Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 788 - Chương 788. Thời Gian Tĩnh Chỉ!!!

Chương 788. Thời Gian Tĩnh Chỉ!!! Chương 788. Thời Gian Tĩnh Chỉ!!!

Hứa Thâm trầm giọng nói: "Bởi vì lúc trước, mục tiêu mà cô ta công kích chính là chúng ta của 2 phút trước, khi đó chúng ta vừa tiến vào nơi này, căn bản không có ý thức phòng ngự, nghĩa là trúng tập kích mà không hề phòng bị. Nhưng sau khi thời gian trôi qua, tới lúc này, cô ta chỉ có thể công kích chúng ta trong khoảng thời gian chênh lệch "2 phút" so với hiện thực, nếu hiện tại chúng ta bắt đầu tiến hành phòng ngự, như vậy mục tiêu bị cô ta công kích chính là chúng ta khi đang phòng ngự."

Hắc Tuyết ngẩn người, cô ấy chỉ có thể miễn cưỡng nghe hiểu được những gì hắn vừa nói.

Nếu nói "Quá khứ" là mặt gương yên tĩnh, như vậy… đương nhiên tấm gương trong trạng thái phòng ngự sẽ cứng hơn nhiều!

"Thì ra là thế!" Hắc Tuyết giật mình. Cô thực sự không nghĩ tới loại năng lực khủng bố tới mức này lại bị Hứa Thâm nhìn thấu chỉ trong khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi một lát, hơn nữa hắn còn tìm ra được biện pháp phá giải!

"Kiên nhẫn chừng hai phút, cố gắng duy trì!" Hứa Thâm nói với Hắc Tuyết, đồng thời cả hắn cũng phóng ra năng lực của chính mình.

Lấy nhỏ đổi lớn!

Cường hóa!

Lĩnh vực sợi khư!

Hình tròn!

Rất nhiều năng lực và thủ đoạn phòng ngự đều được phóng ra ngoài, Hứa Thâm nhanh chóng bày ra tầng tầng phòng hộ thật mạnh xung quanh mình, kể cả khi phải đối mặt với quân vương, hắn vẫn có tin tưởng, sau khi chất chồng thật nhiều những năng lực của bản thân lên nhau, chúng vẫn có thể mang đến một chút hiệu quả.

Kiểu gì cũng tốt hơn là khoanh tay chịu chết.

"Ừm?" Nghĩ Hậu đang giao thủ cùng người đầu trâu, chợt nhìn thấy Hứa Thâm phóng thích sợi khư, cùng với tầng phòng thủ nghiêm mật của Hắc Tuyết, ánh mắt không khỏi khẽ biến.

Lúc này, cô ta căn bản không có thời gian để công kích, nhưng Hứa Thâm cùng con khư kia lại nghiêm mật phòng hộ như thế... Chẳng lẽ bọn họ nhìn thấu cả rồi?

Ngay lập tức, sát ý từ trong đáy mắt cô ta càng thêm đậm đặc, khó trách lại có lời nhắc nhở như vậy, giữ lại kẻ này… thực sự là mối uy hiếp cực lớn!

Tuyệt đối không thể mặc cho hắn sống sót! !

Phanh!

Nghĩ Hậu đột nhiên xuất thương, đâm thẳng về phía hư không, ngay lập tức, trên thân thể người đầu trâu xuất hiện dấu hiệu bị xé rách, trên ngực có thêm một lỗ thủng.

Sau đó, thương ảnh như điện, liên tiếp vài mũi thương nhắm thẳng tới hai sườn.

Người đầu trâu trốn trái tránh phải, nhưng một khắc sau đó, máu tươi lập tức bắn tung tóe từ trên cánh tay gã.

Xảy ra chuyện này là bởi vì, tuy bản thân gã tránh né, nhưng khi chiến đấu, dấu vết mà gã để lại trong "Quá khứ" đã bị xuyên thủng.

Nghĩ Hậu nhanh chóng ném thương, bức lui người đầu trâu, sau đó vọt thẳng tới một vị trí hư không ngay phía trước chân Hứa Thâm, trường thương đâm mạnh tới!

Xem độ cao kia, rõ ràng là vị trí đầu!

Sắc mặt Hứa Thâm khẽ biến, bởi vì vị trí hư không ngay trước chân hắn kia, là vị trí lúc trước của hắn.

Hơn nữa vào lúc đó, hắn cùng Hắc Tuyết còn chưa có ý thức phòng ngự, cũng chưa bị Nghĩ Hậu tập kích.

Nếu ngay giờ phút này, hắn trúng thương, khẳng định sẽ gặp chuyện không may.

"Mau, ngăn cản cô ta lại!" Hứa Thâm vội vàng nói.

Người đầu trâu phát ra một tiếng rống giận, nhìn thấy Nghĩ Hậu vừa vòng quanh mình, không chút do dự đã rít gào, lao thẳng về phía cô ta.

Linh hồn trong cơ thể gã lại bạo liệt, hóa thành lực trùng kích khủng bố, khiến cho tốc độ lao tới trở nên nhanh hơn.

Ngay sau đó, linh hồn mới đã nhanh chóng tái sinh, điều khiển thể xác, bàn tay to vung tới, mắt thấy sẽ tóm được Nghĩ Hậu…

Chỉ cần có thể chặn đứng lần công kích này của cô ta, lại kiên trì thêm 1 phút, toàn bộ dấu vết để lại lúc trước sẽ bị hủy diệt, như vậy khoảng chênh lệch 2 phút ấy sẽ bắt đầu từ lúc Hứa Thâm ở trong trạng thái được phòng ngự xung quanh, kể cả khi hắn tiếp tục bị Nghĩ Hậu tập kích bản thân tại thời điểm 2 phút trong quá khứ, cũng có thêm một tầng phòng ngự bên ngoài, thương tích phải chịu sẽ giảm mạnh.

"Xem em đây!” Đột nhiên một mớ tóc đen của Hắc Tuyết bắn tung lên, ngăn cản công kích của Nghĩ Hậu đang hạ xuống.

Tiền hậu giáp kích, mắt thấy công kích của Nghĩ Hậu sẽ bị ngăn cản, nhưng một khắc sau…

Tĩnh lặng!

Rất đột ngột, cả thế giới chợt chìm trong tĩnh lặng.

Không khí, cơn gió, mái tóc, móng vuốt... Ngay tại một khắc này, hết thảy mọi thứ đều đọng lại.

Tại một khắc cả thời không trở nên yên lặng, Hứa Thâm, Hắc Tuyết, người đầu trâu vẫn duy trì tư thế ban đầu, không hề nhúc nhích.

Sau đó, đột nhiên cây trường thương trong tay Nghĩ Hậu xỏ xuyên ra ngoài, đâm thẳng vào vị trí hư không ngay trước chân Hứa Thâm, nơi đó vừa vặn là vị trí đầu của hắn, từ trên xuống dưới, đâm xuyên qua thân thể! !

Hết thảy những chuyện này chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc chừng 0.1 giây…

Nhưng dưới khoảng cách gần như thế, cộng thêm thân pháp của Nghĩ Hậu, đủ để hoàn thành một búa định âm [1], thấy được hiệu quả.

[1] : giải quyết dứt khoát, một phát ăn ngay.

Khi thời không được giải phong, ánh mắt Nghĩ Hậu thoáng hiện vài phần ngưng trọng, tựa như hành động vừa rồi cũng hao phí không ít lực lượng của cô ta.

"Hả?"

Mà ở trong mắt Hứa Thâm, Hắc Tuyết, người đầu trâu, Nghĩ Hậu trước mắt lại đột nhiên biến mất, chờ tới một khắc sau, cây trường thương của cô ta vẫn đang hạ xuống giữa hư không.

Trong phút chốc, sắc mặt ba người đều thay đổi.

Làm sao có thể? !

Là di động trong nháy mắt sao?

Con ngươi Hứa Thâm co rút lại, lộ ra vẻ kinh hãi. Hắn lập tức nghĩ đến một loại tình huống.

Là thời gian tĩnh chỉ (thời gian tĩnh lặng, ngừng lại)!

Chẳng lẽ vừa rồi Nghĩ Hậu đã hoàn thành thời gian tĩnh chỉ?

Trong ánh mắt hắn lập tức lộ ra nỗi tuyệt vọng, năng lực này rất khó giải, có thể nói là tồn tại vô địch, cũng có thể nói, trước mắt đây chính là năng lực mạnh nhất mà hắn gặp được.

Một khắc sau, đau đớn kịch liệt truyền đến từ trên trán.

Ngay khoảnh khắc đau đớn truyền đến, không đợi Hứa Thâm cẩn thận cảm thụ, cái đầu hắn liền nứt ra từ chính giữa.

Từ giữa đỉnh đầu, đến mi tâm, sau đó là mũi, miệng, phần cổ, lồng ngực...tất cả đều một phân thành hai!

Bị một luồng lực lượng không thể đối kháng cứng rắn xé rách!

Chỉ trong phút chốc tư duy ý thức đều bị kéo đứt!

Tựa như mạch điện đang liên tiếp với nhau, bị cứng rắn chặt đứt.

Một khắc cuối cùng khi ý thức của Hứa Thâm tiêu vong, nhãn cầu truyền lại hình ảnh phản chiếu cuối cùng đến tư duy đại não, là Mai Phù đang lơ lửng phía sau Nghĩ Hậu.

Cô đang lẳng lặng nhìn chăm chú vào hắn...

Sau đó, ý thức hoàn toàn quy về hắc ám.

Bình Luận (0)
Comment