Cô gái tóc màu lục sửng sốt, sắc mặt đại biến, vội vàng muốn kéo giãn khoảng cách với Hứa Thâm, nhưng một khắc sau, lại có cảm giác thân thể của chính mình đã trở nên chậm chạp.
Trong lòng vô cùng kinh hãi, tuy lúc trước, cô ấy từng chứng kiến cảnh tượng Hứa Thâm chiến đấu cùng Nghĩ Hậu, cũng nhìn ra được một chút manh mối, biết năng lực của Hứa Thâm có mang theo một chút hiệu quả suy yếu nào đó, bởi vậy ngay khi nhìn thấy Hứa Thâm, cô ấy đã cố ý duy trì khoảng cách với hắn, chừng 30 mét.
Vốn tưởng rằng với khoảng cách như vậy, dù Hứa Thâm phát động năng lực, bản thân cũng có đủ thời gian phản ứng lại.
Nhưng không nghĩ tới, 30 mét vẫn nằm trong phạm vi lĩnh vực của Hứa Thâm.
Cô ấy kinh sợ nói: "Cậu muốn làm cái gì?"
"Tôi nói, cô quỳ xuống!" Hứa Thâm dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn cô ấy, đồng thời cũng từ từ bước tới.
"Cậu không giết được tôi đâu, thậm chí còn không chạm được vào tôi, đừng uổng phí khí lực!" Cô gái tóc màu lục vừa bước ra phía ngoài kéo giãn khoảng cách, vừa tức giận nhìn Hứa Thâm.
"Cô quá tự cho mình là đúng!" Bỗng nhiên Hứa Thâm nhích người, cấp tốc xông lên như mũi tên nhọn.
Dưới hiệu quả tăng phúc gia tốc của lấy nhỏ đổi lớn ban đầu, cùng với tăng phúc của cường hóa ban đầu, lại gia tăng thêm tăng phúc của lấy nhỏ đổi lớn sau khi cường hóa, cùng với tăng phúc của cường hóa dưới ảnh hưởng của lấy nhỏ đổi lớn, gần như là tứ trọng tăng phúc, khiến cho tốc độ của Hứa Thâm đã đạt tới trình độ vượt quá sức tưởng tượng!
Có thể nói, kể cả quân vương đỉnh cấp, nếu không có năng lực cực kỳ đặc thù cũng khó mà sánh ngang với hắn.
Phải biết rằng, Nghĩ Hậu màu đỏ tươi dựa vào thời gian gia tốc, cũng không thể cắt đuôi được Hứa Thâm!
Con ngươi trong mắt cô gái tóc màu lục chợt co rụt lại, cô ấy có chút kinh hãi, phải trực tiếp đối diện mới biết được loại tốc độ khủng bố của Hứa Thâm tạo thành lực trùng kích mạnh đến mức nào, tựa như một chiếc xe ben đang siêu tốc chạy đến với uy thế không thể ngăn cản.
"Cậu lại muốn gây thêm thù hằn sao?" Cô gái tóc lục kinh sợ vô cùng, cô ấy tự biết bản thân trốn không thoát. Nếu chỉ đơn thuần xét trên phương diện tốc độ, thì trừ phi Dạ Thử Vương thăng cấp trở thành quân vương, trực tiếp xé rách không gian, mới đủ khả năng thoát thân trước mặt Hứa Thâm, nếu không chỉ đơn thuần dựa vào tốc độ chạy đi căn bản không thể sánh ngang với hắn!
"Gây thù hằn, cô cũng xứng?" Chỉ trong nháy mắt, Hứa Thâm đã tới gần, từ cực động đi đến cực tĩnh, hắn lập tức xuất hiện ngay trước mặt cô gái tóc màu lục.
Thân hình vĩ ngạn, đứng thẳng giống như một cây thương, lại như Thần Chích ở trên cao nhìn xuống, mang theo cảm giác áp bách khó có thể tưởng tượng nổi.
Tới lúc này, cô gái tóc màu lục mới phát hiện, Hứa Thâm đã cao lớn khôi ngô vượt quá sự tưởng tượng của mình, khiến cho cô ấy cần phải ngẩng đầu ngưỡng vọng, dường như độ cao của đỉnh đầu cô ấy, chỉ đạt tới lưng quần của đối phương thôi.
Làm sao có thể?!
Cô gái tóc màu lục vô cùng kinh hãi, rất nhanh cô ấy liền ý thức được tình huống này không đúng. Ngay khi cúi đầu nhìn xuống, cô ấy lập tức phát hiện bàn tay trắng nõn của mình lại bị co rút lại như bàn tay của một đứa trẻ!
Là cô ta bị thu nhỏ lại?
Là ngược dòng thời gian? Phản lão hoàn đồng?
"Rốt cuộc cậu đã làm cái gì?" Cô gái tóc màu lục hướng ánh mắt đầy khiếp sợ nhìn Hứa Thâm.
Cô gái tóc màu lục khiếp sợ nhìn Hứa Thâm. Lúc trước, khi Hứa Thâm đối chiến cùng Nghĩ Hậu màu đỏ tươi, Nghĩ Hậu màu đỏ tươi vẫn duy trì được hình thể vốn có, bởi vậy mặc dù cô ta đứng bên ngoài quan chiến cũng không thể nhìn ra manh mối, chỉ có thể nhận ra một chút, dường như năng lực của đối phương bị suy yếu.
Nhưng hiện tại, ngay cả thân thể cũng bị nhược hoá?!
Đây là năng lực quỷ quái gì!
Ánh mắt Hứa Thâm đầy vẻ hờ hững, hắn nâng tay trấn áp xuống: "Giải quyết Nghĩ Hậu còn phải hao chút khí lực, nhưng đối phó với mấy người, không cần phiền toái như vậy."
Bàn tay còn chưa chạm đến, trong lòng cô gái tóc màu lục đã dâng lên cảm giác hãi hùng khiếp vía.
Như thể… nếu cô ấy bị bàn tay của Hứa Thâm chạm vào, chắc chắn sẽ phát sinh một chuyện gì đó cực kỳ đáng sợ.
Cô ấy thét lên một tiếng chói tai, trực tiếp phát động năng lực của mình, đồng thời vội vàng kéo giãn khoảng cách, kinh sợ nói: "Cậu không giết được tôi đâu, kể cả Nghĩ Hậu cũng không thể giết chết tôi. Cậu làm như vậy chính là tuyên chiến cùng thành Hải Điểu!"
"Cô đến từ thành Hải Điểu sao?" Ánh mắt Hứa Thâm không chút gợn sóng: "Tuyên chiến thì đã làm sao? Không cần biết thế nào, ngày hôm nay, cô cứ ở lại đây trước đi!"
Hắn tiến lên một bước, trực tiếp đi tới trước mặt cô gái tóc màu lục.
Đối phương đã kéo giãn được một khoảng, nhưng trước mắt hắn, khoảng cách này cũng chỉ tương đương với gang tấc mà thôi.
"Phanh" một tiếng, bàn tay hắn hung hăng vỗ lên đầu đối phương, trực tiếp đánh cho cô gái tóc màu lục phải quỳ xuống đất, trong đầu có chút choáng váng.
Là cái đầu bị vỗ đến choáng váng, cũng là choáng váng vì bất ngờ, thực sự không hiểu nổi, vì sao … mình lại bị đối phương chạm phải?!
Làm sao có thể?!
Là năng lực mất đi hiệu lực sao?!
"Cảm thấy rất ngoài ý muốn ư?" Hứa Thâm nhìn thiếu nữ tóc màu lục đang quỳ dưới đất, vẻ mặt đầy khiếp sợ, lạnh lùng nói: "Nghĩ Hậu không thể chính diện giải quyết cô nhưng không có nghĩa là tôi không thể. Các loại năng lực khắc chế lẫn nhau, mà năng lực của tôi lại đủ để khắc chế cô."
"Cậu biết năng lực của tôi?" Cô gái tóc màu lục đã hướng ánh mắt đầy sợ hãi nhìn Hứa Thâm.
Rõ ràng cô ấy không hề quen biết đối phương, hơn nữa, chỉ có hai vị quân vương khác của thành Hải Điểu mới nắm được tình báo về năng lực của cô ấy.
Mà ngay cả bọn họ cũng phải thông qua hết lần chiến đấu này tới lần chiến đấu khác mới có thể lấy được tình báo?
"Lúc trước cô và Nghĩ Hậu giao chiến, nếu tôi không nhìn nhầm, hẳn là năng lực của cô cũng cùng loại với ‘Tinh chuẩn’." Hứa Thâm cất giọng lạnh lùng nói: "Cô có thể thao túng độ chính xác, bởi vậy có thể trăm phần trăm né tránh công kích. Loại năng lực này cho phép bản thân cô không cần phải phòng bị khi chiến đấu, hơn nữa, nó cũng làm cho công kích của cô, trăm phần trăm bắn trúng."
Cô gái tóc màu lục kinh hãi nhìn Hứa Thâm, như vừa gặp quỷ, vẻ mặt có chút kinh hãi.
Lần này, cô ấy thật sự sợ rồi.