Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 798 - Chương 798. Gọi Hồn!

Chương 798. Gọi Hồn! Chương 798. Gọi Hồn!

Bọn họ đều biết bên người Hứa Thâm có khư cấp A, còn không chỉ một con.

Nhưng lần này, hắn bị cuốn vào bàn cờ của những vị quân vương, một nơi mà khư cấp A cũng không đủ nhìn…

Mấu chốt nhất chính là, sản lượng Tịnh Khư Tề ở tiểu trấn Long Uyên đã giảm bớt. Rõ ràng nơi đó được con đại khư bên người Hứa Thâm kia điều khiển, khiến cho bọn họ cứ một mực không ngừng vận chuyển thi thể khư thú đi qua bên đó, nhưng mấy ngày hôm nay, không hề có Tịnh Khư Tề được tinh luyện ra.

Đứng trước, tình huống này, người sáng suốt nào cũng có thể hiểu được, tiểu trấn Long Uyên cũng xảy ra chuyện rồi.

Bởi vì con khư ở nơi đó không còn bị quản lý nữa.

Và chuyện này cũng tương đương với một phần đáp án dành cho bọn họ.

Sắc mặt Lâu Hải Âm trở nên âm trầm, cô ấy thật khó mà tưởng tượng nổi một người trí mưu như yêu, thủ đoạn nhiều vô số kể, năng lực quỷ dị khó lường ấy, lại chết đi như vậy.

Nhưng... Đối thủ của hắn là quân vương.

Ở trước mặt quân vương, có nhiều thủ đoạn hơn nữa, cũng chỉ là khoa chân múa tay thôi.

"Nghĩ Hậu truyền lệnh, để cho chúng ta đến khu Dạ Oanh, trong mã khu số 6 có một đường thông đạo, chúng ta cần phải đóng thông đạo kia lại, nhưng thông đạo này vốn do Dạ Thử Vương mở ra, cũng chính là một phần chuẩn bị cho đại chiến của hắn. Nếu chúng ta đi qua..." Trần Hàn cũng tham dự vào lần họi họp bí mật này, sắc mặt gã trở nên khó coi vô cùng.

Nhưng mệnh lệnh của Nghĩ Hậu trực tiếp truyền vào quân, gã không thể không tuân theo, dù đi một chuyến này cũng tương đương với chịu chết.

Gã thực sự hoài nghi Nghĩ Hậu đang muốn dùng mình là quân cờ dò đường, để hấp dẫn Dạ Thử Vương hiện thân.

Về phần vì sao cô ta lại làm như vậy? Hơn phân nửa là bởi vì gã đã đầu phục vào Hứa Thâm, rốt cuộc cũng không thể đạt được tín nhiệm của Nghĩ Hậu nữa.

Rất có khả năng sau khi cô ta lợi dụng bọn họ xong, sẽ ném đi.

"Làm sao bây giờ, nếu Hứa đội không trở về, chúng ta cũng chỉ có thể xuất binh, nếu không chính là kháng mệnh!" Trong lòng Trần Hàn vô cùng lo âu.

Hiện giờ xem như gã và Hứa Thâm đã là người bị cột vào chung một con thuyền rồi, rất khó để lấy lại được tín nhiệm của Nghĩ Hậu, chỉ có thể đi thẳng một đường đến đen. [1]

[1] : đã sai thì sai đến tận cùng, kiên quyết không thay đổi.

Nhưng Hứa Thâm gặp chuyện không may, lại khiến con đường mà gã đang đi xem như vô dụng, điều này làm cho tâm tình của gã trở nên cực kém.

"Tất cả mọi người đều không liên lạc được sao?"

Tiết Môi nhìn về phía mọi người, ánh mắt đảo qua nhóm Lâu Hải Âm, Hạ Tĩnh Tương, ở bên cạnh bọn họ còn có một bóng dáng khác, là Lỵ Lỵ hội Truy Quang, hiện giờ cô ấy đang phụ trách chuyện sát nhập các thế lực của hội Truy Quang bên kia, xem như là một trong những người có liên lạc thân mật nhất với Hứa Thâm.

"Không được." Lâu Hải Âm lắc đầu, cảm xúc xuống cực thấp.

"Các vị, đừng rối rắm, tôi đã tìm được một người, cậu ta có thể tìm được Hứa đội!" Đúng lúc này, có một người vội vàng đi từ bên ngoài tới, là hồng y giáo chủ Thạch Lôi.

Phía sau gã có một thanh niên hình thái thứ hai đang đi theo, quầng mắt thanh niên này thâm xì đen kịt, giống như đã thức trọn bảy, tám ngày đêm rồi.

"Cậu có biện pháp sao?" Đỗ Minh kinh ngạc nhìn về phía gã.

Thạch Lôi cười nói: "Xem như niềm vui ngoài ý muốn đi. À tôi thì khẳng định là không được rồi, nhưng cậu ấy lại có thể, giới thiệu cho mấy người, vị này chính là Diệp Phong vừa tấn chức thành hình thái thứ hai."

Mọi người đều nghi hoặc nhìn về phía thanh niên bên người gã.

Nhìn thấy phần đông giáo chủ trong giáo, rõ ràng là thanh niên nọ có chút rụt rè, nhưng đồng thời cũng có chút kích động và hưng phấn, cuộc gặp gỡ ngày hôm nay có nghĩa là về sau này gã cũng có thể bước vào cấp bậc như vậy.

Lúc này, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, thanh niên nọ cười nói: "Tôi đặt tên cho năng lực của mình là 'Gọi hồn'. Tôi có thể kêu gọi vong hồn người chết hiện thân, cũng có thể kêu gọi linh hồn người sống, nếu Giáo hoàng đại nhân vẫn còn sống, tôi có thể thông qua gọi hồn cảm nhận được vị trí của ngài."

"Hả?"

Mọi người nghe được lời nói của thanh niên kia, ánh mắt thoáng ngưng lại, dường như năng lực này có chút dũng mãnh nha.

"Mau, anh mau thử xem sao." Hạ Tĩnh Tương vội vàng thúc giục.

Diệp Phong khẽ gật đầu, ngay lập tức khư lực cả người phun ra. Dường như dưới ảnh hưởng của tầng khư lực bao trùm bên ngoài, quầng mắt của gã càng trở nên đen tối hơn, tới khi gã lại lần nữa mở to hai mắt, những người khác đều có thể rõ ràng đọc ra từ sâu bên trong con ngươi nọ tràn đầy nghi hoặc.

"Như thế nào?"

Mọi người trông thấy vẻ mặt của thanh niên kia, trong lòng đều run rẩy không ngừng.

"Để tôi thử lại xem sao." Diệp Phong nhìn thấy phản ứng của mọi người, trong lòng có chút hậm hực, lại vội vàng phát động năng lực thêm một lần nữa.

Rất nhanh, quá trình phát động năng lực chấm dứt, gã lại mở to mắt, lần này ngoại trừ hoang mang, trong lòng lại có thêm thật nhiều cảm xúc khác, và đa phần đều là khiếp sợ.

Năng lực của gã mất đi hiệu lực rồi?

Tới lúc này, gã cũng không còn tâm tư đâu mà chú ý tới chuyện trả lời mấy người xung quanh nữa, đã lập tức phát động năng lực lần thứ ba rồi.

Lần này, gã không lấy Hứa Thâm làm mục tiêu, mà chuyển qua một người bạn cũ nào đó của mình.

Rất nhanh, hắc khí bốc lên, một bóng dáng trong suốt nhanh chóng xuất hiện từ bên trong mảng khí tức màu đen sẫm vẫn một mực vờn quanh bên người gã kia.

"Diệp Phong?" Vong hồn vừa bị kêu gọi kia phát ra một tiếng nghi hoặc, đồng thời đối phương cũng vội vàng đánh giá bốn phía, hiển nhiên trong lòng cực kỳ khiếp sợ, vì … gã lại còn sống ư?

Diệp Phong nhìn thấy người bạn cũ, cũng tỏ ra vô cùng sửng sốt, nhưng rất nhanh, gã đã yên lặng thu năng lực lại.

Vong hồn kia hơi há miệng, dường như còn muốn nói thêm điều gì, nhưng sau khi mảnh khí tức màu đen sẫm kia bị thu lại, gã cũng tiêu tán nhanh như một cơn gió.

"Tình huống gì đây?" Mọi người đều nhìn mà không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Trong lòng Diệp Phong đầy ngạc nhiên nghi ngờ, đối mặt với ánh mắt mang ý dò hỏi của mọi người, gã do do dự dự một hồi, mới lên tiếng nói: "Tôi không tìm được Giáo hoàng đại nhân "

Bình Luận (0)
Comment