Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 820 - Chương 820. Dường Như Nhận Thức Về Thời Gian Của Mấy Người Có Chút Nhầm Lẫn Rồi…

Chương 820. Dường Như Nhận Thức Về Thời Gian Của Mấy Người Có Chút Nhầm Lẫn Rồi… Chương 820. Dường Như Nhận Thức Về Thời Gian Của Mấy Người Có Chút Nhầm Lẫn Rồi…

Nhưng theo lẽ thường, loại tình trạng khủng bố như thế này vốn không hề tồn tại mới đúng, nếu không chẳng phải Nghĩ Hậu đã chân chính vô địch rồi?

Cô ta có thể trực tiếp nghịch chuyển thời gian của một vị quân vương, làm cho người nọ đảo ngược trở lại thời kỳ hình thái thứ hai.

Thế thì còn đánh thế nào nữa?

Lúc này, sau khi thân thể Dạ Thử Vương thoái hoá trở lại hình thái thứ hai, không gian lồng giam mà gã ngưng kết thiết lập cũng dần dần trở nên mỏng manh, mất đi hiệu lực, không thể tiếp tục duy trì được nữa.

Dạ Thử Vương với vẻ mặt đầy kinh hãi nhìn về phía Nghĩ Hậu màu đỏ tươi, sợ hãi sắp tràn ra ngoài mắt.

"Dường như nhận thức về thời gian của mấy người có chút nhầm lẫn rồi..." Nghĩ Hậu màu đỏ tươi thờ ơ liếc nhìn Dạ Thử Vương một cái, lại nói: "Ban đầu, tôi đã muốn làm cho anh trực tiếp biến mất luôn, nhưng với lỗi lầm mà anh mắc phải, trực tiếp biến mất lại là quá dễ dàng cho anh rồi. Từ nay về sau, cúi đầu nghe lệnh bên người tôi chính là đường về của anh."

Dạ Thử Vương kinh sợ vô cùng, nói: "Rốt cuộc cô đã làm cái gì? !"

Gã vừa phát hiện ngoại trừ năng lực biến mất, thân thể thoái hoá, ngay cả khuôn mặt hiện giờ cũng là dáng vẻ ban đầu của gã.

Nói cách khác, gã vẫn giữ nguyên số tuổi lúc trước, không phải số tuổi khi còn là hình thái thứ hai.

Tình huống này cho thấy, Nghĩ Hậu vốn không sử dụng năng lực nghịch chuyển thời gian đến làm suy yếu gã?

Mà là một loại thủ đoạn thời gian nào đó... bản thân gã không thể tưởng tượng ra?

"Chờ tôi giải quyết xong hắn, quay đầu lại sẽ đến giải quyết mấy người." Vẻ mặt Nghĩ Hậu màu đỏ tươi vẫn cực kỳ thờ ơ, cô ta căn bản không để bốn vị quân vương trước mặt vào trong mắt.

Nhưng hiện giờ đúng là cô ta có tư cách này thật.

Tấm áo choàng màu đỏ tươi trong tay cô ta chính là khư binh cấp truyền thuyết.

Hơn nữa hiệu quả của nó lại vô cùng phù hợp với năng lực của cô ta, đã mang đến cho cô ta sự trợ giúp vượt quá sức tưởng tượng.

Nhưng trong tương lai... cô ta vẫn bị Hứa Thâm đuổi giết!

Nghĩ đến một màn khủng bố kia, hàn ý từ sâu trong đáy mắt Nghĩ Hậu màu đỏ tươi lại càng thêm dày đặc.

So sánh với đám người trước mắt này, Hứa Thâm mới là kẻ cần phải giải quyết trước, hắn mới là tồn tại chân chính có thể gây nguy hiểm đến cô ta.

Tinh Quân nghe được lời nói của Nghĩ Hậu, trong lòng có chút khó hiểu, nhưng hiển nhiên gã sẽ không ngồi yên chờ chết, sát ý ngập tràn trong mắt, gã tuyệt đối không tin mình lại không thể chiến thắng đối phương.

"Tôi cược rằng cô sẽ thất bại!" Ánh mắt Tinh Quân trở nên băng giá: "Mặc kệ đối thủ của cô là ai, cô đều sẽ thất bại!"

Cùng lúc ấy, gã đã phát động năng lực.

Nhưng... Nó mất đi hiệu lực?

Tinh Quân thoáng ngẩn người, bởi vì gã vừa phát hiện khư lực trong cơ thể mình chỉ trôi đi một tia cực độ mỏng manh.

Như thể nó chưa từng bị phát động.

Chẳng lẽ nội dung vừa rồi đã vượt qua năng lực chịu tải, và trực tiếp mất đi hiệu lực?

Loại tình huống này cũng tương tự như khi gã đánh cược thế giới này sẽ lập tức bị hủy diệt vậy. Nghĩa là một khi nội dung đánh cược vượt quá năng lực chịu tải, khư lực trong cơ thể gã sẽ không tiêu hao, mà trực tiếp thất bại luôn, bởi vì kết quả đương nhiên là gã đánh cược thua rồi, có hạnh vận cũng vô dụng.

Mà Nghĩ Hậu màu đỏ tươi nghe được lời nói của Tinh Quân, sắc mặt đột nhiên phát lạnh, sát ý từ trong đáy mắt tăng vọt.

Tại một khắc này, ánh mắt vốn còn hờ hững, lại trở nên cực kỳ băng lạnh, như mũi đao.

Cô ta quay đầu, dùng ánh mắt cực độ âm hàn nhìn chằm chằm vào Tinh Quân, ánh mắt giống như một con dã thú vừa bị chọc giận, khiến cho Tinh Quân không khỏi rơi vào sửng sốt.

Dường như gã còn có một loại ảo giác, vào thời điểm này, ngoại trừ sát ý và phẫn nộ, bên trong đáy mắt của Nghĩ Hậu màu đỏ tươi còn có thêm thật nhiều sắc thái kinh sợ.

"Chết! !" Bỗng nhiên Nghĩ Hậu màu đỏ tươi chuyển hướng, giết thẳng về phía Tinh Quân.

Sắc mặt Tinh Quân khẽ biến, gã vội vàng mở đánh cược, cược chính mình có thể né tránh.

Một khắc sau, khư lực trong cơ thể gã lập tức tiêu hao nhanh chóng, thời không chung quanh người gã ngừng lại, đây tuyệt đối không phải tĩnh chỉ, mà là Tinh Quân đơn phương bị một loại lực lượng nào đó giam cầm!

Tình huống này giống hệt cô gái tóc màu lục lúc trước.

Mà cho tới tận bây giờ, cô gái tóc màu lục vẫn giữ nguyên tư thế bị giam cầm, không thể viện trợ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Nghĩ Hậu màu đỏ tươi cưỡi con ngựa trắng, cầm thương, hung hăng đâm thẳng về phía Tinh Quân.

Khư lực còn đang điên cuồng tiêu hao!

Con ngươi trong mắt Tinh Quân co rút lại, gã phát hiện khư lực của bản thân đã tiêu hao gần một nửa!

Chẳng lẽ lần này sẽ thất bại? !

Phải biết rằng, tuy năng lực của gã là hạnh vận, nhưng vốn không phải là trăm phần trăm thành công.

Nhiều nhất chỉ đạt tới 99,99% thôi.

Và con số này vẫn tồn tại khả năng thất bại, dẫu cho khả năng ấy cực kỳ mỏng manh.

Mà lúc này, toàn thân gã đang bị giam cầm, căn bản không có khả năng tránh né!

Trên thực tế, hạnh vận của gã vốn không phải là kết quả tất nhiên, nó dựa vào một loại cơ duyên xảo hợp nào đó, chẳng qua vận khí khá là ưu ái gã mà thôi.

Cũng giống như 1+1 bằng 2 vốn là điều hiển nhiên, nhưng gã lại đánh cược kết quả là 3, tất nhiên đánh cược sẽ thất bại. Trong tình huống này, khả năng thất bại vốn cực kỳ mỏng manh kia, sẽ biến thành trăm phần trăm thất bại.

Trừ phi có người nào đó đột nhiên nhảy ra phủ định hết thảy mọi định luật toán học, sửa sang lại toàn bộ khái niệm bình thường, nhưng loại tình huống này lại có nghĩa là cả thế giới tái sinh, là nhận thức về thế giới của mọi người bị đổi mới.

Mắt thấy mũi thương đâm thẳng tới nhãn cầu của mình, đang nhanh chóng khuếch đại, Tinh Quân đã cho rằng, bản thân hẳn phải chết rồi. nhưng đột nhiên, Nghĩ Hậu màu đỏ tươi lại thu hồi trường thương, rồi nhanh như chớp quay người đâm một thương về phía sau lưng.

Ở nơi đó, Tinh Quân trông thấy một gương mặt quen thuộc.

Là kẻ thuần dưỡng khư kia? !

Ngay tại khoảnh khắc Tinh Quân sững sờ, Hứa Thâm vốn từ chỗ tối, trực tiếp tập kích đến, đã rút kiếm.

Điệp lãng, tam trọng kiếm trảm! !

Bình Luận (0)
Comment