Sau khi bị máu loãng quấn quanh, thân thể vốn đang không ngừng bành trướng của người đầu trâu lập tức co rút lại, khôi phục hình dạng ban đầu.
Nó cúi đầu, sợ hãi nhìn con nhóc trước mắt.
Chuyện gì vậy?
Lực lượng của ta lại bị hạn chế?
Sưu!
Rất đột ngột, vũng máu loãng vốn lặng im trên mặt đất chợt ập tới, cùng lúc đó, vô số tóc đen cũng quấn quanh đến.
Trong phút chốc, toàn thân người đầu trâu đã bị trói buộc thành một cái bánh chưng, bị máu loãng và tóc đen bao vây chặt chẽ, không thể nhúc nhích được.
Hốc mắt người đầu trâu chợt đỏ lên, cả người lóe lên quang mang màu u lam, bỗng nhiên nó bạo phát năng lực, nói chính xác hơn là há mồm rống giận một tiếng.
Ngay tại khoảnh khắc nó phát ra tiếng rống giận dữ kia, toàn bộ quang mang màu u lam trên người bỗng nhiên lại biến mất.
“Ông” một tiếng.
Hứa Thâm có cảm giác một luồng lực lượng chấn động nào đó vừa đánh sâu vào đầu mình, thế giới trước mắt xuất hiện một mảnh màu trắng trống rỗng, những âm thanh gây ù tai liên tục vang lên.
Vào giờ khắc này, ngay cả ý thức của hắn cũng có chút hoảng hốt.
Mãi cho đến khi khoảng trống nọ bị thay thế vị trí, một căn nhà trôi bồng bềnh trong bóng đêm hiện ra sừng sững trước mặt hắn...
"Con trai, nhanh che lỗ tai lại." Ma ma lộ nửa thân thể ra ngoài cửa phòng, vội vàng nói.
Hứa Thâm nhanh chóng che lỗ tai.
Cùng lúc ấy, ở thế giới bên ngoài, thân thể Hứa Thâm lại không che đi hai tai, chỉ nhắm chặt hai mắt lại.
Rống!
Người đầu trâu lại phát ra một tiếng rít gào, công kích bén nhọn như đao phủ cấp tốc xỏ xuyên đến.
Không như thân thể to lớn khôi ngô của người đầu trâu, năng lực và đòn công kích chân chính của nó lại không đến từ lực lượng thân thể, mà là công kích linh hồn!
Đây chính là năng lực của nó, linh hồn tái sinh!
Cũng là nguyên nhân khiến cho nó chỉ bị người ta trấn áp, mà không bị giết đi.
Bởi vì không thể giết chết!
Linh hồn có thể vô hạn tái sinh!
Cũng vì đặc tính này, nó có thể tiêu xài lực lượng linh hồn mà không cần kiêng nể bất cứ điều gì hết, thậm chí còn chất chồng lên hình thành lực lượng trùng kích linh hồn vô cùng khủng bố.
Trong công kích của nó cũng sẽ mang theo lực lượng linh hồn, và kể cả chiến giáp cũng không thể ngăn cản được.
Nguyên nhân khiến cho người đầu trâu đối mặt với ba con khư cùng cấp bậc, vẫn có gan ra tay, chính vì bản thân nó đã vô địch tới biến thái rồi.
Nhưng lúc này, lực lượng của nó lại mất đi hiệu lực.
Nói chính xác hơn, là lực lượng chất chồng hình thành nên sau khi linh hồn tự bạo đã mất đi hiệu lực.
Dưới năng lực tinh lọc của Linh Lục, lực lượng chất chồng bị hủy diệt, làm cho ưu thế lớn nhất của nó không còn sót lại chút gì.
Nếu linh hồn tự bạo không thể chất chồng, lực lượng của nó sẽ trực tiếp suy yếu đến trình độ khư cấp A bình thường.
Dựa theo lý luận, sau khi người đầu trâu tự bạo và chất chồng linh hồn của bản thân vô hạn, uy lực sinh ra đủ để phá huỷ cả thế giới, cũng như xóa bỏ hết thảy mọi sinh mệnh có linh hồn.
Nhưng trong hiện thực, bởi vì thân thể ngăn cản, làm cho số lần người đầu trâu có thể tự bạo và chất chồng linh hồn của mình trở nên hữu hạn, và cực hạn trước mắt của nó là năm lần.
Khi nó bùng nổ chất chồng năm lần sẽ tạo thành lực đánh sâu vào linh hồn đủ mạnh để làm đồng loại của nó bị thương nặng, thậm chí là trực tiếp giết chết!
Mấu chốt nhất chính là, công kích của nó không đếm xỉa tới số lượng! Là loại công kích phạm vi lớn!
"Đây là năng lực của mày?"
Hải Tước và Hắc Tuyết vừa nghe thấy tiếng rít gào của người đầu trâu, thân thể thoáng biến hóa, cảm thấy hơi khó chịu, nhưng vẫn nằm trong phạm vi có thể thừa nhận được.
Lúc này, người đầu trâu đã kíp nổ linh hồn trùng kích, cũng chính là một lần tự bạo gấp đôi lực lượng của bản thân, chỉ vẻn vẹn như vậy lại có thể làm cho Hắc Tuyết và Hải Tước khó chịu, tựa như vùng bụng vừa trúng một quyền, muốn nôn mửa, nhưng còn cách một chút mới đến mức trọng thương.
"Khốn nạn!" Người đầu trâu rống giận, nhìn thấy Linh Lục đang đứng ngay trước chân mình, đều do con nhóc này giở trò quỷ! Nó cũng bất chấp nói chuyện thêm nữa, vội vàng liên tiếp phóng thích năng lực của mình.
Nếu không thể chất chồng, vậy lần lượt trùng kích tốc độ cao.
"Ngưng lại!" Hải Tước nhẹ giọng nói.
Trong phút chốc, thân thể người đầu trâu bỗng trở nên cứng đờ.
Bởi vì ngay tại khoảnh khắc tiếng nói cất lên, huyết dịch toàn thân nó đã đọng lại.
Nói chính xác hơn, toàn bộ tổ chức trong cơ thể, bất cứ nơi nào có tồn tại những mạch máu dù là mỏng manh nhất, cũng như những nơi có máu tươi lưu chuyển, kéo dài qua, đều đọng lại như bị đóng băng.
Cái miệng há to của người đầu trâu cũng không thể khép lại, nó hướng ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Hải Tước, rồi bỗng nhiên, từ trên người xuất hiện một bóng dáng hư ảo, trực tiếp lao về phía Hải Tước.
Bỏ qua thân thể, trực tiếp dùng linh hồn vật lộn với nhau.
Trên người Hải Tước xuất hiện từng mảnh ánh sáng màu xanh da trời bí ẩn, những mảng lấp lánh này kéo dài xuống mép tà váy màu máu của bà, sau đó, ngay khi linh hồn tối đen như sương mù của người đầu trâu vọt về phía trước, bỗng nhiên bên dưới lộ ra một cây liêm đao (lưỡi hái) huyết sắc.
Cây liêm đao dài hơn mười mét này đột ngột mọc lên từ bên trong ao máu dưới mặt đất, trực tiếp chém thẳng xuống.
Người đầu trâu không hề trốn tránh, chỉ gào lên một tiếng, lập tức đánh tới.
“Phốc” một tiếng, cây huyết liêm được bao trùm bởi mảng sáng màu xanh da trời, trực tiếp chẻ nhỏ linh hồn, một phân thành hai.
Nhưng ngay tại khoảnh khắc linh hồn bị chia đôi nọ, xẹt qua liêm đao, nó đã khép lại rất nhanh, rồi tiếp tục giết về phía Hải Tước.
Trong ao máu chợt bắn lên từng cây gai nhọn, xuyên thấu linh hồn người đầu trâu. Những cây gai máu vừa đâm lên nọ cũng được bao trùm bởi mảng sáng màu xanh da trời, đây là lực lượng linh hồn bám vào thân thể, có thể tạo thành đả kích cho linh thể.
Từng cây gai nhọn thô to mà chắc khỏe giống như con nhím biển, đóng đinh người đầu trâu vào trong ao máu, không thể nhúc nhích được.
"Ách nha! !" Người đầu trâu lại phát ra một tiếng rít gào, mảnh sương mù màu đen quay cuồng trong hốc mắt càng thêm đỏ đậm, thân thể chợt bành trướng, sau đó nổ tung ra.