Mà bản đồ lại dựa vào con người thăm dò, bởi vậy, phần bản đồ đã thăm dò, ghi rõ nơi hung hiểm và trân bảo, đều là thứ vô cùng trân quý.
Hứa Thâm rời khỏi không gian Linh Bí, tiếp tục tu luyện bên trong Quang Minh điện.
Hắn cũng đang đi sâu nghiên cứu và dần trở nên thuần thục phương thức sử dụng tấm áo choàng màu đỏ tươi của Nghĩ Hậu.
Kiện khư binh cấp truyền thuyết này mang đến năng lượng hùng hậu và đặc tính phản xạ lực lượng, không quá thích hợp để sử dụng cùng năng lực của hắn.
Độ tương xứng khá thấp.
Mấy ngày sau, Hứa Thâm đang mải tu luyện, đột nhiên lại nhìn thấy một bóng dáng lặng yên xuyên qua, bước vào bên trong Quang Minh điện.
Bóng dáng ấy bỏ qua sự tồn tại của tòa kiến trúc và vách tường, trực tiếp xuyên qua chúng, tiến vào.
Ngay cả khư trụ vốn được chôn xuống trong tầng thứ hai, thứ ba của Khư giới, cũng bị xuyên thấu.
Hứa Thâm đang luyện kiếm, nhìn thấy gương mặt đối phương, không khỏi sửng sốt, chợt kinh ngạc nói: "Ly tỷ?"
Bóng người duyên dáng đang vô cùng cẩn thận lặng yên đi tới nọ, đúng là Giang Nguyệt Ly.
Khi Hứa Thâm nhìn thấy đối phương, trong mắt chợt lóe lên một tia hoảng hốt.
Cô ấy chính là người đầu tiên hắn nhìn thấy sau khi mở mắt.
Vài năm không gặp, hiện giờ dung mạo của đối phương đã trở nên thành thục hơn rất nhiều so với lúc trước, tản ra vẻ quyến rũ vừa lạnh nhạt vừa yêu mị, nhưng nghiêng về hướng cảm giác yêu dị hơn.
Ngay tại khoảnh khắc Hứa Thâm nhìn thấy đối phương, Giang Nguyệt Ly cũng chú ý tới hắn, và không khỏi giật mình.
Tuy cô đã sớm có dự đoán từ trước, nhưng khi được tận mắt nhìn thấy cậu thiếu niên ngày xưa, hiện giờ đã trở thành quân vương, trong lòng vẫn xuất hiện vài phần cảm giác kỳ quái, không sao tin nổi.
Nhưng rất nhanh, vẻ mặt của cô đã khôi phục tự nhiên, mỉm cười, nói: "Hóa ra đúng là cậu, tôi vốn đang hoài nghi có phải một người nào đó trùng tên trùng họ hay không."
"Họ tên có thể sai, nhưng mặt nạ của Ly tỷ lại là thứ độc nhất." Hứa Thâm cười nói.
Giang Nguyệt Ly hỏi: "Cậu vẫn còn giữ chiếc mặt nạ kia sao?"
"Đương nhiên rồi." Chiếc mặt nạ đó đang ở bên trong điểm đặt neo, Hứa Thâm chỉ có thể chờ một lát nữa tìm được cơ hội sẽ lấy nó ra.
Đi đến tận ngày hôm nay, chiếc mặt nạ này cũng nên vật quy nguyên chủ.
Hứa Thâm cũng không quá lưu luyến nó, tuy chiếc mặt nạ này đã từng cứu hắn vài lần, nhưng chung quy lại, nó vẫn là đồ của đối phương.
"Ban đầu chỉ số quyền trọng của chiếc mặt nạ kia đạt tới 12, coi như một món cực phẩm khư binh đối với hình thái thứ hai, nhưng sau khi bị hóa giải, quyền trọng rơi xuống, tác dụng của nó cũng không quá nổi bật." Giang Nguyệt Ly lắc đầu nói.
"Nhưng nó vẫn rất hữu dụng." Hứa Thâm cười cười, nói: "Hiện tại tôi đã một lần nữa tăng quyền trọng của nó lên tới 12 rồi."
Giang Nguyệt Ly ngẩn ra, chợt liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái thật sâu: "Lúc trước, tôi đã nhận được thư của cậu rồi, nhưng thời điểm gia chủ đưa nó cho tôi hơi muộn, lại thêm đoạn thời gian gần đây, trong gia tộc có khá nhiều chuyện cần xử lý, tới tận hôm nay tôi mới đến gặp cậu được. Kỳ thực, tới đây cũng là tôi lén lút rời đi đó, chỉ có một mình lão tổ tông biết được hành tung của tôi."
Hứa Thâm gật đầu: "Tôi cũng nghe nói tới tình huống của Giang gia. Nhân đây cũng muốn hỏi chị một chút, chị có tính toán gì hay không? Tình cảnh gia tộc của chị cũng không tốt, nếu chị vẫn muốn liều mạng vì gia tộc, rất có khả năng sẽ làm chính bản thân mình bị liên lụy vào."
"Nhưng nói gì thì nói, đó cũng là gia tộc của tôi, không tránh khỏi." Sắc mặt Giang Nguyệt Ly cực kỳ bình tĩnh, nói: "Tôi tham gia vào kế hoạch ấp trứng của gia tộc, đã may mắn trở thành quân vương, nhưng đáng tiếc, vẫn không thay đổi được thế cục. Cho nên lần này tôi tới đây, là muốn nhờ cậu giúp một việc."
Hứa Thâm không tỏ ra kinh ngạc. Bởi vì ngay từ khi nhìn thấy Ly tỷ xuất hiện, hắn đã đoán được mục đích tới đây của đối phương rồi.
"Muốn tôi giúp Giang gia mấy người giải quyết Hàn gia sao?"
Giải quyết... Giang Nguyệt Ly khẽ lắc đầu. Đúng là cô có loại suy nghĩ như vậy, nhưng lại không dám nhắc tới loại yêu cầu quá đáng như thế với Hứa Thâm: "Chỉ cần cậu giúp chúng tôi xử lý một vị quân vương của bọn họ là được. Đương nhiên, không phải là một mình cậu giải quyết, tôi và lão tổ tông đều sẽ ra tay, ba đánh một. Nếu tình huống không ổn, nhiều nhất chỉ là ba đánh hai thôi, tôi cần cậu phối hợp với chúng tôi, giúp chúng tôi kiềm chế một người bên phía bọn họ là được."
Hứa Thâm nghĩ đến tình báo của số hai, trong lòng cũng hiểu được ý tưởng của Giang Nguyệt Ly và vị lão tổ Giang gia kia.
Quân vương nhà mình đã chết, và bọn họ muốn dùng biện pháp tương tự như vậy để báo thù.
"Nếu chị đã mở miệng, vậy không thành vấn đề." Hứa Thâm nói.
Giang Nguyệt Ly khẽ giật mình, cô thực sự không nghĩ tới Hứa Thâm lại đồng ý nhẹ nhàng như vậy.
Đây chính là ra tay đối phó với quân vương cơ mà... Cô thoáng do dự một chút, lại thấp giọng nói: "Đa tạ, chúng ta sẽ giữ bí mật với hội nghị bên kia. Mà bản thân hành động ám sát lần này cũng cực kỳ bí mật, sẽ không tiết lộ ra ngoài. Cho nên cậu cứ yên tâm, hội nghị sẽ không tới tìm cậu gây phiền toái."
"Không có gì." Hứa Thâm lắc đầu cười nói: "Chị đã mở miệng, thì tôi sẽ giúp chị, chuyện hội nghị bên kia lại nói sau."
Ánh mắt Giang Nguyệt Ly khẽ nổi lên gợn sóng, trong lòng dâng lên một loại cảm giác kỳ quái.
Cô biết Hứa Thâm trước mắt cũng trở thành quân vương rồi, và theo lẽ thường, quân vương đều sẽ ném bỏ đi một vài thứ tình cảm vô dụng.
Quân vương sẽ phẫn nộ, sẽ bi thương, sẽ cảm thông, nhưng khẳng định rằng sẽ không chân chính động tình [1].
[1]: rung động, yêu thương…
Bởi vì ngay vào khoảnh khắc bị xung đột về lợi ích, cảm thông và bi thương đều sẽ bị kiềm nén lại, biến thành tuyệt đối lãnh khốc.
Nhưng Hứa Thâm lại nhẹ nhàng đồng ý với yêu cầu của cô như vậy, chỉ vì báo đáp ân tình ngày trước ư?
Đối phương vẫn còn để tâm tới chút xíu ân tình đó?
Cô thực sự không hiểu thấu chuyện này.
Nhìn sâu vào ánh mắt bình tĩnh mà thâm thúy của Hứa Thâm, Giang Nguyệt Ly khe khẽ thở dài, bỗng nhiên cô lại cảm thấy... có lẽ trong hành động lần này, cô đã lựa chọn sai rồi.
Sưu!!
Nhưng đột nhiên một tiếng xé gió cấp tốc ập tới.
Chỉ trong nháy mắt, nó đã lao thẳng đến sau lưng Giang Nguyệt Ly.