Thứ này thực sự là một đòn tập kích đến từ hình thái thứ hai sao?
Nhưng nếu là quân vương... thì rõ ràng hắn vừa xuất hiện tại khu Dạ Oanh, Dạ Thử Vương đã phát hiện ra hắn rồi sao?
Phải biết rằng lúc trước, Dạ Thử Vương kia từng ở trong bóng đêm lén lút dòm ngó hắn, hẳn là đối phương phải hiểu biết tình huống của hắn, nhưng lại phái tới một đám hình thái thứ hai như mấy người Hàn Hổ tới bao vây tiêu diệt sao?
Nghĩ thế nào cũng thấy loại bố trí này rất giống một phép thử.
Nhưng rốt cuộc sự thật là gì?
Đối phương đang thử hắn, hay là cố ý khiến cho hắn hiển lộ hành tung...?
Hiểu theo một hướng khác, chẳng lẽ thứ môi giới để tập kích hắn vừa rồi, nằm trên chính những người đang có mặt tại đây?
Ánh mắt Hứa Thâm hơi chớp động, hắn lập tức liếc nhìn đám thi thể xung quanh một cái, nhưng rõ ràng từ nãy tới giờ hắn không hề động tay giết chết bọn họ mà?
Người ra tay chính là Hắc Tuyết và Hải Tước, nếu đối phương có thể thông qua thân thể của những người này làm môi giới tiến hành bắn ngược thương tổn, cũng phải bắn ngược cho hai người Hắc Tuyết mới đúng chứ?
"Đi, chúng ta rời khỏi nơi này trước đã."
Hứa Thâm suy tư một hồi vẫn không tìm được nguyên nhân, mà ngay cả mấy người Hải Tước cũng không hiểu rõ phương thức công kích bí ẩn nọ.
Hiển nhiên nơi đây rất nguy hiểm.
Nếu… Nếu vết sẹo này tập kích ngay trên cổ của hắn, chẳng phải hiện giờ… rất có thể hắn đã... Đã, đã chết rồi? !
Hứa Thâm vừa nghĩ như vậy, trong lòng lại có chút sợ hãi.
Đã thật lâu rồi loại dự cảm không biết bản thân sẽ tử vong vào lúc nào này, cũng chưa từng xuất hiện trong lòng Hứa Thâm, bởi vậy, ở ngay thời khắc nó xuất hiện trở lại, tâm trạng của hắn trở nên khá tồi tệ.
Ba người Hàn Hổ và lão giả kia không nói chuyện, chỉ có thể mặc cho Hứa Thâm phân phó.
Trước khi rời đi, Hứa Thâm lại để cho Hắc Tuyết lấy đi toàn bộ khư binh trong thi thể của đám hình thái thứ hai kia, còn thi thể của bọn họ lại giao cho Hải Tước hòa tan hấp thu.
Dưới huyết dịch bao trùm, đống thi thể vốn ngổn ngang khắp nơi trong Khư giới, đã không còn lại chút gì nữa, chỉ để lại một đống bộ khôi giáp, còn loại toàn bộ da thịt xương cốt đều vị huyết dịch ăn mòn chuyển hóa thành chất dinh dưỡng rồi.
Sau khi cả nhóm người rời khỏi trang viên Phỉ Thúy, Hứa Thâm liền mang theo ba người kia bước đi trong Khư giới, để cho Hàn Hổ chỉ đường, cả nhóm bắt đầu đi về phía cứ điểm tình báo trong miệng đối phương.
Trên đường, bất cứ lúc nào, Hứa Thâm cũng phân tâm lưu ý tới vết sẹo trên cánh tay. Cũng may mắn, bởi vì theo hắn quan sát thì vết sẹo nọ không có dấu hiệu tiếp tục kéo dài thêm nữa. Điều này làm trong lòng hắn thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng loại tập kích không thể hiểu biết này vẫn một mực tồn tại, khiến cho tâm trạng của hắn luôn rơi vào trạng thái căng thẳng, ai cũng không biết công kích tiếp theo sẽ xuất hiện vào thời điểm nào.
Không bao lâu sau, Hứa Thâm đã cùng ba người Hàn Hổ đi vào một trạm tình báo.
Hứa Thâm bước vào trạm tình báo trước để xác nhận tin tức của Hàn Hổ có chính xác hay không.
Chưa đầy ba phút sau, dưới công kích của bốn người, trạm tình báo trước mắt đã hóa thành phế tích, bên trong có một trảm khư giả hình thái thứ hai đã bị bốn người bọn họ đồng loạt bao vây, dễ dàng giết chết.
Trước khi giết chết, bọn họ đã khéo léo hỏi được tình báo từ trong miệng đối phương, qua đó cũng chứng minh được lời nói của Hàn Hổ là thật không phải giả.
Đúng là Dạ Thử Vương đã rời khỏi thành.
Và đây là cơ hội thật tốt để dò xét doanh địa của Dạ Thử Vương.
Hứa Thâm lập tức mang theo đám người Hàn Hổ đi đến địa điểm mà gã từng đề cập tới.
Sào huyệt của Dạ Thử Vương được đặt tại vùng ngoại thành của khu Dạ Oanh, ở tầng sâu trong Khư giới, ngay sát bên mười mấy tiểu khu cư dân, đất đai ở nơi này đều bị đào thành nhiều hang động, không gian đều dành cho những thế lực Dạ Thử Vương đã tập kết được đóng quân bên trong.
Bọn họ sinh hoạt tại tầng thứ hai trong Khư giới, ngẫu nhiên cũng xuyên qua hiện thực, nhưng đa phần đều tu luyện, huấn luyện ở trong Khư giới.
Dưới sự trợ giúp của Hắc Tuyết, Hứa Thâm trực tiếp tiến vào đến tầng sâu nhất trong Khư giới, đứng ở nơi này có thể dễ dàng nhìn trộm dưới hết thảy mọi biến động bên dưới lòng đất, hết thảy mọi thứ đều hư ảo như bong bóng nước.
Toàn bộ những người ở trong hang động ngầm này đều là quân đồn trú, trảm khư giả.
Dựa vào kết quả thăm dò của Hắc Tuyết, lại cộng thêm lời giới thiệu của Hàn Hổ, bọn họ phát hiện ra ở nơi này có hơn 80 hình thái thứ hai thường trú.
Con số này còn lớn hơn tổng số hình thái thứ hai trong đám quân đồn trú của hai đại khu.
Hứa Thâm có chút giật mình, quả nhiên trong tay một kẻ ôm trong lòng mưu đồ và báo thù nhiều năm như Dạ Thử Vương, sẽ ẩn chứa con bài chưa lật không hề nhỏ.
Nhưng ở nơi này thì vậy, lại không biết ở nơi khác, gã còn ẩn tàng nhóm hình thái thứ hai nào khác nữa hay không?
"Nhiều hình thái thứ hai như vậy, là được nội thành trợ giúp ư?" Hứa Thâm nhìn về phía Hàn Hổ bên người, đương nhiên hắn không quên đối phương họ Hàn.
Mà Hàn gia bọn họ chính là một trong bảy đại gia tộc ở nội thành.
Dường như Hàn Hổ cũng đoán được suy nghĩ của Hứa Thâm, gã vội vàng lắc đầu nói: "Không có, những thế lực lớn trong nội thành đều có điều ước hiệp nghị, không được một mình tham dự vào tranh đấu và chính trị của thành Để, một khi bị phát hiện, sẽ phải chịu mức xử phạt cực kỳ nghiêm trọng."
Gã lại nói: "Tuy tôi họ Hàn, nhưng hoàn toàn không có liên quan gì với Hàn gia ở nội thành. Dù tổ tiên của tôi từng là người Hàn gia, nhưng đã sớm bị đuổi đi rồi, hơn nữa người bị đuổi đi vĩnh viễn cũng không được trở về tộc. Đây là quy củ của bảy đại tộc tại nội thành..."
Hứa Thâm cũng từng nghe nói tới quy củ này.
Dường như nguyên nhân tạo nên nó chính là, hậu nhân nào đó của tộc nhân đã bị đuổi đi khỏi gia tộc được cho phép quay lại. Ssau đó, đối phương leo đến vị trí cực cao, cuối cùng mới để lộ răng nanh, tiến hành báo thù, làm cho cả một đại tộc ngã xuống.
Cũng từ đó, các tộc khác đều bắt đầu kiêng kị chuyện này.