Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 817 - Chương 817. Cô Đã Đi Đến Bước Đường Cùng Rồi!!!

Chương 817. Cô Đã Đi Đến Bước Đường Cùng Rồi!!! Chương 817. Cô Đã Đi Đến Bước Đường Cùng Rồi!!!

Sưu!

Tinh Quân cũng từ một sườn khác tiếp tục giết tới.

Sắc mặt Nghĩ Hậu trở nên băng hàn, cô ta toàn lực chống đỡ, nhưng thương tích trên thân thể lại càng ngày càng nhiều.

“Phanh” một tiếng, mũ giáp trên đầu bị thanh kiếm trên tay cô gái tóc màu lục đánh bay, một mái tóc dài màu xám bạc xõa tung xuống dưới, bên dưới mái tóc dài kia là một đóa dung nhan tinh xảo tuyệt mỹ đến mức làm kẻ khác hít thở không thông.

Gương mặt cô ta như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ không tỳ vết, được nhà nghệ thuật gia nào đó tỉ mỉ điêu khắc thành, lúc này khóe miệng có máu, nhưng ánh mắt vẫn rét lạnh không tan.

Nhìn Nghĩ Hậu đã bị ép đến tuyệt cảnh, rốt cuộc đám bí vệ vẫn đang vây xem xung quanh cũng phản ứng lại.

Lúc trước, Tề Hạo bị Dạ Thử Vương tiện tay dùng không gian xé rách thành hai nửa, dưới sự trợ giúp của một bí vệ khác, thân thể đã khép lại, cũng khôi phục như lúc ban đầu. Gã nhìn thấy mũ giáp của Nghĩ Hậu bị đánh bay, sắc mặt đại biến, vội vàng giận dữ hét lớn lên: "Đằng thống lĩnh, còn thất thần cái gì? Mau dùng pháo Khư Thần!"

Đằng thống lĩnh đang đứng bên cạnh cũng tỉnh táo lại, ánh mắt thoáng dao động, nhưng tới cuối cùng vẫn cấp tốc truyền lệnh.

12 khẩu pháo Khư Thần ban đầu lập tức thay đổi phương hướng, ngắm thẳng vào bốn vị quân vương.

"Tập trung vào một người!" Đằng thống lĩnh phân phó.

Nếu để pháo Khư Thần phân tán, chúng căn bản không thể tạo thành thương tổn cho quân vương, có lẽ 12 khẩu cùng bắn một người, sẽ mang lại một chút hiệu quả.

Lúc này, Nghĩ Hậu đang giữ vững chiến đấu ở tầng thứ ba trong Khư giới, khẳng định là muốn dựa vào nhóm người bọn họ tiến hành phụ trợ.

Nếu vị quân vương khác tiến vào đến tầng thứ tư trong Khư giới để tránh né pháo Khư Thần, thì hành động đó cũng tương đương với bọn họ không thể kết hợp tập kích Nghĩ Hậu được nữa.

Dù sao chỉ có ở cùng một tầng Khư giới, mới có thể tiếp xúc với nhau.

Bởi vậy, mỗi khi đại khư muốn săn giết nhân loại, nó đều phải buông xuống hiện thực trước đã.

Rất nhanh, pháo Khư Thần đã vào vị trí.

Đằng thống lĩnh tập trung mục tiêu lên đầu Tinh Quân, gã đã sớm nhìn ra, công kích của vị quân vương này tạo thành thương tổn lớn nhất cho Nghĩ Hậu.

Theo mệnh lệnh phát ra, chỉ trong phút chốc, 12 khẩu pháo Khư Thần cùng bắn.

Dạ Thử Vương nghe được âm thanh pháo Khư thần khai hỏa ở bên ngoài không gian, gã lập tức nhíu mày, từ trong đáy mắt hiện lên một mảnh hàn ý.

Oanh! !

Hư không chợt nổ tung, nhưng những viên đạn pháo kia không bắn trúng Tinh Quân, ngược lại, chúng va chạm vào một thứ vật thể vô hình nào đó giữa hư không, rồi nổ tung ra.

Lửa đạn và mảnh nhỏ văng tung toé khắp nơi, khiến cho nhóm hình thái thứ hai, mấy người Đằng thống lĩnh, Tề Hạo đều bất ngờ kinh ngạc, không kịp đề phòng.

Sưu!

Bóng dáng Dạ Thử Vương nhanh chóng chuyển động, đã xuất hiện ngay trước mặt đám người Đằng thống lĩnh, trong ánh mắt không chứa chút cảm tình nào, lạnh băng như vực thẳm: "Chết!"

Gã nâng tay… nhẹ nhàng vung lên.

Trong phút chốc, thứ lực lượng cắt phá không gian, quét ngang ra ngoài, gần như ngay lập tức, mảnh không gian nơi đám hình thái thứ hai Đằng thống lĩnh kia đang đứng thẳng, trực tiếp bị chia lìa thành hai nửa.

Cũng chỉ trong phút chốc, toàn bộ thân thể nhóm hình thái thứ hai kia đều bị chém ngang eo.

Sau đó, Dạ Thử Vương nắm chặt bàn tay, không gian nọ nhanh chóng bị phong tỏa giam cầm.

"Đừng quấy rầy chúng ta." Dạ Thử Vương liếc mắt nhìn một cái, sau đó lại trở về bên trong chiến trường.

Hiện giờ, địch nhân bọn họ cần đối mặt chính là Nghĩ Hậu, khiến cho gã không dám có một chút phân tâm nào, dù hiện tại, cô ta đang bị bốn quân vương cùng bao vây tiêu diệt, nhưng năng lực thời gian quá mức quỷ dị, lại cộng thêm sự biến mất bí ẩn của con ngựa vẫn ở bên cạnh Nghĩ Hậu kia, luôn khiến gã cảm thấy tâm thần không yên.

Đám đông hình thái thứ hai bị chém eo kia lập tức phun máu tươi giàn giụa, nội tạng rơi rụng khắp nơi trên mặt đất, một chuỗi những tiếng kêu rên và thống khổ vang lên.

Cả đám người sợ hãi nhìn về phía Dạ Thử Vương.

Đây chính là lực lượng của quân vương, có thể chém giết hình thái thứ hai giống như thu gặt lúa mạch.

Thân thể vài năng lực giả hệ trọng cấu trong nhóm người này khép lại rất nhanh, sau đó, bọn họ vội vàng đứng lên, giúp đỡ chữa thương cho những hình thái thứ hai khác, nếu không, nhóm hình thái thứ hai bị chém eo kia sẽ mất máu quá nhiều mà chết.

Suy cho cùng, sinh mệnh lực của hình thái thứ hai không thuộc hệ trọng cấu, vốn chẳng cứng như vậy, một khi cái đầu bị chém xuống, bọn họ sẽ chết bất đắc kỳ tử tại chỗ, nhiều nhất chỉ có thể lưu lại thêm một phút đồng hồ nữa thôi.

Hiển nhiên, ngay trước khi đòn công kích do 12 khẩu pháo Khư Thần cùng bắn, trùng kích tới, Dạ Thử Vương đã cảm nhận được và xây dựng nên một tầng không gian khác chặn đứng nó lại rồi, khiến cho đòn công kích kia không thể ảnh hưởng đến cái lồng giam không gian loạn nhận mà gã chuẩn bị sẵn cho Nghĩ Hậu.

Gã cũng không phá huỷ pháo Khư Thần, nói đến cùng, thứ này còn trân quý hơn cả hình thái thứ hai, muốn tạo ra một khẩu cũng không dễ.

Hiện giờ, lồng giam không bị phá hủy, bởi vậy Nghĩ Hậu vẫn không có đường nào để trốn đi.

Ở trong lồng giam, thương tích trên người Nghĩ Hậu càng ngày càng nặng, gương mặt cũng bị thanh kiếm trên tay cô gái tóc màu lục kia vẽ cho vài đường máu, như vài vết nứt xuất hiện bên trên một món đồ sứ tinh xảo, mang đến một loại mỹ cảm nhìn thấy mà đau lòng

"Cô đã đi đến bước đường cùng rồi." Tinh Quân chăm chú nhìn Nghĩ Hậu với những vết thương chồng chất trên người, trong ánh mắt mang theo một tia hờ hững và tiếc hận, nói: "Lúc trước, cô không nên trêu chọc tới tôi."

Vẻ mặt Nghĩ Hậu vẫn không chút biến hóa, chỉ hướng ánh mắt băng hàn nhìn về phía gã, trong ánh mắt không mang theo bất cứ ý định thỏa hiệp nào.

"Tôi cược là một thương này của tôi sẽ xỏ xuyên qua đầu của cô." Tinh Quân nhẹ giọng mở miệng

Gã nắm chặt cây trường thương trên tay, khư lực trong cơ thể lập tức trôi đi, nhưng rất nhanh, Tinh Quân đã cảm nhận được tình huống không đúng.

Bởi vì tốc độ trôi đi của lần phát động năng lực này... Quá nhanh.

Tựa như dùng máy bơm hút nước vậy, nó nhanh theo kiểu nghiêng hẳn về một phía, thậm chí còn có một loại cảm giác muốn hút toàn bộ khư lực trong cơ thể gã ra ngoài.

Sắc mặt gã đại biến, muốn xỏ xuyên qua đầu Nghĩ Hậu lại khó khăn đến vậy sao?

Bình Luận (0)
Comment