Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 901 - Chương 901: Các Người Không Mua Nổi!!!

Chương 901: Các Người Không Mua Nổi!!!
Chương 901: Các Người Không Mua Nổi!!!

"Cẩn thận." Hứa Thâm lên tiếng nhắc nhở.

Giang Nguyệt Ly vội vàng trốn tránh, nhưng đòn tập kích nọ tới quá nhanh, cô vừa xoay người, đã nhìn thấy một quả cầu màu đen bay vụt tới.

Quả cầu này mang theo từng luồng khí tức hủy diệt, nhanh chóng ập thẳng vào người Giang Nguyệt Ly. Con ngươi trong mắt cô co rút lại, khư lực toàn thân lập tức tăng lên điên cuồng giống như hoàn toàn bùng nổ, lĩnh vực triển khai toàn bộ chỉ trong phút chốc, ngưng!

Năng lực của cô cấp tốc bao phủ tới, muốn điều khiển quả cầu màu đen nọ.

Nhưng quả cầu màu đen này lại đang chấn động với tần suất khủng bố vượt quá sức tưởng tượng của cô, căn bản không thể điều khiển được.

Giang Nguyệt Ly chỉ có thể ngăn cản nó được một sát na, cả quả cầu màu đen nọ đã đánh thẳng vào người. Cô kêu lên một tiếng đau đớn, chiến giáp trên người nổ mạnh rồi vỡ toang, để lộ ra phần thân thể trắng nõn bên trong, nhưng ngay sau đó thân thể cũng bị chuyển động xoay tròn của quả cầu nọ xé rách, hóa thành vô số máu thịt tung tóe.

Phần máu thịt vừa bị xé rách này còn chưa kịp bắn ra bên ngoài, đã bị quả cầu màu đen kia hấp thụ. Có vẻ như bên trong quả cầu màu đen nọ đã hình thành nên một loại vòng xoáy có lực hút rất mạnh, nó không ngừng cuốn máu thịt, tóc, răng nanh, cơ quan nội tạng … vân vân, từ bên ngoài tiến vào bên trong.

Mắt thấy Giang Nguyệt Ly sắp bị nuốt hết, Hứa Thâm chợt hừ lạnh một tiếng, lĩnh vực lấy nhỏ đổi lớn trực tiếp lan tràn ra ngoài.

"Có thể ngừng lại được rồi!" Hứa Thâm tiến lên một bước, đi tới bên cạnh Giang Nguyệt Ly.

Gần như ngay lập tức, lực lượng xé rách khủng bố đến từ quả cầu màu đen kia lại nhanh chóng suy yếu xuống, mà những phần máu thịt vừa bị hút vào bên trong cũng vùng vẫy, bay ra bên ngoài, ngưng tụ thật nhanh trên không trung, không bao lâu, đã tái tạo thành hình dáng của Giang Nguyệt Ly.

Sắc mặt cô đầy vẻ kinh hoàng, cũng có chút sợ hãi, như thế không ngờ nổi bản thân lại hoàn toàn không thể ngăn cản được một kích của đối phương.

"Người trẻ tuổi, tôi khuyên cậu đừng có xen vào việc của người khác." Cùng lúc ấy, một bóng người bước đến phía trước, lại ngay sau đó, có hai bóng người xuất hiện ở ngay sau lưng bọn họ.

Nhân số bên phía đối phương lần lượt là hai nam một nữ, người trung niên cầm đầu có khí độ phi phàm, đôi mắt thâm thúy, tựa như có thể chiếm lấy hết thảy hào quang xung quanh.

Phía sau lưng hai người Hứa Thâm là một bà lão và một thanh niên.

Lúc này, bọn họ đều đang đặt mình tại tầng thứ tư trong Khư giới, và không cần phải nghi ngờ, toàn bộ đều là quân vương.

"Hàn gia lão tổ, Hàn Liệt!" Giang Nguyệt Ly nhìn người trung niên trước mắt, sắc mặt lập tức trở nên khó coi: "Là ai đã tiết lộ hành tung của tôi cho ông?"

"Người sắp chết cần gì phải hỏi nhiều như vậy?" Hiển nhiên Hàn Liệt không có hứng thú giải đáp nghi hoặc cho Giang Nguyệt Ly, ông ta chỉ quay đầu nhìn về phía Hứa Thâm bên cạnh cô: "Cậu là thành chủ của tòa thành này sao? Tôi còn nhớ lúc trước thành chủ của nơi này là Nghĩ Hậu, cô ta không có ở đây hả?"

"Ông tìm cô ta có việc sao?" Hứa Thâm lạnh nhạt nói: "Tôi có thể tiễn ông đi gặp cô ta."

Hàn Liệt khẽ nheo mắt, cất giọng lạnh lùng nói: "Tôi là gia chủ của Hàn gia ở nội thành, chỉ muốn hỏi một câu, cậu có chịu nể mặt để chúng tôi giải quyết người phía sau cậu hay không? Đương nhiên, chúng tôi cũng không để cậu chịu thiệt, cậu cứ việc nói điều kiện, chúng tôi sẽ cố hết sức để thỏa mãn."

"Cô ấy là bạn bè của tôi." Hứa Thâm nói.

Hàn Liệt mỉm cười nói: "Tôi biết, cho nên mới để cậu tự mình rao giá đó. Giá cao một chút cũng chẳng sao, dù sao cô ta cũng là bạn bè của cậu mà."

Hứa Thâm khẽ lắc đầu: "Tình bạn này, các người không mua nổi."

Hàn Liệt thu lại nụ cười trên mặt: "Cậu không nói thì làm sao biết chúng tôi không mua nổi? Một kiện chuẩn khư binh cấp truyền thuyết, thế nào?"

Chuẩn khư binh cấp truyền thuyết kia chính là khư binh có chỉ số quyền trọng 15, chỉ kém một lần dung hợp sẽ đạt tới quyền trọng 16, bước vào lần lột xác thứ hai.

Hứa Thâm khẽ lắc đầu: "Tôi đã nói rồi, các người không mua nổi."

"Thế thì không phải chúng tôi không mua nổi, mà là tự cậu tìm mất mặt!" Bà lão đứng sau lưng Hàn Liệt hừ lạnh nói.

"Bạn bè, xứng đáng sao? Nên nhớ, trước mặt cậu chính là Hàn gia nội thành đó." Một thanh niên quân vương khác cũng lên tiếng nói, trên mặt mang theo vài phần tò mò. Gã cảm thấy Hứa Thâm có chút kỳ quái.

Rốt cuộc loại bạn bè gì lại đáng giá bằng một kiện chuẩn khư binh cấp truyền thuyết?

Trong suy nghĩ của gã, đừng nói là bạn bè, ngay cả cha ruột cũng không thể so sánh được à nha.

Đổi lại là gã, một khi có người nguyện ý bỏ ra một kiện chuẩn khư binh cấp truyền thuyết làm cái giá, thì ngay tại chỗ này, gã hoàn toàn có thể đâm cho cha ruột của mình một đao.

Suy cho cùng, không có người cha này thì có thể bảo mẹ đi tìm người khác, nhưng khư binh không có thì đi đâu tìm?

Hứa Thâm cười nhạt, nói: "Ba vị quân vương Hàn gia các người dốc toàn bộ lực lượng, muốn ba đánh một, không khỏi quá bắt nạt người khác rồi."

"Lời cậu nói quá mức kỳ quái. Có thể lấy nhiều khi ít, vì sao phải đơn đả độc đấu?" Thanh niên quân vương lên tiếng.

Hứa Thâm gật gật đầu: "Anh nói cũng đúng."

"Bạn bè? Đừng có nói mấy lời nhảm nhí ấy nữa. Cậu cân nhắc đi, một kiện chuẩn khư binh cấp truyền thuyết, cộng thêm tình hữu nghị của Hàn gia chúng tôi, người bạn sau lưng cậu thực sự xứng đáng với cái giá này?" Hàn Liệt lạnh lùng nói.

Ông ta cũng không bày ra tư thế hòa nhã lôi kéo làm gì, với quân vương bọn họ, mặt ngoài như thế nào cũng không quan trọng, mấu chốt là lợi ích bên trong.

Nếu đàm phán xong điều kiện, thì bất kể sắc mặt khó coi đến mức nào cũng chỉ là thứ yếu.

Hứa Thâm quay đầu lại liếc mắt nhìn Giang Nguyệt Ly một cái.

Giang Nguyệt Ly cũng không khỏi nhìn về phía Hứa Thâm, sắc mặt có chút âm trầm, đúng là điều kiện mà Hàn gia bên kia đưa ra quá mức mê người, khiến người ta khó lòng từ chối.

Giang gia chúng tôi cũng có... Giang Nguyệt Ly đang muốn mở miệng, tại thời khắc này, cô tuyệt đối không để ngồi yên mặc cho Hứa Thâm bị đối phương lôi kéo, nếu không tình thế sẽ cực kỳ bất lợi với cô, nhưng không đợi cô nói ra miệng, đã nhìn thấy Hứa Thâm nở nụ cười với mình.

Sau đó, Hứa Thâm quay đầu nhìn ba người Hàn Liệt bên kia: "Nếu cô ấy đã đến nơi này, nghĩa là... Cô ấy xứng đáng với cái giá như vậy."

Bình Luận (0)
Comment