Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 767 - Chương 767. Đời Mà, Có Người Ủng Hộ Quy Tắc, Cũng Sẽ Có Người Phá Hư Quy Tắc!!!

Chương 767. Đời Mà, Có Người Ủng Hộ Quy Tắc, Cũng Sẽ Có Người Phá Hư Quy Tắc!!! Chương 767. Đời Mà, Có Người Ủng Hộ Quy Tắc, Cũng Sẽ Có Người Phá Hư Quy Tắc!!!

"Đại gia tộc là thế, chẳng lẽ những tiểu thế lực khác cũng không dám nhúng tay vào sao?" Hứa Thâm nghĩ đến bang Bạch Trú, sau lưng bọn họ chính là một thế lực tam lưu của nội thành, mà thật hiển nhiên hành vi của bang Bạch Trú ở khu Vô Miên, đã thuộc loại "Tham gia vào chính sự" rồi.

"Tiểu thế lực mà thôi, toàn là ngư mục thốn quang [1], khẳng định không ngăn cản được hấp dẫn." Hàn Hổ nói.

[1] : mắt cá chỉ có thể nhìn được xa một tấc, chỉ cái nhìn thiển cận, nông cạn, không biết nhìn xa trông rộng.

Hứa Thâm gật gật đầu. Hắn dám khẳng định trong số những hình thái thứ hai trước mắt này có tồn tại người đến từ nội thành.

Nếu không chỉ dựa vào lượng người trong thành Để lại có thể điều động bồi dưỡng ra nhiều hình thái thứ hai như vậy... thực sự có chút không thể nào tin nổi.

Dù sao, nơi này cũng là khu vực ngay dưới mí mắt Nghĩ Hậu, những tồn tại như vậy gần như không thể che giấu lâu dài được.

"Cẩn thận!" Đột nhiên Hải Tước truyền đến tiếng nhắc nhở.

Ánh mắt Hứa Thâm thoáng dao động, hắn lập tức nhìn lại, liền trông thấy một trảm khư giả hình thái thứ hai đột nhiên đứng dậy, nhìn thẳng về phía mình.

Cái nhìn của thanh niên hình thái thứ hai kia cực kỳ lạnh lùng, nếu dựa theo vị trí hiện tại của đối phương ở trong Khư giới, thì cái nhìn này đang dán thẳng vào một vách tường bên trong hang động, nhưng Hứa Thâm lại có thể cảm giác được, ánh mắt của đối phương đã xuyên thấu vách tường nham thạch kia, để trực tiếp nhìn thẳng vào người mình.

Người này... Không phải hình thái thứ hai?

Ngay sau đó, đột nhiên bóng dáng của hình thái thứ hai này nhoáng lên một cái, bước đến một góc tối nào đó bên trong hang động, rồi đạp ra một bước, đi tới tầng thứ tư trong Khư giới.

"Mày là ai?" Thanh niên nọ lạnh lùng nhìn Hứa Thâm. Ngay tiếp đó, ánh mắt quét qua một cái, tựa như có chút ấn tượng với Hàn Hổ bên người Hứa Thâm, sắc mặt lập tức âm trầm thêm vài phần: "Địch nhân?"

Hàn Hổ lộ ra vẻ mặt đầy ngạc nhiên nghi ngờ, người này là quân vương?

"Dạ Thử Vương đâu?" Hứa Thâm hỏi.

Thanh niên nhướng mày, nói: "Vì sao mày không cho rằng tao chính là Dạ Thử Vương?"

"Bởi vì tôi đã nhìn thấy hắn rồi."

Thanh niên nheo mắt đánh giá Hứa Thâm: "Nói vậy, mày là kẻ đứng bên phía Nghĩ Hậu kia?"

"Anh là người nội thành?" Hứa Thâm cũng hỏi lại: "Nội thành không được can thiệp vào chính trị và kinh tế của thành Để, chẳng lẽ anh không biết?"

Thanh niên cười nhạo nói: "Chỉ cần làm đủ bí mật, thì ai biết chúng tao có can thiệp hay không?"

Quả nhiên là to gan lớn mật... Hứa Thâm lại không cảm thấy câu trả lời này quá ngoài ý muốn.

Đời mà, có người ủng hộ quy tắc, cũng sẽ có người phá hư quy tắc.

"Xem ra không phải mày đi ngang qua đây, còn mang theo ba tên phản đồ đi tới, là muốn thừa dịp hắn không có mặt bứng hang ổ của hắn, có phải không?" Thanh niên lộ vẻ hứng thú nhìn Hứa Thâm, ánh mắt cũng không ngừng quét về phía bả vai hắn, nơi đó có vài sợi tóc đen bay lơ lửng.

Và gã có thể cảm nhận được, đó là một con khư đang che giấu.

Nhưng chưa hết, dường như ở trong cơ thể Hứa Thâm, còn có vài loại lực lượng đang che giấu khác nữa.

"Không muốn bứng nó đi, chỉ muốn nhìn một chút thôi, dù sao giữa chúng ta cũng có khả năng trở thành minh hữu mà." Hứa Thâm mỉm cười nói.

"Ái chà?" Thanh niên nọ nghe xong, lại càng thêm hứng thú nhìn Hứa Thâm: "Muốn phản bội Nghĩ Hậu? Hay là mày muốn được lợi từ loại chuyện này?"

"Tôi chỉ muốn cuộc sống của bản thân càng thêm tốt đẹp, cho nên cần phải xem mức thù lao mà các anh bên này chịu bỏ ra thế nào." Hứa Thâm nói.

Thanh niên nọ nở nụ cười, nói: "Vậy phải đợi hắn trở về rồi bàn lại, tao không quyết được loại chuyện này, dù sao ta cũng chỉ đến đây để làm khách thôi."

Hứa Thâm mỉm cười nói: "Nói cũng đúng, nhưng không cần biết là bàn với ai, kiểu gì cũng nên gia tăng một chút lợi thế cho chính mình. Anh nói xem có đúng hay không?"

"A?" Thanh niên nọ nheo mắt nói: "Ví dụ như trong tay mày có cái gì?"

"Tôi có anh nha." Hứa Thâm cười nói: "Chỉ cần bắt anh lại, hẳn là có thể gia tăng không ít lợi thế và quyền lên tiếng trong tay tôi rồi, hơn nữa đây còn là cơ hội khó được."

Thanh niên nọ nghe xong, thoáng sửng sốt, rồi chợt nở nụ cười: "Nói rất đúng."

Gã cười nói: "Nếu chờ hắn trở về, chúng ta hai đối một, thì chẳng những mày đã đánh rắn động cỏ, còn có thể rước phiền toái vào thân đó."

"Đúng vậy, cho nên cần phải nhân cơ hội này, nhanh chóng ra tay." Hứa Thâm bày ra vẻ mặt đành chịu thôi, tôi cũng không thể làm khác được.

Đang lúc nói chuyện, đột nhiên những vật thể dạng sợi tơ màu đen trên vai hắn từ từ bay lên trời, như một mảnh sương mù bồng bềnh. Rất nhanh, bóng dáng Hắc Tuyết cũng dần dần hiển lộ ra.

"Khư cấp A, là Nghĩ Hậu dạy mày cách phục tùng nó sao?" Thanh niên nọ lập tức có chút hứng thú nhìn Hắc Tuyết, trên mặt không hề xuất hiện biểu cảm kích động.

Suy cho cùng, trong tranh đấu giữa các quân vương, tuy có nhiều thêm một con khư cấp A sẽ gây nên một chút phiền toái, nhưng cũng không phải đặc biệt khó giải quyết.

Hơn nữa một con khư bị quân vương phục tùng, có thể mạnh đến độ nào chứ?

Càng nghe, trong lòng ba người Hàn Hổ càng trở nên run sợ, hai vị quân vương ở ngoài cười nhưng trong không cười đang nói chuyện với nhau, rốt cuộc cũng đã tới trình độ muốn ra tay rồi.

Mà một khi chiến đấu bùng nổ, ba người bọn họ chính là kẻ chịu tai họa đầu tiên.

Hứa Thâm bày ra vẻ mặt từ chối cho ý kiến để đáp lại lời nói của thanh niên kia, sau khi Hắc Tuyết đang ở trên vai hắn, nhìn thấy ánh mắt của Hứa Thâm, giữa hai người bọn họ cực kỳ ăn ý, cô ấy lập tức hiểu được rồi nhanh chóng ngưng tụ công kích.

Chỉ thấy mái tóc đen hóa thành trường mâu bắt chợt bắn nhanh ra ngoài.

Cùng lúc ấy, bóng dáng thanh niên đối diện lại như một con cá tiêu sái nghiêng người tránh thoát.

Nhưng trong khoảnh khắc trường mâu bị tránh đi, đột nhiên lại phân liệt, sau đó từ bên cạnh kéo dài ra vô số tơ mảnh, tiếp tục đâm thẳng về phía thanh niên nọ.

Phốc!

Thanh niên không tránh né kịp, gương mặt lập tức bị tóc đen đâm trúng, máu tươi đầm đìa.

Nhưng mặc cho nửa bên mặt máu chảy đầm đìa, nửa bên mặt còn nguyên vẹn của gã vẫn mang theo nụ cười nhẹ nhàng như cũ, thậm chí khóe môi cũng duy trì độ cong như ban đầu.

Bình Luận (0)
Comment