Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 813 - Chương 813. Cùng Là Phụ Nữ, Tội Gì Phải Làm Khó Nhau?

Chương 813. Cùng Là Phụ Nữ, Tội Gì Phải Làm Khó Nhau? Chương 813. Cùng Là Phụ Nữ, Tội Gì Phải Làm Khó Nhau?

Đôi mắt Nghĩ Hậu chậm rãi đảo qua cả đám người bọn họ, nói: "Nơi này là thành của tôi, hiện tại mấy người rời đi còn kịp, nếu không, chờ sau khi chuyện này chấm dứt, chắc chắn tôi cũng đến thành của mấy người một chuyến!"

Dạ Thử Vương cười nhạo nói: "Cô cảm thấy hôm nay mình còn có thể thoát được hay sao?"

"Thành của tôi cũng không dễ tiến vào như vậy đâu." Cô gái tóc màu lục lộ ra vẻ mặt lấy làm tiếc, hiển nhiên hoàn toàn không coi trọng lời uy hiếp của Nghĩ Hậu.

Nghĩ Hậu thấy vậy, cũng không nhiều lời thêm nữa, từ bên trong đôi mắt bắn ra sát ý lành lạnh, bỗng nhiên trường thương trong tay lao lên, giết tới một vị trí gần Dạ Thử Vương: "Lần này tôi sẽ không để anh chạy thoát nữa đâu."

"Ngựa của cô đâu rồi?" Dạ Thử Vương cười nói, khi nói lời này, vẻ mặt gã vô cùng ung dung, tựa như đang châm biếm.

Nhưng trên thực tế, trong lòng gã vẫn ôm một chút băn khoăn, gã biết Nghĩ Hậu này vô cùng đáng sợ, tâm tư cực kỳ thâm trầm, mưu lược siêu quần, hiện giờ đối mặt với bốn người bọn họ, vậy mà cô ta vẫn lựa chọn chính diện giao phong, lại không gặp con khư liếm mã [1] kia, khiến trong lòng gã có chút cố kỵ.

[1] : con ngựa khư nịnh nọt.

Nói tới nói lui, chỉ trong nháy mắt, hai người bọn họ đã bắt đầu giao phong.

Bóng dáng Dạ Thử Vương nhoáng lên một cái, trực tiếp biến mất tại chỗ, tránh thoát đòn tập kích đến từ cây trường thương trong tay Nghĩ Hậu.

Nhưng trong mắt Nghĩ Hậu lại lộ ra nụ cười lạnh, trong nháy mắt, cây trường thương trong tay cô ta đã đâm về phía 'Quá khứ' .

Phanh!

Đột nhiên mũi thương ngừng lại, tựa như đã bị thứ gì đó ngăn cản, nhưng rõ ràng là mũi thương đã đâm vào 'Quá khứ', tầm mắt cô ta cũng trông thấy dáng vẻ Dạ Thử Vương đang đứng nguyên tại chỗ, mở miệng nói chuyện trong 'Quá khứ' cơ mà?

Ấy vậy mà mũi trường thương vẫn bị một thứ lực lượng vô hình nào đó ngăn chặn lại.

Là năng lực phòng ngự của đối phương!

Chỉ trong nháy mắt Nghĩ Hậu đã hiểu được mọi chuyện, từ trong đáy mắt lộ ra sát ý lạnh lẽo.

Hiển nhiên sau khi chiến một trận cùng Hứa Thâm, tình báo về năng lực của cô ta đã bị tiết lộ rồi!

Nói đến cùng, ở lần trước khi Dạ Thử Vương đi tới tìm tòi bí mật, cô ta vẫn còn có thể đánh cho gã bị thương.

"Muốn chém giết 'Quá khứ' của tôi sao?" Dạ Thử Vương vừa xuất hiện tại một sườn khác, khẽ cười nói: "Trước kia tôi còn buồn bực, không biết đến tột cùng năng lực của cô là cái gì, có nghĩ muốn toác đầu cũng không nghĩ ra, nhưng may mắn tên nhóc bên cạnh cô kia, đã cho tôi biết được năng lực của cô là gì rồi. Là điều khiển thời gian, thật sự rất lợi hại nha, nhưng năng lực càng mạnh mẽ, lại có càng nhiều hạn chế. Cô có thể mưu sát người khác trong quá khứ, nhưng chỉ cần tôi vừa xuất hiện tiến hành phòng bị ở quá khứ là được."

Loại biện pháp phòng ngự Nghĩ Hậu chém giết quá khứ này, cũng tương tự như suy nghĩ của Hứa Thâm lúc trước.

Hứa Thâm có thể nghĩ đến biện pháp này trong lúc nguy cấp, thì mấy người Dạ Thử Vương vốn là quân vương, lại biết được tình báo từ trước, đương nhiên cũng có thể nghĩ đến phương án ứng phó này.

Bọn họ tin tưởng năng lực chém giết quá khứ của Nghĩ Hậu chắc chắn phải có hạn chế, nếu không chẳng phải cô ta đã vô địch rồi sao?

Bởi vậy chỉ cần làm tốt phòng bị từ trước, nghĩa là ngay tại một khắc khi bản thân ở trong quá khứ lộ diện trước mặt Nghĩ Hậu, đã phải bắt đầu tiến hành phòng ngự rồi.

Nghĩ Hậu nghe được lời nói của Dạ Thử Vương trong, sắc mặt hoàn toàn trở nên âm trầm.

Quả nhiên năng lực của cô ta đã bị phát hiện.

Sưu!

Cùng lúc đó, vài tiếng xé gió vang lên, ba vị quân vương, nhóm Tinh Quân và cô gái tóc màu lục đồng thời liên thủ ra tay.

Bọn họ từ ba góc độ khác nhau, cùng hướng tới Nghĩ Hậu, muốn bao vây, kìm kẹp cô ta.

Nghĩ Hậu liếc mắt nhìn Tinh Quân một cái, lúc trước cô ta từng giao phong cùng đối phương, năng lực của đối phương thực sự khiến cô ta bó tay, không tìm được biện pháp nào để xử lý cả, bởi vậy ở thời điểm này, cô ta chỉ có thể chuyển hướng, giét về phía cô gái tóc màu lục bên kia.

Cô gái tóc màu lục này là một trong ba quân vương của thành Hải Điểu, theo Nghĩ Hậu suy đoán, đối phương hẳn là kẻ yếu nhất trong đám quân vương có mặt ngày hôm nay.

Tuy cô ta không quen thuộc tình huống bên trong thành Hải Điểu, nhưng hiển nhiên, phe bọn họ áp dụng theo chế độ cộng hoà, cả ba vị quân vương cùng lúc thống trị, nghĩa là cả ba bọn họ đều có thể kiềm chế, trói buộc lẫn nhau, hoặc là một mạnh hai yếu hình thành nên xu thế cơ giác [2], bởi vậy cô ta lập tức muốn tìm đối thủ yếu để đánh tan kế hoạch của bọn họ.

[2] : nguyên văn 犄角 – cơ giác, từ này vừa có nghĩa là góc, vừa có nghĩa là sừng thú.

Dường như cô gái tóc màu lục cũng nhìn ra tâm tư của Nghĩ Hậu, liền cười nói: "Cùng là phụ nữ, tội gì phải làm khó nhau?"

Rõ ràng giọng nói vô cùng dịu dàng ngọt ngào, nhưng đối mặt với công kích của Nghĩ Hậu, cô gái này lại thản nhiên không trốn không tránh, chỉ chú tâm vung thanh kiếm trên tay mình, chém tới.

Ánh mắt Nghĩ Hậu trở nên ngưng trọng.

Tình thế hiện giờ, năng lực của cô ta đã bại lộ, nhưng bản thân lại không biết năng lực của đối phương, hơn nữa, trông dáng vẻ đối phương tự tin như thế, hơn phân nửa là có vấn đề.

Tĩnh!

Hàn quang chợt lóe trong đôi mắt Nghĩ Hậu, cô ta vừa trực tiếp phát động thời gian ngừng lại, khiến cho động tác của toàn bộ bốn vị quân vương đều dừng ngay giữa không trung, nhóm hình thái thứ hai chung quanh cũng thế.

Người duy nhất có thể hành động chính là Nghĩ Hậu.

Công kích trong tay cô ta không hề suy giảm, nhưng lần này Nghĩ Hậu không có ý đồ công kích 'Quá khứ' nữa. Suy cho cùng, Dạ Thử Vương có thể tiến hành phòng bị, thì đương nhiên ba người khác cũng có thể.

Trong nháy mắt, trường thương đã xỏ xuyên qua, nó lập tức đâm thẳng vào đầu cô gái tóc màu lục trước mắt.

Nhưng một khắc sau, trường thương lại kỳ dị trượt đi, từ vị trí cái đầu, lập tức chếch qua bên cạnh.

Một thương này không thể đâm trúng!

Nghĩ Hậu thoáng sững sờ.

Cũng vào thời điểm ấy, thời gian ngừng lại đã chấm dứt.

Bình Luận (0)
Comment