Sắc mặt ba người Hàn Liệt khẽ đổi, trong ánh mắt lập tức phun trào sát khí.
Điều kiện như vậy Hứa Thâm còn muốn từ chối, vậy cũng đủ để hiểu rằng, vụ đàm phán lần này khó mà tìm được chỗ trống để xen vào rồi.
Suy cho cùng với vốn liếng hiện giờ của Hàn gia bọn họ, có muốn cũng khó mà đưa ra cái giá càng cao hơn.
"Cậu khẳng định bản thân sẽ vì một Giang gia đã suy sụp mà là địch với chúng tôi?" Hàn Liệt trầm giọng hỏi.
Hứa Thâm mỉm cười nói: "Không, là mấy người các ông khẳng định bản thân sẽ đối phó với bạn bè của tôi, kể cả khi phải đắc tội với tôi?"
Hàn Liệt nhìn chằm chằm vào Hứa Thâm, bỗng nhiên nở nụ cười: "Vậy cậu cùng cùng chết với cô ta đi."
Ngay khi ông ta nói chuyện, đã phát động công kích trước rồi.
Quả cầu màu đen sẫm từ trên bàn tay ông ta, trực tiếp bay ra ngoài.
Đồng thời, trong mắt thanh niên bên cạnh kia cũng xuất hiện một mảnh màu bạc. Và ngay lập tức, tốc độ của quả cầu màu đen nọ tăng lên chóng mặt, kèm theo đó là một loại quá trình giãn nở khủng bố nào đó vừa mới phát sinh, khiến cho quả cầu vốn có kích cỡ bằng đầu ngón tay đã điên cuồng gia tăng thành quả cầu có đường kính mấy mét.
Quả cầu này mang theo khí tức hủy diệt rất mạnh, lại cấp tốc xoay tròn với tần suất hơn trăm triệu lần một giây, hệt như một cái miệng kỳ quái, vô cùng sắc bén, chấn động khủng bố như thế, đủ để xé rách hết thảy mọi thứ trước mặt nó.
Sắc mặt Giang Nguyệt Ly trở nên kinh hoàng, cô vừa được chứng kiến, cũng như khắc sâu cảm nhận về sự đáng sợ của thứ này rồi.
Nó lại là thứ mà năng lực của cô cũng không thể điều khiển nổi.
Phải biết rằng, năng lực của Giang Nguyệt Ly chính là điều khiển!
Và cô có thể điều khiển hết thảy mọi thứ ở bên trong lĩnh vực điều khiển của mình, bao gồm của lực lượng, sinh mệnh thể tồn tại bên ngoài kia.
Nhưng vào thời điểm năng lực của cô kéo dài đến quả cầu màu đen nọ, nó lại trực tiếp bị xé rách.
Tần suất chấn động kia quá mức khủng bố, làm cô không thể nắm giữ được.
"Mau tránh ra!" Cô vội vàng nói, sắc mặt đã trở nên xanh mét.
Phải biết rằng, ngoại trừ trận chiến với lão quân vương cùng Giang Trần Phong, đây chính là lần đầu tiên cô chân chính tham gia vào một hồi chiến đấu sinh tử cùng quân vương khác, từ sau khi trở thành quân vương.
Và vào giờ khắc này, cô đã cảm nhận được sự chênh lệch giữa các quân vương, nhưng vì sao mức độ chênh lệch này nó lại rõ ràng đến thế?
Hoặc là năng lực của đối phương vừa vặn khắc chế cô?
Chẳng lẽ đây là thiên mệnh?
Cô là quân vương mà khó khăn lắm Giang gia mới sản sinh ra được, nhưng năng lực lại bị tử địch là Hàn gia bên kia khắc chế?
Ngay khi vô số ý niệm không ngừng chuyển động trong đầu, Giang Nguyệt Ly đã nhanh chóng né tránh qua bên cạnh, nhưng ở thời điểm cô xoay người, lại phát hiện Hứa Thâm vẫn đứng yên tại chỗ, không hề di động.
Mà quả cầu màu đen kia cũng lập tức gào thét nhằm thẳng về phía Hứa Thâm.
Nhưng tới càng gần, quả cầu màu đen ấy co rút lại càng nhỏ.
Mãi cho đến khi Hứa Thâm nhẹ nhàng nâng tay lên.
Không, nói chính xác hơn là hắn nâng một ngón tay lên.
Đầu ngón tay hắn chạm vào quả cầu màu đen kia, rồi ngay sau đó, quả cầu màu đen với kích thước đã bị co rút lại chỉ bằng một quả bóng cao su, vốn đang chấn động lại dần dần ngưng bặt, sau đó nổ tung, tan vỡ.
"Cái gì?!" Sắc mặt vốn đang lạnh lùng của Hàn Liệt đột nhiên biến đổi, ông ta hướng ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Hứa Thâm.
Bà lão và thanh niên quân vương ở bên cạnh ông ta cũng vô cùng khiếp sợ, khó có thể tin nổi vào mắt mình.
Phải biết rằng, năng lực của Hàn Liệt có tính phá hoại gần như đã lên tới đỉnh cao, nhưng một đòn công kích như vậy lại bị một ngón tay của Hứa Thâm ngăn cản?
Không chỉ ba người bọn họ, ngay cả Giang Nguyệt Ly cũng đờ đẫn cả người.
"So sánh với Mạt Di La... Mấy người quá yếu." Hứa Thâm khẽ thở dài nói.
Hắn cứ tưởng rằng quả cầu màu đen có thể xay nát Giang Nguyệt Ly chỉ trong nháy mắt kia sẽ mang theo một chút thủ đoạn khó lường nào đó, ai ngờ, nó vừa bay vào lĩnh vực của hắn, chịu ảnh hưởng suy yếu của lấy nhỏ đổi lớn sau cường hóa, lại trực tiếp tan rã mất rồi.
Bỗng nhiên hắn nghĩ đến ký ức của Mạt Di La, cô ta nắm giữ năng lực điều khiển thời gian, cho nên lúc đối mặt với đám quân vương khác, cô ta thậm chí còn không cần đi nghiên cứu và tìm hiểu năng lực của đối phương, chỉ cần dùng thủ đoạn mình am hiểu nhất, ra tay, công kích, giết chết...
Vậy là đủ rồi.
Hủy diệt đối phương mà không cần đi tìm hiểu.
Mà lúc này, Hứa Thâm cũng đạt tới trình độ như vậy.
"Nếu tất cả đã đến đây, vậy ở lại hết đi." Hứa Thâm nói xong, đã trực tiếp tiến lên một bước.
Con ngươi trong mắt Hàn Liệt điên cuồng co rút lại, từ bên trong lóe lên vẻ kinh hoàng.
Quân vương thành Để trước mắt này thật quỷ dị, lại nắm giữ một loại năng lực vô cùng khủng bố, có thể lặng yên không một tiếng động áp chế và phá hủy năng lực của ông ta.
Đến đây, ông ta đã ý thức được mình vừa gặp phải một tên vô cùng khó giải quyết rồi, vì vậy vội vàng lên tiếng nói: "Cẩn thận!"
Bà lão và thanh niên quân vương kĩa đã sớm làm ra phản ứng, cả hai nhanh chóng triển khai lĩnh vực của mình. Bà lão nọ dẫn đầu ra tay, muốn hỗ trợ hai người kia thăm dò chi tiết năng lực của Hứa Thâm, nhưng không đợi bà ta di chuyển, trên gương mặt đã lộ ra vẻ kinh hãi.
Chỉ thấy Hứa Thâm tiến lên một bước, nhưng thân thể lại bộc phát ra tốc độ khủng bố làm người ta sợ hãi.
"Oanh" một tiếng, hệt như sấm sét giữa trời quang.
Thân thể Hứa Thâm hệt như một mũi tên dùng không khí làm dây cung, kéo căng, bắn tới, phát ra một tiếng âm bạo chói tai, nhanh chóng lao về phía bọn họ.
Và gần như trong nháy mắt, khoảng cách hơn trăm mét ban đầu đã thu hẹp lại chỉ còn mấy chục mét
Thanh niên quân vương quá khiếp sợ, trực tiếp làm ra phản ứng trước tiên. Gã phát động năng lực của mình, gấp đôi.
Đúng vậy, gã đặt tên cho năng lực của mình là gấp đôi.
Bởi vì gã có thể nhân đôi mọi thứ.
Trọng lượng, không khí, lực lượng, tốc độ vân vân… tất cả đều có thể bị ảnh hưởng, mà gia tăng lên gấp đôi.