Hứa Thâm nhìn thấy đối phương dứt khoát lựa chọn chạy trốn, trong lòng cũng hiểu, đây đúng là lựa chọn vô cùng sáng suốt.
Nếu không, dù đối phương tiếp tục lưu lại liều mạng, dù có thể làm cho thân thể hiện tại của hắn hoàn toàn biến mất, thì Hải Tước vẫn còn cất giấu một bộ phận nhỏ thân hình, còn lây dính chút ít máu tươi của hắn ở bên kia, hắn vẫn có thể tái sinh trở lại.
Giống hệt Nghĩ Hậu, hắn cũng để lại chuẩn bị phía sau cho chính mình.
Quân vương khác với hình thái thứ hai, bọn họ cực kỳ khó giết.
Lúc trước, trong trận chiến của bốn vị vương, bốn người bọn họ đánh nhau kịch liệt như thế, nhưng tới cuối cùng, chỉ có một mình cô gái tóc màu lục là chân chính chết, còn chết trong tay hắn, có thể thấy nội tình của đám quân vương nào sâu dày tới mức nào.
Rút kiếm!
Hứa Thâm đuổi tới vị trí Nghĩ Hậu dừng lại ban đầu, bỗng nhiên rút ra một kiếm chém thẳng vào sợi nhân quả đang treo trên hư không.
Có nhân tất có quả.
Sợi dây bị chặt đứt, Nghĩ Hậu màu đỏ tươi đang chạy trốn chết đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, như thế đã bị thương nặng.
Bả vai xuất hiện một vết thương nứt toác, cô ta vội vàng quay đầu nhìn lại, lập tức trông thấy Hứa Thâm đang rút kiếm truy sát mình, trong mắt không khỏi lộ vẻ hoảng sợ.
Loại năng lực này cũng mạnh đến kinh người y như công kích 'Quá khứ' của cô ta.
Nhưng hiện giờ khi đến lượt người khác đối xử với cô ta như vậy, bị Hứa Thâm một mực nhìn chằm chằm vào, cô ta lại có cảm giác thân thể mình sinh ra một loại cảm giác mất tự nhiên.
Nó là một loại cảm giác bị suy yếu, chỉ vẻn vẹn là đôi mắt, tầm nhìn bị suy yếu đi thôi.
Tuy loại suy yếu này không thể so sánh với lĩnh vực của Hứa Thâm, nhưng ở trong chiến đấu cực hạn, một chút suy yếu nho nhỏ này rất có thể trở thành cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.
Sưu!
Nghĩ Hậu màu đỏ tươi dùng tốc độ cao nhất chạy trốn chết.
Hứa Thâm vừa đuổi theo vừa không ngừng vung chém.
Từng sợi nhân quả bị chặt đứt, trên người Nghĩ Hậu màu đỏ tươi cũng lần lượt xuất hiện vết thương, con khư ngựa trắng bên dưới cô ta còn thảm hại hơn, nó phát ra tiếng rên rỉ, toàn thân đều là vết rach, hệt như muốn vỡ tan ra.
"Vì sao còn chưa chấm dứt?" Nghĩ Hậu màu đỏ tươi mới chạy trốn chết được một phút ngắn ngủi, nhưn toàn thân cũng đẫm máu tươi, trong lòng cô ta vô cùng kinh hoảng, rõ ràng lúc trước cô ta đã phát động phản xạ, để cho hình chiếu trở lại quãng thời gian trước khi Hứa Thâm trở thành nhân viên trảm khư mà
Lấy lực lượng của cô ta, vì sao vẫn chưa giải quyết được Hứa Thâm?
Là không tìm được hắn sao?
Cô ta vô cùng phẫn nộ, nhưng mặc kệ cô ta phẫn nộ với hình chiếu của bản thân như thế nào, thì dưới tình trạng đối phương cùng cấp với mình, cô ta cũng không thể khống chế được đối phương.
"Chấm dứt." Bỗng nhiên, hai chữ lạnh lùng truyền đến.
Nghĩ Hậu màu đỏ tươi chợt quay đầu nhìn lại, theo bản năng cô ta vừa cảm nhận được nguy hiểm tới gần mình.
Hình ảnh xuất hiện trước mắt cô ta chính là Hứa Thâm với tốc độ bạo tăng, cùng với đó là thanh kiếm trong tay hắn đang nhanh chóng phóng to tới cực hạn, tựa như muốn thay thế cả thiên địa.
Một kiếm này mang tới cho cô ta một loại cảm giác không thể tránh né.
Cả trời cũng sụp xuống thì trốn làm sao?
Đây là loại năng lực mà lúc trước cô ta từng cảm nhận được ở trên người cô gái tóc màu lục... Vậy mà nó lại xuất hiện ở trên người Hứa Thâm?
Nghĩ Hậu màu đỏ tươi càng nghĩ càng kinh hoảng.
Vào giờ khắc này, bỗng nhiên cô ta giật mình, trong lòng đã hiểu, rốt cuộc năng lực chân chính của Hứa Thâm là cái gì.
Trên môi không khỏi nở một nụ cười thảm, cô ta cứ tưởng rằng thời gian của mình đã đủ vô địch, vậy mà… trên đời còn có loại năng lực này sao?
Thời gian gia tốc đột nhiên chậm lại.
Nghĩ Hậu màu đỏ tươi có ý đồ tiếp tục phát động thời gian ngừng lại, nhưng thời gian ngừng lại chỉ kéo dài trong vẻn vẹn 5 giây đã chấm dứt.
Tuy cô ta có được 5 giây để kéo giãn khoảng cách, nhưng thời gian ngừng lại vừa chấm dứt, Hứa Thâm sẽ dùng một loại tốc độ không sao tin nổi, cấp tốc đuổi theo.
Dưới hiệu quả của tứ trọng tăng phúc, tốc độ của Hứa Thâm vốn đã đạt đến trình độ cực kỳ khoa trương, thì trong lúc này ngay khi tinh chuẩn tác dụng lên kiếm phong, kiếm phong như thế được chỉ dẫn, lại tự chủ lao tới, truy tung mục tiêu.
Đây là một loại lực!
Mà loại lực này cũng sẽ kéo thân thể Hứa Thâm đi theo, khiến cho tốc độ của hắn lại được tăng cường thêm.
Nhưng chưa hết, trên thực tế, năng lực cường hóa cũng có thể tác dụng lên tinh chuẩn. Bởi vậy tinh chuẩn sau cường hóa lại thêm một lần nữa, làm cho hiệu quả truy tung của thứ lực lượng nhất định phải chém trúng này càng thêm mạnh, cũng tương đương với khoảng cách càng kéo càng gần.
Chỉ hai nhịp hô hấp ngắn ngủi, Hứa Thâm đã bị đuổi kịp Nghĩ Hậu đang chạy trốn chết dưới ảnh hưởng của thời gian gia tốc.
Cô ta có thân pháp Hải Nguyệt Thăng, còn là thân pháp đã đạt tu luyện tới giai đoạn thứ ba, nhưng loại thân pháp này nghiêng về linh hoạt tác chiến hơn, nghĩa là nếu sử dụng nó để chạy thẳng về phía trước… sẽ tương đương với nhấn chân ga.
Và rõ ràng là lúc này, chân ga của cô ta thực sự không đủ mạnh, khó có thể tiến nhanh về phía trước được.
Cũng không phải cô ta không đủ mau, mà là Hứa Thâm quá nhanh thôi.
Kể cả khi cô ta trực tiếp biến mất ngay trước mắt Hứa Thâm, thoạt nhìn cứ tưởng đã cắt đuôi được hắn rồi, nhưng trên thực tế, hắn vẫn có thể lần theo sợi nhân quả mà cấp tốc truy tung theo.
Tình hình trước mắt, kiếm phong trong tay Hứa Thâm vốn là thứ không thể tránh né, hiện giờ, nó lại trực tiếp thay thế không trung, từ sau lưng truy kích đến, khiến trong ánh mắt Nghĩ Hậu màu đỏ tươi mơ hồ lộ ra một tia dữ tợn.
Cô ta tiếp tục phát động thời gian ngừng lại, sau đó dứt khoát cắn nuốt hiện tại thân bên người, khiến cho thật nhiều những thương tích trên thân thể khép lại rất nhanh, lực lượng bên trong cũng trở nên càng thêm mạnh mẽ.
Thực lực của cô ta ở hiện tại mới tiếp cận trạng thái của bản thân ở thời kỳ toàn thắng.
"Sưu" một tiếng, Nghĩ Hậu lại kéo giãn khoảng cách với Hứa Thâm, sau đó biến mất ngay trước mắt hắn.
Mà Hứa Thâm đang cấp tốc truy tung theo sợi nhân quả, đi đến ven đường, trực tiếp chém ra một kiếm, chặt đứt sợi nhân quả.