Đầu hè, năm 2051.
"Mặt trời cũng viếng thăm những nơi dơ bẩn, nhưng không bởi vậy mà bị chúng làm ô uế."
"Ta không đành lòng nhìn thấy quang minh bị người ta chôn vùi."
"Ánh sáng đi đến thế giới, chiếu sáng vạn vật chung quanh, nhưng hành vi của bản thân con người trên nhân thế lại là ác liệt, không yêu thương quang minh ngược lại tôn sùng hắc ám."
"Cùng với nguyền rủa hắc ám, không bằng thắp lên một ngọn đèn cầy."
"Chiếu rọi trong bóng tối, nhưng hắc ám lại không thừa nhận ánh sáng."
Từng chuỗi âm thanh cầu nguyện trầm thấp mà bay bổng lan truyền khắp nơi bên trong giáo đường nguy nga trang nghiêm, như ngàn vạn dòng nước lũ hội tụ, khiến cho những người quá bộ bước trên con đường bên ngoài giáo đường đều dừng chân, cúi đầu lặng im tụng niệm.
Vốn dĩ không phải tất cả những người đi đường đều tìm được tín ngưỡng của mình, nhưng bất cứ ai cũng vậy, khi đi ngang qua khu Hắc Quang, nghe được lời cầu nguyện của giáo hội Quang Minh, lại lựa chọn bỏ qua sự tồn tại của nó, đều bị coi là khinh nhờn với Thần Thái Dương.
Mà khinh nhờn nhất định phải bị trừng phạt.
Vào thời khắc này, ngay cả mấy con chó đang sủa gâu gâu trên đường, cũng cúi thấp đầu xuống, dùng móng vuốt lắc lắc hòn đá trên chân trước, tựa như dưới những lời cầu nguyện, hình dạng của hòn đá cũng trở nên thú vị hẳn lên.
Đây vốn không phải là miêu tả khoa trương --
Bởi vì tại thời khắc này, toàn bộ những con chó dám há miệng sủa một tiếng, đều bị giết sạch cả rồi.
Khi cầu nguyện Thần minh, toàn bộ con đường xung quanh đều rơi vào yên tĩnh, chỉ còn duy nhất một âm thanh không ngừng ngân nga bay bổng, xuyên thấu sương mù...
Trong không khí tĩnh lặng này, bỗng nhiên có hai tiếng bước chân “sa sa” đi từ nơi xa đến, thứ âm thanh này có vẻ khá chói tai.
"Đây là thế lực lớn nhất khu Hắc Quang? Cũng là cung điện mà đội trưởng đội thân vệ nọ xây dựng nên?"
Một người trong đó ngẩng đầu, nhìn thấy dáng vẻ của những người khác trên đường, trong lòng có chút kinh ngạc, rồi ngay lập tức, gã lại hướng ánh mắt nhìn về phía giáo đường với tạo hình bén nhọn, cao chót vót đứng sững sừng đằng kia, trong lòng cảm thấy nóc nhà màu đen bên ngoài giáo đường này có vài phần dữ tợn.
"Đây là giáo đường, không phải cung điện." Vị trung niên bên cạnh sửa lại cho đúng nói.
"Là giáo đường của ngu giả, là tẩm cung của trí giả." Lão giả kia cười nói, trong đôi mắt lóe lên một tia cơ trí nhìn thấu thế sự, rồi chậm rãi nói: "Tiểu thư Phân Ny để cho chúng ta đến nơi này thẩm tra tình huống của hắn, xem ra bên trên hoài nghi cũng không sai."
Trung niên bên cạnh nhẹ gật đầu, nhưng lại từ chối cho ý kiến: "Nghe nói ban đầu tòa giáo đường này thuộc về giáo hội Hắc Quang, tương xứng hòa hợp với khu Hắc Quang. Điện hạ cũng biết giáo hội này, nhưng cân nhắc đến Thần Chích và tín ngưỡng mà giáo đường này tuyên dương, có thể giữ gìn sự an bình cho thành Để, cũng như thao túng tư tưởng của những kẻ có tiền và tiểu tư sản, bởi vậy mới dung túng cho nó."
"Nhưng hiện tại, dường như dã tâm của vị đội trưởng đội thân vệ này đã lớn đến quá đáng rồi."
"A, Thần Thái Dương, cậu đã nghe qua cái tên này chưa? Tôi chỉ nghe nói tới ba vị chủ thần là Nguyệt Chủ, Nữ Thần Hắc Dạ, Thần Khư Vụ thôi, nhưng chưa bao giờ nghe nói tới Thần Thái Dương gì gì đó kia." Lão giả khẽ cười nói.
Trong lời nói lộ ra vài phần châm biếm và miệt thị.
Kỳ thực, trong quãng đời dài đằng đẵng của lão, không phải lão chưa từng chứng kiến tình huống những kẻ có ý đồ từ trống rỗng bịa đặt nên một vị Thần Chích,
Nhưng toàn bộ bọn họ đều không có kết cục gì hay.
Đúng là các loại tôn giáo đều mọc lên như nấm, bọn họ sáng tạo ra cái gì mà Nữ Thần Trí Tuệ, Nữ Thần Hi Vọng, Thần Tình Yêu, Chiến Thần… vân vân, nhưng tới cuối cùng tất cả chúng đều mai một.
Phải biết rằng, hệ thống tôn giáo của thành Để đều được thành lập dựa trên tại hệ thống tôn giáo nội thành.
Nói đâu xa, Nữ Thần Hắc Dạ, vị Thần mà ban đầu giáo hội Hắc Quang thờ phụng cũng được cấy ghép từ giáo hội Nguyệt Quang trong nội thành tới đây. Nói chính xác hơn, những người ở nơi này chỉ hơi chút sửa sang lại giáo điển của giáo hội Nguyệt Quang, sau đó mượn dùng nó để truyền giáo. Loại hành động này coi như đang gián tiếp thay giáo hội Nguyệt Quang tuyên dương tín ngưỡng.
Bởi vậy mới không lọt vào đả kích từ phía nội thành.
Tuy những thế lực lớn trong nội thành cũng không quá quan tâm và để ý tới thành Để, nhưng một khi tin tức có người ở thành Để mạo phạm đến bọn họ bị lan truyền ra ngoài, khẳng định đối phương sẽ phái gánh chịu một đòn đả kích lôi đình!
Suy cho cùng, từ xưa tới nay, tôn giáo và tín ngưỡng vẫn luôn bị nội thành nắm giữ chặt chẽ. Dù ở tại nội thành, hàng năm, thế lực của mấy đại tông giáo cũng liên tục tranh đấu với nhau, thậm chí bọn họ còn lấy Thần linh đang được đối phương thờ phụng ra xung đột, cuối cùng vẫn không phân thắng bại.
Nói đến đây là đủ để hiểu rồi, những thế lực còn lại muốn nhúng chàm tôn giáo, chính là hành vi muốn chết.
"Thần Thái Dương, mặt trời chiếu rọi đêm tối, đây là muốn đối nghịch cùng Nữ Thần Hắc Dạ sao?" Vị trung niên bên cạnh có chút hứng thú, nói: "Kỳ quái thực, vốn dĩ những tín đồ ở nơi này đều thờ phụng Nữ Thần Hắc Dạ, vì sao đột nhiên lại chuyển biến, còn thờ phụng một vị Thần Chích với tín ngưỡng trái ngược hoàn toàn với tín ngưỡng ban đầu của mình, lại là Thần Chích chưa từng nghe nói tới?"
"Có lẽ bọn họ đã đánh tráo khái niệm. Ví dụ như bạn đời của Nữ Thần Hắc Dạ, là Thần Thái Dương, hoặc là bên trong đêm tối vĩnh hằng do Nữ Thần Hắc Dạ chế tạo nên, có một pho tượng Thần Thái Dương, quản lý vầng mặt trời trên đỉnh đầu chúng ta... A, tôi đã nghe quá nhiều những loại lý do này rồi. Theo tình huống bình thường, bất cứ tín ngưỡng gì đều không phải từ trống rỗng mà bịa đặt nên, và lúc ban đầu khi nó sinh ra, đều dựa vào... Dàn dựng!" Lão giả bày ra vẻ mặt người từng trải nói.
"Dàn dựng?"
"Đương nhiên, rất khó để bịa đặt nên một loại tín ngưỡng từ con số không, chỉ có dàn dựng nên nó từ một loại tín ngưỡng khác, và từ bên trong chậm rãi bóc tách ra ngoài mà thôi."
Đến đây, trong đôi mắt lão giả lóe lên một tia sáng, lại mở miệng nói: "Nhưng mặc kệ như thế nào, nó cũng là một công trình cực kỳ to lớn, vô cùng hao phí đầu óc, chỉ những kẻ có dã tâm đủ lớn, mới đủ nhàn rỗi để làm nên loại chuyện này."