Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 797 - Chương 797. Thế Cục Hỗn Loạn!

Chương 797. Thế Cục Hỗn Loạn! Chương 797. Thế Cục Hỗn Loạn!

Hiển nhiên Lâu Hải Âm không hề nhìn thấy, ngay tại vị trí kho bí bảo mà cô đang đứng, nhưng thuộc tầng thứ tư trong Khư giới, không biết từ khi nào đã xuất hiện một bóng dáng dữ tợn, cả người như một bộ khô lâu thật lớn đang phủ phục tại nơi này.

Bóng dáng kia lặng lẽ quỳ rạp xuống mặt đất, tựa như đang ngửi một cái gì đó, nó có nhìn thoáng qua món điểm tâm nhỏ đang đi lại ở tầng thứ ba trong Khư giới, nhưng mùi hương mỹ vị mà nó vừa phát hiện ra trước mắt càng nồng đậm hơn nhiều.

Tới cuối cùng, nó không lựa chọn hưởng dụng bữa điểm tâm trước bữa tiệc lớn kia, mà nhanh chóng lần theo mùi hương ngon miệng ấy, mải miết bò qua.

Lâu Hải Âm không tìm được bóng dáng Hứa Thâm ở trong kho bí bảo, lập tức chuyển sang dùng dụng cụ truyền tin gọi hắn, nhưng không có hồi âm, chỉ có thể từ bỏ.

Ngày kế.

Lâu Hải Âm và đám người Tiết Môi lần lượt liên hệ với Hứa Thâm, nhưng dụng cụ truyền tin vẫn không kết nối.

Tới lúc này, từ đáy lòng bọn họ đã mơ hồ có chút sầu lo rồi. Dù sao đại chiến cũng sắp tới, nhìn như mọi chuyện còn không thể xác định được, kỳ thực toàn bộ những dòng chảy ngầm đều đang phun trào.

Chẳng lẽ Hứa Thâm đã xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn rồi?

Bên kia.

Dạ Thử Vương từ khu Dạ Oanh đi vào khu Hắc Quang, gã xuyên qua khu vực giáo đình, cục Khư Bí, lại một mực không tìm được bóng dáng Hứa Thâm, trong lòng có chút kinh ngạc.

Lúc trước, gã từng ước định cùng Hứa Thâm, vào ngày hôm nay sẽ tới nghiệm thu hai cái đầu bí vệ, đồng thời cũng chuẩn bị mang Hứa Thâm đi đến địa điểm trong giao dịch trước kia.

Ai biết đâu lại không tìm thấy Hứa Thâm.

Chẳng lẽ hắn đi khu Mẫu Hoàng rồi?

Dạ Thử Vương lập tức tìm được một tên thủ hạ của Hứa Thâm để hỏi, nhưng thủ hạ của hắn cũng không biết Hứa Thâm đã đi đâu.

Hứa Thâm mất liên lạc rồi?

Tin tức này khiến Dạ Thử Vương ý thức được tình huống không đúng.

Gã lập tức tới khu Mẫu Hoàng trước.

Sau khi lặng yên lẻn vào, Dạ Thử Vương lại nhìn thấy khung cảnh gió êm sóng lặng bên trong khu Mẫu Hoàng, gần như nơi này chẳng có chút biến hóa nào cả.

Gã không dám tới gần nơi ở của Nghĩ Hậu trong cung Tuyết, chỉ thông qua thủ hạ của mình tra xét tin tức nhóm bí vệ bên kia, lại biết được gần đây không có bí vệ nào gặp chuyện không may.

Nghĩa là Hứa Thâm không tới săn giết bí vệ.

Dạ Thử Vương có chút nghi hoặc, chẳng lẽ Hứa Thâm đã bán đứng bọn họ, quay người lại tìm nơi nương tựa ở Nghĩ Hậu rồi?

Thời gian lặng yên trôi qua.

Đã là ngày thứ ba sau khi Hứa Thâm biến mất.

Dạ Thử Vương tìm được Tinh Quân, sắc mặt hai người bọn họ đều có chút khó coi. Bởi vì không chỉ một mình Hứa Thâm mất tích, lúc trước, khi bọn họ trở về, đã phát hiện Hạ Thông cũng biến mất luôn rồi.

"Hẳn là hai người bọn họ đã xảy ra chuyện, nếu không làm sao cả hai lại thần bí biến mất, không có lấy một chút tin tức như vậy?”

Ánh mắt Tinh Quân trở nên lạnh lùng, ban đầu là 4V1, hiện giờ lại biến thành 2V1, đó là chưa kể tới con ngựa của Nghĩ Hậu kia, nó cũng có thể coi là nửa quân vương rồi.

"Đều là những kẻ không đáng tin cậy." Dạ Thử Vương vô cùng buồn bực.

Hứa Thâm mất liên lạc cũng coi như xong, nhưng sự mất tích này lại có nghĩa là, rất có thể Hứa Thâm đã bị Nghĩ Hậu giải quyết rồi.

Có lẽ cô ta đã phát hiện ra hắn phản bội, cho nên thu thập hắn trước.

Nhưng một khi đã như vậy thì hơn phân nửa kế hoạch của bọn họ đã bại lộ rồi.

Về phần Hạ Thông, có thể Nghĩ Hậu cũng lén lút xử lý cả đối phương luôn rồi.

Mà tóm gọn cả hai khả năng trên vào cùng một chỗ, chẳng phải chúng cho thấy rằng, toàn bộ những bố cục của gã đều nằm cả trong dự đoán của Nghĩ Hậu???

Thế thì còn đánh như thế nào nữa?

"Lại kéo thêm hai người nữa tới." Tinh Quân nói với Dạ Thử Vương: "Chuyện đã đến nước này, chúng ta chỉ có thể cứng rắn lên, đánh không lại liền rút lui thôi."

Bọn họ đã đối phó với Nghĩ Hậu, thì nhất định phải giết, mà muốn giết cô ta, nhất định phải vận dụng tới bốn vị quân vương mới mang tới một chút bảo đảm, nếu không dù bọn họ có thể đánh bại, cũng có khả năng sẽ làm cô ta chạy thoát.

Mà một vị quân vương đang lẩn trốn, lại đạt tới cấp bậc khó giải quyết vô cùng như Nghĩ Hậu kia, chẳng ai có thể ngủ yên được.

"Chỉ có thể làm như thế mà thôi."

Trong lòng Dạ Thử Vương vô cùng tức giận, bởi vì làm như vậy cũng tương đương với kế hoạch của bọn họ phải lùi lại rồi.

Thời gian trôi qua.

Khu Mẫu Hoàng vẫn im lặng như thường, nhóm thủ vệ vẫn tuần tra hằng ngày, đám người hầu trong cung Tuyết vẫn duy trì trạng thái nhẹ nhõm ung dung, không có gì thay đổi, nhóm nữ hầu sửa sang lại hoa viên, mấy người làm vườn gieo trồng hoa cỏ, mỗi ngày Nghĩ Hậu đều có mặt tại phòng nghị sự xử lý việc vặt mà các khu trình báo lên.

Khu Dạ Oanh cũng im ắng như vậy, trật tự ở nơi này càng tốt hơn xưa, dường như số lượng người lang thang và chó mèo đi lại trên đường cũng ít hơn trước kia rất nhiều.

Nhưng ở các khu khác, lại dần dần xuất hiện các loại tranh đấu, bang phái giao chiến, tập đoàn giành giật, có đôi khi chỉ vì cướp đoạt một mảnh đất, cả đám người cũng lao vào đánh nhau, chỉ khi người của sở Tuần Tra đi đến mới bình ổn được.

Trong đó, nơi hỗn loạn nhất chính là khu Hắc Quang và khu Vô Miên.

Đến lúc này, tin tức Hứa Thâm biến mất đã được lan truyền rộng rãi. Đám đầu lĩnh những khu khác cũng không ngu, bọn họ đã sớm biết được hai khu này đều nằm dưới sự điều khiển của Hứa Thâm, nhưng nghe đồn Hứa Thâm đã mất liên lạc, đã biến mất, không xuất hiện từ lâu lắm rồi.

Có lời đồn rằng, Hứa Thâm bị cuốn vào bàn cờ giữa những quân vương, rồi bị một quân vương nào đó giải quyết trước, đá ra khỏi bàn rồi.

Chuyện này cũng làm cho những thế lực ở hai khu khác, đều có chút thăm dò tình huống bên khu Vô Miên và khu Hắc Quang, ý đồ từng bước xâm chiếm địa bàn và sản nghiệp bên này.

"Chẳng lẽ Giáo hoàng thật sự đã xảy ra chuyện?"

Nhóm giáo chủ Tiết Môi và Đỗ Minh, còn có đám người Lâu Hải Âm đang có mặt bên trong giáo hội Hắc Quang. Hiện giờ người bên ngoài đều rơi vào tình trạng thần hồn nát thần tính (sợ bóng sợ gió), đám giáo chúng cũng vô cùng hoảng sợ, lại thêm những ngày qua, Hứa Thâm vẫn một mực vắng mặt, làm cho những lời suy đoán càng ngày càng trở nên giống với sự thật.

Tuy đám người Tiết Môi đã cố hết sức trấn áp, ổn định thế cục, nhưng ngay trong lòng bọn họ cũng đang dao động.

Bình Luận (0)
Comment