Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 868 - Chương 868: Chuyện Từng Xảy Ra…

Chương 868: Chuyện Từng Xảy Ra…
Chương 868: Chuyện Từng Xảy Ra…

Thật lâu sau…

Nghĩ Hậu màu đỏ tươi rơi vào trong im lặng, thật lâu vẫn không thoát ra được.

Hiện giờ, thành Bạch Nghĩ đã đổi chủ, đây là tình huống xấu nhất mà cô ta từng nghĩ tới trước khi rời đi, nhưng cô ta chỉ nghĩ rằng, tòa thành đổi chủ là bởi vì Dạ Thử Vương tập kích trước khi mình trở về.

Hơn nữa, nếu nó rơi vào trong tay Dạ Thử Vương, thì bất cứ lúc nào, cô ta cũng có thể cướp đoạt trở về, nhưng Hứa Thâm...

Nghĩ Hậu màu đỏ tươi chợt phát hiện nếu chính diện giao phong, chưa chắc cô ta đã có thể chiến thắng được hắn.

Loại lĩnh vực suy yếu và áp chế khủng bố lại không phân biệt kia, quả thực khó giải.

Hơn nữa, có vẻ như đối phương còn nắm giữ một loại lực lượng nào đó có thể thấy rõ nhân quả.

Nhưng cũng may, lần này cô ta từ biển khư trở về, đã đạt được một kiện khư binh cấp truyền thuyết, nó có thể mang tới cho cô ta một loại lực lượng thay trời đổi đất!

Hơn nữa, quá trình chiến đấu lúc trước cũng giúp cô ta nhận được tình báo về năng lực của Hứa Thâm, chỉ cần cẩn thận lẩn tránh là được.

Gần như không chút do dự, Nghĩ Hậu màu đỏ tươi đã nhanh chóng phát động năng lực của áo choàng!

Phản xạ!

Ngay khi năng lực được kích hoạt, cô ta lập tức có thể nhìn thấy vô số sợi thời gian trong tầm mắt của mình. Và lúc này, cô ta đã phản xạ hình ảnh của chính mình đến một sợi thời gian khác, cho đối phương trở lại quá khứ, chém giết Hứa Thâm!

Và không chỉ tiêu diệt Hứa Thâm, cả Dạ Thử Vương nữa, cô ta muốn một hơi giải quyết hai kẻ này, chờ việc đã xong, lại tiếp tục thanh toán sổ sách với mấy kẻ tới chi viện cho bọn họ kia.

Rất nhanh, đã có bóng dáng phản xạ đến chiến trường, phát động tập kích với Dạ Thử Vương, ý đồ chém giết Hứa Thâm vừa thành vương, hoặc là kéo dài thời gian.

Còn một bóng dáng khác, lại trực tiếp phản xạ trở về quá khứ càng xa xăm hơn.

Hứa Thâm vốn là thân vệ của Nghĩ Hậu, cho nên cô ta cũng biết được tư liệu chi tiết về hắn, bao gồm cả cái ngày mà hắn trở thành nhân viên trảm khư.

Vậy cứ dứt khoát trở lại thời khắc hắn vẫn còn là người thường đi.

Ngay lập tức, một hình chiếu xuyên qua dòng sông thời gian, đi tới bên trong một tòa lầu nhỏ.

Ban đêm.

Bên trong lầu nhỏ là một mảnh yên tĩnh không tiếng động, bởi vì chủ nhân của tòa lầu này vốn là vụ dân, gần như chẳng có thú vui giải trí gì khác, bởi vậy bọn họ đi ngủ rất sớm.

Hình chiếu của Nghĩ Hậu quét ánh mắt nhìn qua, lập tức trông thấy Hứa Thâm, và khiến cho cô ta cảm thấy kinh ngạc chính là, gian phòng mà Hứa Thâm ở lại, đã bị một con khư thú cấp C chiếm cứ rồi.

Hắn gặp phải khư sao... Khó trách lại trở thành nhân viên trảm khư.

Hình chiếu của Nghĩ Hậu cũng không nghĩ nhiều, cô ta trực tiếp buông xuống trong phòng, nâng đầu thương lên, trực tiếp đâm mạnh về phía Hứa Thâm.

Nhưng ngay khi trường thương lao nhanh về phía thiếu niên đang ngủ say trên giường kia, rất đột ngột, một ngón tay trắng nõn như hành, lại xuất hiện từ trống rỗng, như thế nó trực tiếp thò ra từ chỗ sâu trong không trung vậy.

Cô ta không nhìn rõ chủ nhân của ngón tay ấy, chỉ có thể nhìn thấy một đoạn ngón tay xuất hiện từ trống rỗng kia thôi.

Nhưng chỉ vẻn vẹn là một ngón tay mềm mại như thế, lại có thể nhẹ nhàng ngăn chặn được thế công hung mãnh của cô ta, đủ để ngăn cản một mũi thương hung mãnh có thể phá hủy cả một tòa lầu.

Hình chiếu của Nghĩ Hậu giật mình, vì hoảng sợ mà sắc mặt đại biến.

Phát động năng lực thời gian!

Khung cảnh xung quanh lập tức ngừng lại. Bức màn vẫn duy trì tư thế đong đưa, hơi lệch khỏi vị trí ban đầu một chút, và không hề nhúc nhích.

Nhưng không đợi hình chiếu của Nghĩ Hậu làm ra phản ứng, cô ta đã nhìn thấy ngón tay kia nhẹ nhàng chọc một cái.

Ngay sau đó, một luồng lực lượng vô cùng khủng bố ngăn chặn thân thể của cô ta, nó mãnh liệt đến mức làm cho linh hồn run sợ.

Dấu hiệu nguy hiểm ập tới, và không đợi cô làm ra bất cứ phản ứng gì, thân thể đột nhiên nổ tung.

Ý thức tắt ngấm.

Mà hình chiếu của Nghĩ Hậu tiêu vong, cũng có nghĩa là đoạn trí nhớ này không thể truyền trở về.

Nhưng đương nhiên, đây chỉ là hình chiếu tán loạn, không tạo thành ảnh hưởng cho Nghĩ Hậu tương lai.

Suy cho cùng, tại thời không này vẫn có hiện tại thân của Nghĩ Hậu tọa trấn, nếu trực tiếp giết chết hiện tại thân của Nghĩ Hậu, mới có thể gây ảnh hưởng đến Nghĩ Hậu tương lai.

Và trước khi chết, hình chiếu của Nghĩ Hậu vẫn không thể thấy rõ ngọn nguồn của ngón tay kia.

"Tôi đã phản xạ về quá khứ, muốn chém giết hắn từ khi kẻ này vẫn còn là vụ dân. Làm như vậy, kể cả lực lượng của hắn có mạnh hơn nữa, thì ở trước mặt thời gian, hắn cũng chỉ giống một đứa nhỏ sơ sinh thôi, bởi vì tôi có thể trở lại thời kỳ hắn còn là một đứa nhỏ." Nghĩ Hậu màu đỏ tươi bình tĩnh nói.

Năng lực đã được phát động, và cô ta cho rằng, hết thảy mọi chuyện đều chấm dứt rồi.

Nhưng không, ngay tại thời khắc này, đột nhiên có một tiếng gió cấp tốc gào thét lao đến.

Hai Nghĩ Hậu nhanh chóng nhìn theo hướng gió, và lập tức bắt gặp bóng dáng làm cho bọn họ biến sắc, là Hứa Thâm!

"Làm sao hắn có thể tìm được tới đây?" Sắc mặt Nghĩ Hậu màu đỏ tươi đại biến, khi hiện tại thân đi tới, cô ta còn cố ý kiểm tra xem bản thân có bị bị truy tung hay không, nhưng không phát hiện được điều gì.

Vậy mà hiện giờ Hứa Thâm lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, hắn đã vọt tới khoảng cách 200 mét rồi.

Cô ta biết phạm vi lĩnh vực của Hứa Thâm rất lớn, khoảng 50 đến 80 mét, thậm chí còn có thể kéo dài hơn trăm mét.

Cô ta cũng không biết hắn có che giấu gì không, nhưng lại biết bản thân tuyệt đối không thể tới gần phạm vi này.

Nhưng với tốc độ của Hứa Thâm, hắn chỉ cần nửa giây cũng có thể vượt qua khoảng cách 200 mét.

Còn 100 mét, gần như chỉ cần 0.2 giây thôi.

Thời gian ngừng lại!!

Gần như Nghĩ Hậu màu đỏ tươi không có thời gian để tự hỏi, và trong lúc kinh hoàng, cô ta lập tức phát động thời gian ngừng lại.

Hết thảy mọi thứ đều ngưng đọng, bao gồm cả Hứa Thâm đang dùng tốc độ siêu âm gào thét lao đến, hắn cũng bị ngừng lại ngay giữa không trung.

Bình Luận (0)
Comment