Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 765 - Chương 765. Vết Sẹo!

Chương 765. Vết Sẹo! Chương 765. Vết Sẹo!

Sắc mặt cô gái kia lập tức biến đổi, rồi không chút do dự đã xoay người muốn trốn.

Đáng tiếc những sợi tơ đen nọ kéo dài ra rất nhanh, đã cuốn thân thể cô ta lên, rồi trực tiếp vặn thành vài đoạn.

Trong nháy mắt, tất cả những người có ý đồ chạy trốn đều bị xóa sổ.

Vốn dĩ có 12 người, hiện giờ chỉ còn lại ba.

Lão giả đang ngồi trong góc phòng, Hàn Hổ, cùng với một cô gái ăn mặc theo phong cách phu nhân thành thục.

Cô gái phu nhân nọ ăn mặc khá mát mẻ, đi tất chân và mặc một chiếc váy cúp ngực có chất liệu voan mỏng, lúc này sắc mặt đã trở nên trắng bệch, tựa như bị dọa cho ngốc rồi.

"Nói một chút đi." Hứa Thâm nói với Hàn Hổ.

Thân thể Hàn Hổ run lên nhè nhẹ, nếu không phải gã biết Hứa Thâm thời thời khắc khắc đều tập trung mục tiêu lên người mình, ngay cả gã cũng lựa chọn chạy trốn.

"Tôi, tôi không biết tình..." Hàn Hổ run rẩy nói.

"Một lần." Hứa Thâm móc móc lỗ tai, nói: "Anh đã mất đi một lần cơ hội, còn có hai lần."

Sắc mặt Hàn Hổ lập tức trở nên khó coi như gan lợn, gã do dự một lát, mới nói: "Khu số 6 bên kia có thể kíp nổ đả thông bất cư lúc nào, để khư ngoài tường tiến vào bên trong, bên kia đã sửa thành công thông đạo, để những con khư tiến vào sẽ lần theo con mồi ven đường, từ từ thâm nhập vào bên trong khu Mẫu Hoàng..."

"Thông đạo, mồi ..."

Không cần hỏi cũng biết, những con mồi này là thứ gì.

Hứa Thâm khẽ nheo mắt, Dạ Thử Vương này thực sự muốn mượn ngoại lực, thậm chí còn vì vậy mà không tiếc phá tường.

"Viện trợ từ bên ngoài của Dạ Thử Vương cũng chỉ có thứ này thôi sao? Hắn có cấu kết cùng quân vương khác hay không?" Hứa Thâm hỏi.

Hàn Hổ gần như sắp khóc đến nơi, lúc này thân hình khôi ngô đang ưỡn ngực co lưng giống như một con gấu chó, run rẩy bẩy nói: "Tôi thật sự không biết chuyện này."

"Hai lần."

Hàn Hổ “Bùm” một tiếng, nhưng lại thực sự quỳ xuống trước mặt Hứa Thâm: "Tôi nguyện ý đi theo ngài, ngài bảo tôi làm cái gì cũng được, nhưng tôi thật sự không biết những chuyện này, tôi hướng về Nguyệt Chủ thề..."

"Vậy anh còn biết cái gì nữa?" Hứa Thâm hỏi.

Hàn Hổ vội vàng nói: "Tôi biết trạm tình báo ở khu Dạ Oanh, còn có trạm tình báo những khu bên ngoài nữa. Mặt khác, khu Mẫu Hoàng bên kia có người của chúng tôi, tuy tôi không biết thân phận cụ thể của đối phương, nhưng lại biết ám hiệu kết nối thân phận."

Hứa Thâm khẽ lắc đầu: "Đều là thứ vô dụng, chỉ có mấy trạm tình báo đã muốn cứu trở về cái mạng của mình, anh nghĩ đơn giản quá.”

Sắc mặt Hàn Hổ chuyển thành trắng bệch, nói: "Tôi, tôi biết gần đây Dạ Thử Vương đã rời khỏi thành, không có mặt ở nơi này."

"Hả?" Lại có tin tức quan trọng như thế? Hứa Thâm lập tức hỏi: "Hắn đi đâu?"

"Nghe nói ngài muốn ra ngoài tường, có khả năng muốn đi dẫn khư." Hàn Hổ nói.

Ánh mắt Hứa Thâm khẽ động, cân nhắc một chút mới nói: "Vậy anh biết hắn xây dựng hang ổ ở nơi nào hay không? Tập trung được bao nhiêu quân rồi?"

"Chuyện này tôi cũng biết." Góc chỗ lão giả vội vàng nói.

Hàn Hổ lập tức điên tiết trừng mắt nhìn lão giả kia một cái, rồi vội vàng nói với Hứa Thâm: "Tôi biết, để tôi mang ngài đi."

"Được." Hứa Thâm chuẩn bị mang theo bọn họ đi thăm dò sào huyệt của Dạ Thử Vương một phen.

Đúng lúc này, đột nhiên hắn cảm nhận được một chút đau đớn truyền tới từ trên cánh tay, cúi đầu quan sát mới phát hiện trên cổ tay vừa nứt ra một vết sẹo.

Loại tình huống bất ngờ này thực sự khiến Hứa Thâm kinh hãi, hắn vội vàng cảnh giác xem xét chung quanh, lại nhìn thấy cả lão giả cùng cô gái ăn mặc như phu nhân kia vẫn đang thành thành thật thật đứng nguyên tại chỗ, thậm chí trên người còn không xuất hiện dấu hiệu phát tán khư lực.

Hiển nhiên đòn tập kích ấy không đến từ phía bọn họ.

Là một loại nguyền rủa đánh tới từ góc bí mật nào khác ư?

Sắc mặt Hứa Thâm trở nên ngưng trọng, năng lực lấy nhỏ đổi lớn lập tức bao phủ quanh người. Nhưng vết sẹo trên cổ tay không hề bị năng lực ấy áp chế làm thu nhỏ lại, chỉ một chút đau đớn khi miệng vết thương bị nứt ra lúc nãy đã biến mất đi thôi.

Lúc này, Hứa Thâm mới quan sát trên cổ tay mình vừa xuất hiện máu tươi, là Hải Tước đang hỗ trợ chữa trị.

Nhưng sau khi máu tươi phủ kín miệng vết thương, giọng nói hơi lộ ra một chút kinh ngạc của Hải Tước chợt vang lên: "Không thể chữa trị, dường như công kích nọ không trực tiếp tác dụng lên thân thể cậu, mà là một loại nguyền rủa nào đó, hoặc là công kích đặc biệt khác."

Sắc mặt Hứa Thâm khẽ biến, Hải Tước cũng không thể trị liệu?

Hắn lập tức nhìn chăm chú vết sẹo trên cổ tay, hàng chân mày khẽ nhăn lại.

Nếu bị thương chẳng phải sẽ đổ máu ư? Vì sao lại trở thành vết sẹo?

Giống như vết thương này đã đến giai đoạn đóng vảy, nhưng rõ ràng từ khi hắn bị thương đến lúc vết sẹo xuất hiện, vốn không có một chút máu nào chảy ra mà?

Trên thế giới này có quá nhiều loại năng lực kỳ quái, khiến cho Hứa Thâm không dám có một chút sơ suất nào, ánh mắt hắn lộ ra hàn mang, lập tức dặn dò Hắc Tuyết đi xung quanh kiểm tra bốn phía.

Hắc Tuyết lên tiếng đáp ứng, liền tách khỏi thân thể Hứa Thâm, hóa thành một lọn tóc màu đen, như quả cầu bằng lông tung bay đến tầng sâu trong Khư giới.

Quá trình này được ghi lại trọn vẹn trong mắt đám người Hàn Hổ, làm cho sắc mặt bọn họ trở nên tái nhợt, không dám có bất cứ hành động nào.

Một lát sau, Hắc Tuyết quay về, lại dung nhập vào trong bả vai Hứa Thâm, lắc đầu nói: "Không tìm thấy địch nhân, phụ cận cũng không có hình thái thứ hai nào khác. Theo em, đây là công kích siêu viễn trình, thậm chí là tập kích thông qua một loại môi giới đặc thù nào đó tạo thành."

"Mấy người có thể cảm nhận được dấu vết công kích không?" Hứa Thâm dò hỏi.

Hắc Tuyết lắc đầu, tỏ vẻ không thể.

Người đầu trâu đang ở trong cơ thể Hứa Thâm, cũng phát ra âm thanh, tỏ vẻ bản thân gã không thể.

Linh Lục và Hải Tước cũng không có manh mối. Linh Lục thử ra tay, muốn dùng năng lực tinh lọc của mình xóa bỏ vết thương trên cổ tay Hứa Thâm, nhưng ngoài ý muốn chính là, ngay cả năng lực của Linh Lục cũng không thể chữa trị vết sẹo trên cánh tay Hứa Thâm.

Hứa Thâm có chút kinh ngạc, cả Linh Lục lẫn Hải Tước, đều không thể làm gì được một vết sẹo nho nhỏ này ư?

Bình Luận (0)
Comment