Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 904 - Chương 904: Đó Là Hương Vị Của Tử Vong!

Chương 904: Đó Là Hương Vị Của Tử Vong!
Chương 904: Đó Là Hương Vị Của Tử Vong!

Sóng xung kích từ vụ nổ nọ lập tức thổi quét khắp nơi, thân thể vị phu nhân kia lập tức hóa thành một cái bóng đen kỳ dị, như một nếp gấp vô hình, mặc cho ảnh hưởng từ vụ nổ kia đánh sâu vào, cuốn bay đi, vẫn không hề bị ảnh hưởng.

"Muốn chạy trốn? Ông đã nghĩ quá nhiều rồi đó."

Đối mặt với vụ nổ khủng bố của hố đen trước mắt, ánh mắt Hứa Thâm vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng, bình tĩnh trước sau như một.

Hắn cũng giống như một vị Thần Chích đang đứng giữa hư không cao vút, không chút dao động, chỉ nhẹ nhàng nâng bàn tay lên.

Làn sóng xung kích mang tính hủy diệt kia đang nhanh chóng tới gần, nhưng song song với quá trình ép sát tới, nó cũng đang cấp tốc suy yếu và biến đổi.

Dẫu vậy, phải thừa nhận ảnh hưởng suy yếu tới từ lĩnh vực lấy nhỏ đổi lớn sau cường hóa của Hứa Thâm, nhưng khi vụ nổ hố đen ấy tới gần người hắn, nó vẫn còn nguyên vẹn hình dạng là một làn sóng màu đen mãnh liệt, có thể thấy được uy lực của bản thân chiêu thức hố đen tự bạo này đáng sợ tới mức nào!

Lúc này, làn sóng màu đen hung tàn nọ đã thổi quét tới, nhưng ở thời điểm nó xẹt qua bàn tay Hứa Thâm, lại trở nên nhẹ nhàng tựa như một làn khói đen, mơn trớn qua thân thể hắn, rồi lướt đi, không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì.

Mà bàn tay Hứa Thâm lại chọc thẳng vào bên trong làn sóng màu đen nọ, tựa như chạm vào dòng sông tối đen không nhìn thấy đáy, sau đó trực tiếp rút tay về. Nhưng bên trong lòng bàn tay vừa rút về kia, lại nắm chặt một cái đầu to bằng nắm tay.

Cái đầu không thành hình người này là phần hạch tâm của Hàn Liệt. Nó như một quả tim mọc đầy xúc tu, bên trên còn có ngũ quan mơ hồ.

Lúc này, trên gương mặt nọ lộ rõ vẻ hoảng sợ không thôi.

Ở thời điểm này, Hàn Liệt vốn là người cực kỳ bình định, cũng trở nên kinh hoảng, nhưng chưa hết, ông ta còn cảm nhận được một loại hàn ý xâm nhập cốt tủy từ trong ánh mắt hờ hững lạnh nhạt của thanh niên trước mặt này.

Đó là hương vị của tử vong!

"Quá yếu." Hứa Thâm mở miệng, bật ra một câu nói thản nhiên mà vô tình.

Cùng lúc đó, máu tươi thẩm thấu qua bàn tay hắn, lại nhanh chóng lan tràn ra ngoài, bện thành một tấm lưới, phủ kín phần hạch tâm của Hàn Liệt trong lòng bàn tay kia, sau đó lôi kéo nó chìm sâu xuống dưới lòng bàn tay, bị Hải Tước và Linh Lục bên trong phong tỏa lại.

Hứa Thâm đưa ánh mắt nhìn về phía nữ quân vương đã hóa thành hình dáng phu nhân bên cạnh.

Tới tận lúc này, bà ta vẫn duy trì tư thế kỳ dị vừa nãy, rõ ràng đang đứng nguyên tại đó, lại giống như thân thể chỉ là một tấm hình chiếu, hơn nữa còn cực kỳ kín đáo, rất khó bị phát hiện.

Lúc trước, năng lượng của vụ nổ kia không tạo thành thương tổn cho bà ta, rất có khả năng là Hàn Liệt biết được loại công kích này không thể gây ảnh hưởng tới đối phương.

"Mau thả Hàn Liệt ra, chuyện hôm nay xóa bỏ!" Phu nhân nọ nhìn thấy Hàn Liệt bị bàn tay của Hứa Thâm trấn áp, trong lòng vô cùng khiếp sợ, bà ta vừa gấp vừa giận, lên tiếng nói.

Hàn gia bọn họ tuyệt đối không thể tổn thất một vị quân vương tại thời khắc mấu chốt này.

"Vì sao bà không cầu xin tha thứ cho mình?" Hứa Thâm ném ánh mắt kỳ quái về phía bà ta.

Phu nhân nọ ngẩn ra, chợt cười lạnh nói: "Cậu không thể làm bị thương tôi được. Không cần biết cậu lợi hại đến mức nào, cùng đừng mơ gây tổn hại đến tôi!"

"Vậy ư?" Bỗng nhiên Hứa Thâm tiến lên một bước, chỉ trong nháy mắt, khoảng cách hai bên đã bị thu hẹp lại, bóng dáng khôi ngô của hắn như một bức tường, đứng sừng sững trước mặt phu nhân kia.

Bắt gặp ánh mắt bễ nghễ từ trên cao nhìn xuống của Hứa Thâm, phu nhân nọ không khỏi ngẩn người.

Trong phút chốc, thậm chí bà ta còn có một loại cảm giác lông tóc trên người đều dựng thẳng đứng lên.

Chuyện gì vậy?

Sau đó, bà ta lại nhìn thấy Hứa Thâm nâng thanh kiếm trong tay lên.

Để rồi ở khoảnh khắc trông thấy hàn quang lóe sáng trên kiếm phong kia, bỗng nhiên trong lòng phu nhân nọ sinh ra một loại ảo giác, dường như bà ta... sẽ bị một kiếm này chém trúng người!

Điều này làm sao có thể?

Rõ ràng năng lực của bà ta chính là quang ảnh.

Có thể biến hóa từ thực thể thành một luồng quang ảnh, thậm chí còn không thuộc về năng lượng thể!

Nếu hỏi quang ảnh là thứ gì, thì nó chính là một thứ tồn tại dạng hình chiếu, căn bản không thể bị đụng vào.

Nhất là thủ đoạn công kích của Hứa Thâm kia rõ ràng là công kích loại vật lý, càng đừng nghĩ tới chuyện thương tổn bà ta.

Phanh!!

Kiếm phong trực tiếp chém xuống.

Phu nhân lập tức tiến hành phòng ngự, muốn ngăn cản theo bản năng.

Kiếm phong lại nhanh chóng xuyên qua thân thể này, không hề chạm vào bà ta.

Phu nhân nọ thoáng ngây ngẩn cả người, rồi lập tức thở nhẹ một hơi, đương nhiên, trong lòng cũng không khỏi có chút tức giận. Hoá ra bà ta chỉ sợ bóng sợ gió một hồi thôi, vậy mà vừa nãy, bà ta còn thật sự cho rằng thân thể mình sẽ bị Hứa Thâm chém trúng.

Mà Hứa Thâm cũng lộ vẻ sửng sốt, hiển nhiên hắn hoàn toàn không ngờ nổi năng lực tinh chuẩn lại thất bại.

Phải biết rằng, đây chính là loại năng lực có thể truy tung được Mạt Di La đang trốn trong quá khứ.

Nhưng rất nhanh, Hứa Thâm đã hiểu được nguyên nhân.

Tình huống vừa rồi vốn không phải năng lực mất đi hiệu lực, mà là hắn có vận dụng tinh chuẩn bắn trúng lên đối phương, nhưng loại bắn trúng này lại không thể gây ảnh hưởng cho đối phương được.

Tựa như đối phương hóa thân thành cái bóng, dù hắn có dẫm nát cái bóng kia, thì bản thân cái bóng cũng không thể bị thương được.

Quả nhiên quân vương đều không đơn giản...

"Linh Lục." Hứa Thâm mở miệng kêu gọi.

"Là muốn em hỗ trợ sao?" Giọng cười vui vẻ của Linh Lục vang lên trong đầu Hứa Thâm.

"Có thể không?" Hứa Thâm đáp lại cực kỳ ngắn gọn.

"Đương nhiên là được rồi."

Linh Lục hiểu được ý tứ của Hứa Thâm, hắn không hỏi cô bé có thể hỗ trợ hay không, mà muốn hỏi cô bé có đối phó được với đối phương hay không.

Ngay sau đó, một luồng lực lượng đặc thù đã nhanh chóng lan ra, bao phủ trên người phu nhân nọ.

Phu nhân nọ vừa thở nhẹ một hơi, lại đột nhiên kinh hãi phát hiện, thân thể của mình đã quay về hiện thực.

Mà ngay tại khoảnh khắc, thân thể bà ta quay về hiện thực, kiếm thứ hai của Hứa Thâm đã cấp tốc gào thét chém xuống.

Bình Luận (0)
Comment