Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 866 - Chương 866: Thời Gian, Hình Chiếu Tương Lai!

Chương 866: Thời Gian, Hình Chiếu Tương Lai!
Chương 866: Thời Gian, Hình Chiếu Tương Lai!

Để tránh bại lộ khí tức, Hứa Thâm đã phân phó Hải Tước thu lại giọt máu tươi trước đó, nếu dựa vào tầm mắt có thể khóa đối phương lại, cũng không cần thiết phải mạo hiểm làm như vậy, tránh kinh động tới đối phương.

Cứ như vậy, Hứa Thâm lợi dụng hình tròn, ẩn mình phía sau núi đá, thường xuyên nhìn về sườn núi bên kia, nhưng không có ngưng mắt chăm chú quan sát, tránh làm đối phương cảm ứng được.

Trước kia, từng trải qua vô số lần nhìn trộm khư, giúp Hứa Thâm có thể duy trì ánh mắt trong trạng thái cực kỳ trống rỗng, để nhìn chăm chú một mục tiêu mà không bị đối phương phát hiện.

Thời gian trôi qua.

Nghĩ Hậu vẫn không có dấu hiệu khởi hành, chờ sau khi cô ta nghỉ ngơi đủ, liền lấy ra một chút đồ ăn mang theo bên người, thưởng thức.

Khiến cho Hứa Thâm kinh ngạc chính là, phương thức lấy đồ ăn của Nghĩ Hậu lại là kêu gọi một luồng sương mù đến, rồi với tay vào trong sương mù, lấy ra.

Đây là… điểm đặt neo!!

Nghĩ Hậu là người của hội Hỗ Trợ Linh Bí?

Hứa Thâm có chút giật mình, vô số ý niệm lóe lên cực nhanh trong đầu, rốt cuộc Nghĩ Hậu là người nào trong bốn vị quân vương của hội Hỗ Trợ Linh Bí?

Số 1? Số 2? Số 4? Hay số 11?

Về vấn đề này, lúc trước, Hứa Thâm từng có chút tiếp xúc với số một và số hai. Nhất là số một, đôi bên đã tiếp xúc khá nhiều, lúc trước số một còn ủy thác cho hắn đi kiểm tra bia Trấn Khư. Mà bia Trấn Khư nọ lại vừa vặn nằm tại tòa thành Bạch Nghĩ này...

Chẳng lẽ cô ta là số một?

Ánh mắt Hứa Thâm thoáng chớp động, tuy số một thể hiện ra ngoài là giọng nam, nhưng ở bên trong lại hoàn toàn có thể sửa đổi âm thanh.

Hết thảy mọi thứ đều có thể ngụy trang.

Nhưng Hứa Thâm lại có cảm giác cô ta không quá giống số một.

Số một mang lại cho hắn một loại cảm nhận rằng đối phương là đại nhân vật trong nội thành.

Trong lúc nghỉ ngơi nhàn hạ quá lâu, thi thoảng Nghĩ Hậu sẽ đứng dậy vận động, tu luyện một hồi, ngẫu nhiên, cô ta cũng có thể lấy ra một quyển sách, bình thản lật xem.

Nhìn qua chẳng thấy giống một người đang lẩn trốn tai họa, ngược lại cực kỳ tương tự với một du khách đi tới vùng ngoại thành tham quan, có chút cảm giác thanh thản dễ chịu.

Chuyện này cũng hợp lý thôi, cô ta vốn là quân vương, kể cả khi bản thân đang ở trong hiểm cảnh, trên người cũng toát ra một loại cảm giác ung dung.

Thời gian trôi qua từng ngày.

Sao lên mặt trời lặn, Hứa Thâm chợt phát hiện Nghĩ Hậu cũng khá giống hắn, mỗi ngày cô ta đều sẽ dùng chừng bốn, năm giờ để tu luyện.

Nghĩ Hậu thường tu luyện thương pháp và thân pháp.

Có vẻ như thương pháp của cô ta cũng là một loại bí thuật nào đó, về phần thân pháp, nó chính là Hải Nguyệt Thăng!

Nhưng hiển nhiên thân pháp của Nghĩ Hậu càng mạnh hơn hắn.

Hứa Thâm nhìn vài lần liền phát hiện, Hải Nguyệt Thăng của Nghĩ Hậu đã bước vào giai đoạn thứ ba rồi.

Dưới lĩnh vực hải nguyệt, bóng dáng của cô ta lập tức biến hóa thành từng luồng tàn ảnh tại chỗ.

Nhìn thấy đối phương biến hóa thân pháp, trong lòng Hứa Thâm xuất hiện một loại cảm giác học trộm, nhưng đồng thời trong đầu hắn cũng có thêm một ý niệm, đó là lĩnh vực lấy nhỏ đổi lớn của mình thật sự quá mạnh mẽ.

Lại nói, bản thân nắm giữ loại thân pháp tinh diệu như vậy, nhưng lúc trước Nghĩ Hậu không hề thi triển.

Nhưng chuyện này cũng khá hợp lý.

Bởi vì dưới lĩnh vực suy yếu của hắn, nếu cô ta mạnh mẽ thi triển loại thân pháp như vậy, chưa nói tới chuyện thân pháp này khó có thể phát huy được tác dụng, chỉ tính tới trường hợp nó sẽ làm khư lực của cô ta tiêu hao kịch liệt, gia tăng gấp bội, cũng đủ hiểu được vì sao cô ta không chọn dùng nó rồi.

Qua đó, cũng có thể nói rằng lĩnh vực lấy nhỏ đổi lớn của hắn có thể khắc chế hết thảy đám chiêu thức không thực tế mà Nghĩ Hậu đang tu luyện.

Trong quãng thời gian này, con ngựa trắng của cô ta có đi ra ngoài kiếm ăn, nó sẽ săn giết khư mang về.

Ngẫu nhiên Nghĩ Hậu cũng sẽ chọn lựa mấy miếng màu mỡ, ngon lành mang đi nướng.

Và bên trong điểm đặt neo tùy thân của cô ta lại chứa không ít gia vị, nguyên liệu, mang tới một loại cảm giác đối phương đang đi ăn cơm dã ngoại.

Hứa Thâm ngửi thấy thứ mùi thơm nồng nàn tỏa ra từ món ăn đang được nướng kia, trong lòng lập tức dâng lên một loại cảm giác kích thích, rục rịch muốn gia nhập vào, nhưng đương nhiên, hắn vẫn phải kiềm chế nó lại.

Ở thời khắc này, đột nhiên hắn cảm nhận được rằng, nếu đôi bên không phải là địch, có lẽ Nghĩ Hậu kia sẽ là một người bạn đồng hành không tồi trong những chuyến lữ hành dã ngoại,

Đảo mắt một cái, lại qua nửa tháng.

Trong vòng nửa tháng này, Hứa Thâm không làm bất cứ chuyện gì cả, hắn không tu luyện, không ăn uống, chỉ ngủ đông tại một chỗ, dùng hình tròn che giấu chính mình.

Quân vương đã không còn là thân thể máu thịt nữa, dù mấy năm không ăn cơm cũng không chẳng sao. Trên thực tế, bọn họ ăn cái gì đó chỉ vẻn vẹn là thỏa mãn dục vọng ăn uống của bản thân, hoặc là những món đồ ăn kia có giá trị, ví dụ như có thể tăng lên khư lực chẳng hạn.

Trong nửa tháng không ngừng quan sát Nghĩ Hậu tu luyện mỗi ngày, sự hiểu biết và lý giải của Hứa Thâm về thân pháp Hải Nguyệt Thăng cũng đang cấp tốc tăng lên, còn mơ hồ đã chạm đến bậc cửa của giai đoạn thứ ba rồi.

Mà một ngày này, Nghĩ Hậu vẫn luôn nghỉ ngơi bên trong gian điện phủ tàn phá nọ, lại đột nhiên cảm nhận được điều gì mà đứng dậy.

"Rốt cuộc đã trở lại..." Nghĩ Hậu ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, cô ta có thể cảm nhận được, phiên bản đến từ tương lai của bản thân đang ở ngay bên kia.

Trong ánh mắt lộ ra một mảnh vui mừng, cô ta lập tức muốn nhích người đi tới, hội họp cùng đối phương, nhưng bỗng nhiên… có vẻ như cô ta nghĩ đến cái gì, lại đưa mắt nhìn quanh bốn phía.

Không cảm nhận được bất cứ khí tức gì.

Đương nhiên, cô ta cũng không vì vậy mà sơ suất, để đảm bảo chắc chắn, cô ta lập tức phóng ra năng lực của mình.

Thời gian, hình chiếu tương lai.

Dựa trên một trình độ nào đó, bản thân nắm giữ năng lực thời gian trong tay, cho phép cô ta có thể tạm thời tiên đoán được chuyện trong tương lai.

Bởi vì cô ta có thể nhìn thấy hình chiếu của tương lai.

Ví dụ như cảnh tượng của mười phút sau tại một con đường nào đó, rồi chiêu thức của địch nhân, góc độ ra tay của chiêu tiếp theo…

Bình Luận (0)
Comment