Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 799 - Chương 799. Lửng Lơ Giữa Sống Và Chết???

Chương 799. Lửng Lơ Giữa Sống Và Chết??? Chương 799. Lửng Lơ Giữa Sống Và Chết???

"Cậu đang nói đùa hả?" Đỗ Minh không nhịn được quay sang hỏi Thạch Lôi, người cũng đang bày ra vẻ mặt kinh ngạc ở ngay cạnh đó.

Rõ ràng gã đã chính mắt nhìn thấy năng lực của Diệp Phong, bởi vậy mới mang theo tự tin tràn đầy dẫn đối phương đi đến nơi này mà?

"Tôi đã phát động hai lần năng lực, nhưng đều không cảm nhận được Giáo hoàng đại nhân. Tôi còn cho rằng năng lực của mình đã mất đi hiệu lực, nhưng vừa rồi khi thực nghiệm lại, mới phát hiện hóa ra không phải năng lực mất đi hiệu lực. Đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp được loại tình huống này." Diệp Phong có chút ủy khuất nói.

Mọi người đều đưa mắt nhìn nhau.

"Cậu vừa nói, nếu người đã chết, cậu có thể kêu gọi vong hồn đối phương trở về đúng không?" Lâu Hải Âm chăm chú nhìn Diệp Phong, khẽ hỏi một câu.

Diệp Phong gật gật đầu.

Ánh mắt Tiết Môi chớp động, nói: "Nói như vậy, ít nhất chúng ta cũng có thể tin tưởng rằng Giáo hoàng đại nhân không chết."

"Nhưng nếu ngài không chết, thì vì sao cậu ấy lại không cảm nhận được?" Đỗ Minh nghi hoặc hỏi.

Diệp Phong cười khổ nói: "Tôi cũng không biết."

Trần Hàn nhìn về phía Thạch Lôi, hỏi: "Anh xác định năng lực của cậu ta là thật?"

Thạch Lôi có chút không biết nên trả lời ra sao, chỉ nói: "Tôi đã nghiệm chứng rồi, nếu là người sống, không cần biết đối phương trốn ở nơi nào, cậu ấy đều có thể phân biệt rõ vị trí, mà người chết... cậu ấy lại có thể trực tiếp kêu gọi đối phương trở về."

Trần Hàn nhíu nhíu mày, nói: "Nói như vậy, dường như tình huống hiện tại của Hứa đội có chút đặc thù, có thể là lửng lơ giữa sống và chết chăng? Hoặc là bị Nghĩ Hậu giam cầm ở một nơi nào đó, ngăn cách cậu ấy dò xét?"

"Có khả năng này." Tiết Môi gật đầu.

"Nhưng Hứa đội không hiện thân, chúng ta cũng chỉ có thể xuất binh, mà xuất binh lần này, khả năng cao sẽ có không ít thương vong." Sắc mặt Trần Hàn trở nên âm trầm, trước mắt muốn tìm được Hứa Thâm cũng không phải chuyện một chốc một lát mà xong được, nhưng quân lệnh như núi, gã lập tức phải xuất binh rồi.

Tiết Môi nhìn gã, cân nhắc một chút mới nói: "Người mang đội khẳng định là anh, nhưng những người khác chúng ta có thể hoán đổi, cố gắng giữ lại một chút lực lượng. Xuất binh lần này có khả năng sẽ làm bùng nổ chiến loạn, Dạ Thử Vương bên kia sẽ không ngồi xem mặc kệ, nhưng một khi người bên Dạ Thử Vương nhúng tay vào, lại không phải chuyện mà nhóm hình thái thứ hai như chúng ta có thể giải quyết được. Hơn nữa, khẳng định là Nghĩ Hậu cũng sẽ ra tay. Đến lúc đó, quân vương đại chiến, chúng ta cũng nên tích tụ một chút lực lượng để đứng bên ngoài quan sát."

Trần Hàn khẽ gật đầu, nói: "Tôi sẽ đi bố trí, dù sao tôi cũng trốn không thoát, còn lại phải xem mấy người rồi."

Hai ngày sau, ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi bầu trời khu Dạ Oanh, khiến cho tầng sương mù vốn đang vờn quanh phía trên con đường dẫn vào vùng ngoại thành đều được đắm mình trong ánh nắng tinh lọc, nhanh chóng biến thành ấm áp, nhẹ nhàng.

Phía trước một quán café bên đường, mấy đôi tình nhân đang hưởng thụ khoảng thời gian nhàn nhãn khó được, đột nhiên, mấy bộ ly chén vốn bày biện trên chiếc bàn café ngay đằng trước bọn họ chợt rung lắc liên hồi.

Chỉ thấy từng vòng gợn sóng rõ mồn một đang nhanh chóng khuếch tán trên thành chén. Ngay khi mấy người bọn họ trở nên vô cùng kinh ngạc, đột nhiên lại phát hiện không phải cái chén trên bàn đang rung động, mà là mặt đất.

Một khắc sau, ánh mắt mọi người đồng loạt chuyển dời đến đầu đường.

Mảnh sương mù nơi đầu đường lập tức tan biến đi, như thể vừa bị thứ gì đó đâm vào, đụng nát vậy. Ngay tiếp theo, từng chiếc xe vũ trang hạng nặng lao nhanh đến, ở phía sau còn có những chiếc xe tăng cực lớn, giống như cự thú quái vật đi trên đất bằng, chậm rãi nghiền áp tới.

Những quầy hàng, và cả người đi đường hai bên đều sợ tới mức vội vàng né tránh ra ngoài.

Ngay cả những con chó vốn được người ta buộc tại ven đường, đều bị túm cổ, mặc cho nó ngao ngao sủa bậy mà kéo qua một bên, không dám cản đường.

Theo chi quân đội này tiến lên, khí túc sát đậm đặc lập tức tràn ngập, trải dài khắp con đường, rất nhiều cư dân hai bên đều đóng chặt cánh cửa sổ vốn đang rộng mở thông gió của nhà mình, chỉ để lại một khe hở nho nhỏ, để người bên trong có thể lén lút nhìn ra bên ngoài.

Rất nhanh, chi quân đội được võ trang hạng nặng này đã tới phía trước một tòa trang viên xa hoa.

Trang viên này chiếm diện tích cực lớn, có thể sánh ngang với một tiểu khu cư dân quy mô trung đẳng, có hai đội thủ vệ tuần tra bên ngoài. Lúc này, ngay khi những thủ vệ nọ vừa nhìn thấy chi quân đội đang ầm ầm tiến tới, lập tức có người tiến lên nói: "Phía trước là trang viên Hãn Tinh, xin dừng bước."

"Tránh ra." Trần Hàn đang đi phía trước đội quân, ánh mắt lạnh lùng, không có một chút khách khí nào với thủ vệ vừa tiến lên ngăn trở.

"Dù mấy người là quân đồn trú, cũng không thể tự ý xông vào trang viên Hãn Tinh được, mấy người có biết ai đang ở bên trong hay không?" Thủ vệ ngăn trở lập tức kinh hoảng nói.

"Mặc kệ là ai, cũng phải tránh ra cho ta!" Ánh mắt Trần Hàn trở nên lạnh lẽo: "Chúng ta tuân theo thủ dụ [1] của Nghĩ Hậu, đi tuần tra toàn thành, ai dám ngăn cản lập tức giết, nếu không tránh ra, đừng trách ta không lưu tình."

[1] : chỉ thị viết tay.

"Mấy người đúng là to gan lớn mật!" Thủ vệ nọ giận dữ nói.

Trần Hàn không tiếp tục nhiều lời vô nghĩa với đối phương, họng pháo trên xe tăng lập tức chuyển động, trực tiếp ngắm thẳng vào người thủ vệ kia.

Thủ vệ nọ lập tức biến sắc, nhưng không đợi gã nói thêm lời nào, họng pháo đã ầm ầm khai hỏa, một viên đạn pháo trực tiếp bay vụt đến.

“Oanh” một tiếng, thủ vệ nọ kinh hãi tránh né, để lộ ra thân pháp bất phàm, còn dứt khoát bước vào trong Khư giới, nhưng đạn pháo của xe tăng lại có thể trực tiếp xuyên thấu đến trong tầng thứ ba Khư giới. Bởi vậy thủ vệ hình thái thứ hai này không thể thoát khỏi phạm vi đạn pháo, đã bị dư ba chấn thương.

"Giết!" Trần Hàn trực tiếp truyền lệnh.

Nhóm thủ vệ trang viên thấy bọn họ đã dùng tới bản lĩnh chân thật, đều sợ tới mức ba chân bốn cẳng bỏ chạy khắp nơi.

Quân đội không gặp phải một chút cản trở nào, lập tức tiến thẳng về phía trước, trang bị phá khư trên chiếc xe được khởi động, cả trang viên bị bao phủ trong Khư giới. Rất nhanh, cảnh tượng bên trong Khư giới đã lộ ra ngay trước mắt bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment