Nghĩ Hậu màu đỏ tươi không đặt bốn người bọn họ vào trong mắt, ngược lại cực kỳ để ý tới người trước mắt này, chẳng lẽ tính nguy hiểm của hắn còn vượt qua cả bốn người bọn họ cộng lại?
"Không thể giết chết cậu, quả nhiên là tai hoạ ngầm." Nghĩ Hậu màu đỏ tươi lướt ánh mắt băng hàn nhìn về phía Hứa Thâm, lực cản quỷ dị lúc trước khiến cô ta cảm thấy khá là khó giải quyết.
Quả nhiên, Hứa Thâm đã trở thành quân vương ở tiết điểm hiện tại, rất khó đối phó.
Dường như hết thảy về hắn đều diễn ra đúng như những gì cô ta nhìn thấy ở tương lai.
Tình tiết hiện tại, đang chồng chéo lên trí nhớ trong tương lai của cô ta.
Chẳng lẽ vận mệnh của cô ta là thứ không thể nào thay đổi được?
Nhưng cô ta có thể điều khiển thời gian mà!
Thời gian… có thể thay đổi hết thảy! !
Sâu trong ánh mắt Nghĩ Hậu màu đỏ tươi lộ ra một mảnh sát ý lạnh lẽo, nhưng cô ta không nóng lòng hành động, thoáng giao phong vừa rồi đã làm cô ta ý thức được, nếu chiến đấu chính diện, chưa chắc bản thân đã có thể chém giết đối phương.
Chỉ có chờ… Chờ cho đến khi mọi thứ tiêu vong!
"Không phải cô đang tìm tôi sao? Sao nào? Gặp được rồi lại không dám công kích?" Hứa Thâm nheo mắt nhìn Nghĩ Hậu màu đỏ tươi: "Tình huống vừa rồi hẳn là thời gian ngừng lại? Vì sao cô lại lựa chọn tránh né, mà không phải giết ngược lại tôi?"
Đôi mắt Nghĩ Hậu màu đỏ tươi ánh lên vẻ lạnh lùng. Hiển nhiên đối phương đã sớm dự đoán được cô ta sẽ phát động thời gian ngừng lại ngay tại một khắc đánh lén kia, bởi vậy đối phương cũng phát động thứ năng lực quỷ dị nọ đến mức tận cùng, bởi vậy, kể cả khi cô ta phát động thời gian ngừng lại cũng không thể chém giết được hắn.
"Vì sao cậu lại muốn phản bội tôi?" Nghĩ Hậu màu đỏ tươi không có trả lời, ngược lại chăm chú nhìn Hứa Thâm rồi hỏi.
Hứa Thâm thoáng sửng sốt, lại không khỏi nở nụ cười, nói: "Bàn về chuyện có phản bội hay không thực sự có chút ngây thơ, tôi ngược lại muốn biết, vì sao cô lại cố ý muốn giết chết tôi?"
"Chẳng lẽ những chuyện cậu đã làm ở hiện tại, không phải là lý do sao?" Nghĩ Hậu màu đỏ tươi hỏi ngược lại.
"Chẳng lẽ những chuyện tôi đã làm ở hiện tại, không phải do cô bức ép sao?" Hứa Thâm cũng hỏi ngược lại.
Nghĩ Hậu màu đỏ tươi lạnh lùng nói: "Tôi đến từ 'Tương lai', đã sớm biết được trận chiến hôm nay, cũng biết trong tương lai cậu tất thành địch nhân của mình, một khi đã như vậy, chẳng lẽ không nên chém giết cậu từ trong nôi?"
Hứa Thâm đánh giá Nghĩ Hậu màu đỏ tươi trước mặt, rồi đưa mắt nhìn xuống con ngựa trắng bên dưới cô ta, bỗng nhiên hắn ý thức được, Nghĩ Hậu này đúng là vị đã đi biển khư kia.
Nhưng tới hiện giờ, thời gian còn chưa đến hai tháng, cô ta đã trở về rồi?
Là sớm hơn một tháng so với những gì số một từng nói.
Cô ta đến từ tương lai sao?
Chẳng lẽ … phải tới một tháng sau, Nghĩ Hậu chân chính trong tương lai mới từ biển khư trở về, sau đó thông qua năng lực thời gian, đi tới hiện tại? !
Ánh mắt Hứa Thâm chớp động, thời gian là một loại năng lực vô cùng quỷ dị, có rất nhiều nghịch lý tồn tại, ví dụ như sửa đổi quá khứ và tương lai.
Bởi vì trong tương lai, Nghĩ Hậu đã giao phong cùng hắn, cho nên cô ta mới lựa chọn phương thức thông qua chém giết quá khứ đến giải quyết hắn ở hiện tại.
Nhưng trên thực tế, lại bởi vì 'Hiện tại' mâu thuẫn cùng 'Quá khứ', mới làm cho bọn họ là địch trong tương lai.
Tình huống này cũng giống như một cái vòng tròn.
Có lẽ, hết thảy những chuyện này đều đã được định sẵn từ trước?
Và nếu đã được định sẵn, chẳng phải nên gọi nó là vận mệnh sao?
Lại nói, Mai Phù không hề ra mặt ở thời điểm thân thể hắn bị cô ta triệt để phá hư kia, là bởi vì cô ấy cũng có thể nhìn thấy hắn trong tương lai sao?
Hay là… cô ấy chỉ đơn thuần chờ mong hắn có thể Niết Bàn, còn nếu hắn không thể... nghĩa là không đạt tiêu chuẩn?
Hứa Thâm lại nhớ đến khoảng thời gian hai người làm bạn ở bên trong lồng giam tâm linh, trực giác trong lòng mách bảo hắn nên lựa chọn tin tưởng loại thứ nhất, có lẽ Mai Phù cũng nắm giữ loại lực lượng nhìn thấu tương lai.
Suy cho cùng, cấp bậc của Mai Phù cũng rất cao, cao đến trình độ hắn không thể tưởng tượng nổi.
Nếu Mai Phù có thể nhìn thấy hắn trong tương lai, thì tương lai kia là cái dạng gì?
Suy nghĩ trong đầu Hứa Thâm bay đi hơi xa, mãi cho đến khi bên tai lại truyền đến giọng nói của Nghĩ Hậu màu đỏ tươi, hắn mới giật mình tỉnh lại, rồi nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, hiển nhiên lúc này không phải thời điểm tự hỏi mấy chuyện đó.
Có lẽ tương lai vẫn có thể thay đổi được.
Chỉ cần hắn cố gắng làm tốt ở hiện tại thôi.
"Nếu hiện tại cậu thu tay, chúng ta vẫn có thể hợp tác, và sau này, thành Bạch Nghĩ sẽ do hai chúng ta cùng nhau điều khiển!" Lời nói của Nghĩ Hậu màu đỏ tươi khiến cho toàn trường khiếp sợ.
Cả đám người đều kinh hãi nhìn cô ta.
Rõ ràng lúc trước, chỉ trong nháy mắt sau khi Nghĩ Hậu màu đỏ tươi đột nhiên xuất hiện từ trống rỗng, một người một ngựa này đã trực tiếp phế bỏ Dạ Thử Vương, nhưng ai có thể ngờ, đến thời điểm này, khi đối mặt với Hứa Thâm cũng đột nhiên giết ra, cô ta lại lựa chọn cúi đầu?
Thậm chí tất cả mọi người còn không nhìn thấy hai người bọn họ giao phong.
Dẫu sao một thoáng giao thủ ngắn ngủi lúc trước, cũng diễn ra trong khoảng thời gian thế giới ngừng lại, những người xung quanh chỉ chứng kiến đòn đánh lén thất bại của Hứa Thâm thôi.
Tinh Quân nhìn về phía Hứa Thâm bên cạnh, lại bắt gặp hắn đang suy nghĩ đến xuất thần, trong lòng không khỏi sững sờ.
Đối mặt với địch nhân khủng bố như Nghĩ Hậu màu đỏ tươi kia, Hứa Thâm vẫn còn có tâm tư ngẩn người?
Nhưng nghĩ đến thế công vừa rồi của Hứa Thâm, gã lại chậm rãi nhíu chặt chân mày, hiển nhiên, Hứa Thâm cũng là một đối thủ cực kỳ khó giải quyết, có thể lưỡng bại câu thương cùng Nghĩ Hậu...
Nghe được những lời vừa rồi của Nghĩ Hậu, Hứa Thâm hờ hững nói: "Nếu cô đã từ tương lai đến đây, chẳng phải cũng nên hiểu rằng, hết thảy mọi chuyện cô nói với tôi ở hiện tại đều là thứ vô dụng sao?"
"Không, tương lai vẫn có thể thay đổi được." Nghĩ Hậu màu đỏ tươi lạnh lùng nói: "Ví dụ như bọn họ."
Cô ta chỉ về phía Dạ Thử Vương bên cạnh.
Lúc này, Dạ Thử Vương đã thoái hoá trở lại thời kỳ hình thái thứ hai, nhìn thấy ánh mắt của Nghĩ Hậu màu đỏ tươi, cả người đều run rẩy, sắc mặt vô cùng khó coi.
Gã kinh sợ nói: "Rốt cuộc cô đã làm gì với tôi?"