.

Tòa thành này, ta đã không chiếm được, thì hủy diệt thôi!

Dạ Thử Vương nghĩ như vậy, và rất nhanh xoay người rời đi, biến mất tại chỗ.

"Em nhìn thấy cái gì vậy?" Hứa Thâm ngẩng đầu nhìn theo tầm mắt của Hắc Tuyết, tuy tầm nhìn của hắn có thể xuyên qua vách tường, nhìn thấy hoàn cảnh ở tầng sâu trong Khư giới, nhưng thị lực lại có cực hạn.

Và hiển nhiên là tầm nhìn cực hạn của Hắc Tuyết vượt xa hắn.

"Vừa rồi có một tên không có ý tốt đến đây." Hắc Tuyết khẽ nhíu mày.

Cô có thể cảm nhận được vài phần áp lực và uy hiếp từ trên người bóng dáng kia, thậm chí cô còn chuẩn bị sẵn tâm lý để lộ ra bản thể của mình, rồi tiến vào trạng thái chiến đấu bất cứ lúc nào.

Nhưng có vẻ như đối phương kiêng kị điều gì đó, nên không đi tới.

"Hả?"

Hứa Thâm thầm run rẩy trong lòng, tồn tại có thể làm Hắc Tuyết để ý tới, chắc chắn là cấp A.

"Là khư sao?"

"Là người."

Quân vương... Sắc mặt Hứa Thâm khẽ biến: "Là cô gái từng bắt nạt em lúc trước sao?"

"Không phải, là một người đàn ông."

Đàn ông... Là Dạ Thử Vương sao? Hứa Thâm lập tức phản ứng lại, trong lòng phát lạnh.

Nghĩa là hắn thâu tóm hai khu vào tay, cho nên Dạ Thử Vương tự mình đến bái phỏng?

Rồi bởi vì gã nhìn thấy Hắc Tuyết, cho nên biết khó mà lui sao?

Ngay tại thời khắc này, trong lòng Hứa Thâm lập tức cảm nhận được một tia gấp gáp, xem ra hắn phải nhanh chóng đưa mẹ con Linh Lục tới đây, mới có được một chút cảm giác an toàn.

Hắn không chút chần chừ, lập tức gọi tới bộ phận chọn mua trong cục, để bọn họ đi liên lạc với nhà xưởng tại nội thành bên kia, hắn muốn đích thân qua đó một chuyến.

Chọn mua được đặt trước vào ba ngày sau.

Trong khoảng thời gian này, tuy Hứa Thâm vẫn một mực tọa trấn bên trong cục Khư Bí, nhưng thông qua đám người Trần Hàn dọn dẹp, hiện giờ cả khu Hắc Quang đã bị hắn nắm giữ trong lòng bàn tay.

Những phú hào kia đều bị bạo lực cưỡng ép phải phục tùng.

Loại người không có tiền tài, không có lực lượng như bọn họ, chỉ tương đương với những con sơn dương đang đợi làm thịt, hoặc là một túi tiền lớn có thể tự mình bành trướng lên trong mắt người có quyền thế mà thôi.

Và hiện giờ, Hứa Thâm đã trở thành đại nhân vật phía sau màn, đứng đằng sau thương hội Lan Đức nơi mà nhóm phú hào kia tập hợp, và nắm giữ toàn bộ mạch máu kinh tế của cả khu Hắc Quang này, kể cả tiền tài trong cục Thuế Kim cũng phải xem sắc mặt Hứa Thâm mà dâng lễ.

Từ đây, bất cứ một đồng Lô Tạp tệ nào lưu thông tại khu Hắc Quang, đều mang họ Hứa.

Với tài phú, quyền thế trong tay, Hứa Thâm đã là Hắc Dạ chi vương (ông vua đêm tối) của khu Hắc Quang.

Loại quyền lực điều khiển cả đại khu này, vượt qua bất cứ thế lực nào ở đại khu khác, trong khi đó, thứ quyền lực này cũng đang dần dần thẩm thấu đến khu Vô Miên.

Chờ sau khi khu Hắc Quang bị chỉnh hợp lại, mục tiêu tiếp theo chính là quét sạch khu Vô Miên.

Đám người Trần Hàn từng có kinh nghiệm xử lý khu Hắc Quang, một khi chuyển qua hành động ở khu Vô Miên, lại có người quen thuộc địa phương là Trần Thanh Vân phối hợp, khẳng định là xe nhẹ chạy đường quen, làm gì cũng nhẹ nhàng, đơn giản.

Đó là chưa kể tới Nguyệt Linh, cô ấy vẫn còn ở lại cục Khư Bí bên kia, mở đường, chắc chắn bọn họ sẽ tiến triển càng thêm thuận lợi.

Lúc trước Dạ Thử Vương từng đến đây, khiến cho ba ngày tiếp theo, Hứa Thâm làm việc gì cũng vô cùng cẩn thận, dù sao trong đoạn thời gian này, Nghĩ Hậu cũng không có mặt tại thành Bạch Nghĩ, một khi Dạ Thử Vương tập kích, khẳng định là không có ai ngăn cản nổi.

Hắn cũng chỉ có thể dựa vào Hắc Tuyết kéo dài một chút thời gian thôi.

Cũng may, Dạ Thử Vương chỉ đi tới quan sát một chút, rồi nhanh chóng rời đi, không có phát động tập kích, Hứa Thâm cũng không đoán ra nguyên nhân là gì.

Hẳn là lúc ấy, Mai Phù không có hiện thân... Nếu không biểu hiện của Hắc Tuyết còn khẩn trương hơn nữa.

Ba ngày vừa đến, Hứa Thâm liền đi theo đội ngũ chọn mua qua nội thành.

Để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, Hứa Thâm cũng mang theo Hắc Tuyết bên người.

Tuy lúc trước Hắc Tuyết từng không khống chế được bản thân, ăn uống quá độ, nhưng về sau khi hắn dùng tên giáo úy thuộc hạ của Dạ Thử Vương tới dạy dỗ cô ấy, bắt Hắc Tuyết chịu đói mấy ngày, vậy mà cô ấy thực sự nhịn được không ăn cơm.

Đương nhiên, tới cuối cùng Hứa Thâm vẫn khen thưởng cho Hắc Tuyết.

Chiếc xe chạy vào nội thành, một đường xuyên thẳng qua khu Vụ Đô và khu Mẫu Hoàng.

Có thể nhận thấy rất rõ ràng, khu Vụ Đô kia cũng rơi vào bạo loạn, trên con đường có thể tùy ý trông thấy quân đội đang dọn dẹp.

Một nhóm quân đồn trú mặc quân trang đều là giai đoạn đầu, cầm chắc súng ống trong tay, đang nhanh nhẹn xuyên qua từng dãy cao ốc.

Còn có một vài người xếp thành hàng, canh gác trấn thủ ở biên cảnh.

Những người này nhìn thấy Lâu Hải Âm đi đằng trước dẫn đường, nhưng không gây khó dễ cho bọn họ, tùy ý để đoàn người đi qua, tựa như quân bộ khu Vụ Đô đã nhận được tin tức từ trước rồi.

Xảy ra tình huống này cũng rất dễ hiểu.

Bởi vì từ trước đó, bọn họ đã đánh tiếng nói chuyện với bộ Thành Phòng bên kia, người ta cũng nhanh chóng phái người tự mình đưa giấy thông hành đến cục Khư Bí. Và lúc này, đoàn người cầm giấy thông hành trong tay, chẳng gặp phải một chút ngăn cản nào, chiếc xe vật tư ung dung tiến tới, một đường thông suốt.

Hứa Thâm cũng cảm nhận được sức mạnh của quyền thế trong tay mình, đúng là xưa đâu bằng nay.

Cùng một chuyện, nếu như hiện giờ hắn có thể giải quyết nhanh gọn chỉ trong một câu nói, thì ngày xưa, đó lại là chuyện khó như lên trời.

Bình Luận (0)
Comment