Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 871 - Chương 871: Không Thể Ngăn Cản!

Chương 871: Không Thể Ngăn Cản!
Chương 871: Không Thể Ngăn Cản!

Con khư ngựa trắng dưới thân Nghĩ Hậu màu đỏ tươi đã bị thương rất nặng, bởi vậy, Nghĩ Hậu màu đỏ tươi chỉ có thể nhịn đau vứt bỏ nó đi.

Mà con khư ngựa trắng vừa bị vứt đỏ kia vừa dừng lại, đã dứt khoát chắn ngay trước mặt Hứa Thâm, như thế nó đang muốn ngăn cản hắn.

Nhìn thấy dáng vẻ trung thành của nó, bỗng nhiên Hứa Thâm lại nghĩ tới Hắc Tuyết.

Tuy Hắc Tuyết vẫn luôn muốn ăn hắn, nhưng Hứa Thâm lại hiểu, cô em gái này có loại suy nghĩ như vậy, cũng chỉ vì cô ấy có cảm tình với hắn mà thôi.

Con khư ngựa trắng nhìn thấy Hứa Thâm đang cấp tốc tới gần, vừa muốn phát động năng lực, bỗng nhiên lại phát hiện thân thể của chính mình đang cấp tốc co rút lại, năng lực trở nên cực kỳ suy yếu.

Nhất là khi Hứa Thâm đi lướt qua người nó, thân thể con khư kia lập tức co rút lại trở thành một con ngựa nhỏ.

Con khư ngựa trắng khẽ run rẩy.

Chờ cho đến khi Hứa Thâm gào thét lao qua, nó mới hồi phục tinh thần lại, rồi ngẩn người, Hứa Thâm kia lại không giết nó?

Hồi lâu sau, khi nó phản ứng lại, rồi cảm nhận được lực lượng trên người đã trở về, mới biết mình đã thoát khỏi lĩnh vực của Hứa Thâm.

Hoặc là… Hứa Thâm đã chạy đi quá xa rồi.

Nó vội vàng muốn xoay người đuổi theo, nhưng bỗng nhiên một bóng dáng nhỏ bé chắn ngay trước mặt nó.

"Ơ này, mày không sợ chết sao?" Sắc mặt con khư ngựa trắng khẽ biến, nó nhìn chằm chằm vào một thiếu nữ vừa trống rỗng xuất hiện trước mắt.

Thiếu nữ nọ đúng là Linh Lục, cô bé cười hì hì nói: "Đừng quấy rầy ba ba dự phòng và ma ma của tao làm việc nha, bằng không tao sẽ đánh ngươi."

Con khư ngựa trắng gầm nhẹ một tiếng, ánh mắt lộ ra hung quang, nó lập tức phát động năng lực, điêu linh hư thối.

Nhưng khi năng lực này tác dụng lên người Linh Lục, nó lại rất nhanh bị một loại năng lực khác triệt tiêu, tinh lọc.

Dưới trạng thái không chịu ảnh hưởng bởi thời gian ngừng lại, năng lực của Linh Lục có thể trực tiếp hủy diệt thứ công kích cùng loại với nguyền rủa này.

"Thật hư, không biết nghe lời, vậy để cho tao chơi với mày một chút đi..." Linh Lục cười hì hì, rồi trực tiếp nhảy lên lưng con khư ngựa trắng.

Mà bên kia, Hứa Thâm vẫn đang không ngừng đuổi giết Nghĩ Hậu màu đỏ tươi.

Nghĩ Hậu màu đỏ tươi phải chạy trốn chết cả đoạn đường dài, trong lòng vô cùng ấm ức.

Ngay cả khi bước vào biển khư, cô ta cũng chưa phải rơi vào tình trạng chật vật như vậy.

Sau đó, vừa đạt được khư binh cấp truyền thuyết, cô ta đã lập tức quay trở về, trong lòng biết rất rõ, loại khư binh này sẽ mang tới ý nghĩa quan trọng như thế nào cho mình, và dựa trên kiện khư binh này, cô ta còn có thể nhìn thấy phương hướng phát huy lực lượng của bản thân trong tương lai, thậm chí … chuyện tiến vào hội nghị thống trị cũng không còn là mơ mộng nữa!

Nói cách khác, nội thành trong tương lai sẽ do cô ta chọn lựa!

Thật nhiều ý tưởng ấp ủ trong lòng đã lâu, rốt cuộc cũng có thể thực hiện được rồi.

Có thể nói, hết thảy mọi thứ đều tốt đẹp.

Nhưng ai mà ngờ nổi, chuyện đầu tiên cô ta nghe được ngay sau khi trở về, lại là tin dữ, và tiếp sau đó, là bản thân trực tiếp rơi xuống trạng thái chật vật thế này.

Trong lòng cô ta vô cùng hối hận, vì sao lúc trước khi chọn lựa thân vệ, cô ta không dứt khoát chém giết Hứa Thâm tại chỗ?

Hô!

Công kích từ sau lưng ập tới, Nghĩ Hậu màu đỏ tươi không thể không tiếp tục phát động thời gian ngừng lại để né tránh.

Nhưng liên tiếp phát động năng lực lại khiến cho lực lượng trong cơ thể cô ta nhanh chóng hao hết.

10 phút…

15 phút…

Cả người Nghĩ Hậu màu đỏ tươi đẫm máu, sắc mặt tái nhợt.

Ngay khi Hứa Thâm lại lần nữa đuổi giết tới, cô ta cũng phát động thời gian ngừng lại thêm một lần nữa, nhưng lần này năng lực chỉ có thể duy trì trong vòng 2 giây đã kết thúc, trong lòng Nghĩ Hậu dâng lên một loại cảm giác kiệt sức, không gắng gượng nổi.

Và trong nháy mắt khi thời gian ngừng lại vừa chấm dứt, Hứa Thâm đã nhanh chóng tới gần, mà lần này, hắn lại trực tiếp thu hẹp khoảng cách giữa Nghĩ Hậu và mình, chỉ còn lại 50 mét.

Khoảng cách càng gần, ảnh hưởng suy yếu của Hứa Thâm càng mạnh.

Con ngươi trong mắt Nghĩ Hậu màu đỏ tươi chợt co rút lại, cô ta vội vàng phát động năng lực của mình, nhưng chợt phát hiện, thời gian ngừng lại chỉ kéo dài được 0.5 giây đã kết thúc rồi. Hơn nữa, cô ta còn không thể tiến hành thời gian gia tốc song song với thời gian ngừng lại, bởi vì đồng thời sử dụng hai loại lực lượng này sẽ gây nên tiêu hao quá lớn.

30 mét.

Hứa Thâm vừa tiến thêm một bước thu hẹp khoảng cách.

"Chết!"

Ánh mắt hắn lạnh như băng, không có ý định nhiều lời vô nghĩa, đã trực tiếp chém thẳng một kiếm ra ngoài.

Chỉ trong nháy mắt, khoảng cách 30 mét đã thu hẹp lại chỉ còn 5 mét, sau đó là 2 mét…

Ở khoảng cách hai mét, với trạng thái lúc này của Nghĩ Hậu màu đỏ tươi, gần như cô ta không thể tiến hành thời gian ngừng lại, thêm nữa, dưới ảnh hưởng của suy yếu và áp chế tuyệt đối, cộng thêm tác dụng tới từ năng lực của cô gái tóc màu lục, một kiếm kia nhất định sẽ chém trúng, khiến cho Nghĩ Hậu màu đỏ tươi hiểu rằng, kể cả khi cô ta lựa chọn bước vào 'Quá khứ', vốn là phương thức tiêu hao ít nhất, vẫn chỉ phí công vô dụng mà thôi.

Một kiếm này tuyệt đối sẽ chém trúng cô ta.

"Thật sự phải chém chết cậu ngay từ đầu!!" Gương mặt Nghĩ Hậu màu đỏ tươi lập tức hiện lên vẻ dữ tợn nhìn Hứa Thâm, bên trên đầy rẫy không cam lòng và phẫn nộ, còn có tuyệt vọng thật sâu.

Rồi "Phốc" một tiếng, thân thể cô ta nổ tung, khôi giáp vỡ vụn.

Thân hình Nghĩ Hậu đã bị chém nát, hóa thành vô số cục máu rơi xuống dưới, lại khe khẽ nhúc nhích trên mặt đất.

Quân vương trải qua Niết Bàn, khiến cho thân thể đã sớm trở nên siêu phàm, tuy Nghĩ Hậu không phải năng lực giả hệ trọng cấu, không thể cấp tốc tái sinh, nhưng chỉ vẻn vẹn là thân thể vỡ vụn, vẫn có thể từ từ mà khép lại, khôi phục, chỉ cần linh hồn bất diệt là đủ rồi.

Nhưng… dưới lĩnh vực lấy nhỏ đổi lớn bao trùm, rất nhanh những cục máu, cơ quan nội tạng đang khe khẽ nhúc nhích kia, đã từ từ ngừng lại, tựa như đã mất đi sức sống [1] rồi.

[1]: nguyên văn hoạt tính 活性.

Bình Luận (0)
Comment